Dịch: Cỏ Dại Team
Diệp Thiên Dật lại gửi cho nàng một tin nhắn mới.
“Em gái, em gái. Nói chuyện chút xíu đi.”
“Ông chú à, ngươi nhàm chán thật đó. Hẹn cũng không hẹn, chán ghê.”
Bên kia trả lời.
“Ta đi đến Đế quốc Thánh Tâm, đến lúc đó có thể gặp nhau.”
“Thật sao, đợi người đó (bắn tim)”
Diệp Thiên Dật sờ sờ chóp mũi.
Hẹn?
Thôi bỏ đi nha?
Vừa lên đã đòi hẹn hò, vả lại còn mạnh dạn video call với mình, cố tình không để lộ mặt, chỉ lộ ra đôi chân đẹp làm kích thích hưng phấn của đàn ông. Trong mắt Diệp Thiên Dật, ấn tượng với cô em này như thể là mẹ mìn chuyên lừa tình lừa tiền.
Nhưng mà có thể hỏi ra một số thứ là được.
“Ừm, nhưng mà nghe nói bây giờ ở Đế quốc Thánh Tâm hình như rất nguy hiểm.”
“Nguy hiểm gì đâu. Tại sao lại nguy hiểm chứ? Đế quốc Thánh Tâm là một trong năm đế quốc mạnh mẽ nhất mà.”
Diệp Thiên Dật trả lời: “m Nguyệt Tông”
“Ngươi yên tâm đi. Những tín đồ theo m Nguyệt Tông ở Đế quốc Thánh Tâm hoặc là đã đến địa bàn của m Nguyệt Đế Quốc, hoặc là đã bị tiêu diệt. Ngươi muốn đến thì cứ đến thôi, tuyệt đối không sao hết.”
Cô gái này, hoặc là đang bán hàng đa cấp, hoặc là đồ lừa gạt.
“Cũng phải. Vậy hai bên có đánh nhau không?”
“Đánh chứ, lúc nào mà chả đánh nhau. Nhưng mà gần đây có chút bình ổn lại, ngươi cứ đến đây đi. Lúc đến thì nói với ta trước, ta đi tìm ngươi.”
“Vậy Đế quốc m Nguyệt có bị cấm cửa không?”
“Không, ngươi muốn đi thì cứ đi thôi. Trong Đế quốc m Nguyệt cũng có rất nhiều rất nhiều người dân bình thường. Hửm? Ngươi muốn đi Đế quốc m Nguyệt? Ngươi cho ta vị trí, ta giết ngươi.”
Diệp Thiên Dật; “……”
“Ta muốn hỏi một chút thôi. Tóm lại là ta muốn đi Đế quốc Thánh Tâm, nghe nói m Nguyệt Tông ở đó rất kiêu ngạo, nên có chút sợ hãi.”
“Ông chú à, đừng sợ. Nếu như ngươi hẹn hò với người ta, người ta tuyệt đối có khả năng bảo vệ ngươi nha.”
Diệp Thiên Dật; “……”
“Tạm biệt”
Phía bên kia, một cô gái có thân hình cao gầy đang nằm trên chiếc giường siêu to, đôi chân lắc lư, đung đưa.
“Xem ảnh hình như cũng có chút đẹp trai thật.”
Cô gái đang cầm cây kẹo mút.
Nàng chắc chắn đẹp đến nỗi không có một thứ gì tồn tại có thể sánh được!! Làn da trắng nõn nà, những đường nét trên gương mặt quả thật là đẹp không tì vết. Giống như một mỹ nhân hoàn hảo trên đời, không có bất kì một khuyết điểm nào, quả nhiên là một cô gái tuyệt vời.
Đôi chân thẳng tắp, thon dài đong đưa. Mặc chiếc quần siêu ngắn.
Nếu như Diệp Thiên Dật nhìn thấy dáng vẻ của nàng nhất định sẽ rất kinh ngạc!! Mẹ nó, tấm ảnh chụp nghiêng kia với người này hoàn toàn không phải là cùng một người có được không? Khí chất cùng không giống nhau?
Bức ảnh kia thuộc kiểu chị gái cool ngầu, mà em gái này, thuộc kiểu thiếu nữ tràn đầy cảm giác thanh xuân. Nhưng mà thực sự rất đẹp. Hơn nữa còn trông rất thời trang, có cảm giác là tiểu thư con nhà giàu, còn là một tay ăn chơi trác táng.
Còn có trên chiếc đùi trắng mịn không tì vết có một hình xăm con bướm nhỏ.
Là dân anh chị sao?
Nhưng mà ngoại hình khá tương tự với Bạch Hàn Tuyết, Tịch Thiên Vũ. Có điều mỗi người một vẻ.
Thật ra cũng là một cô gái tuyệt đẹp.
Đặc biệt là đôi mắt có phần ranh mãnh và tinh quái của nàng.
Ngay lúc này, tai nàng khẽ động đậy. Sau đó nhanh chóng nhét chiếc đồng hồ chức năng vào trong chăn, rồi nhanh chóng ngồi xuống, bộ dạng như gái ngoan, hiền thục. Động tác liền mạch, lưu loát, quả nhiên là rất thành thục.
Một bóng người chậm rãi bước vào.
Nói thế nào nhỉ?
Chính xác là kiểu người mà Diệp Thiên Dật thích.
Khí chất cao quý của người con gái tài giỏi, có ánh hào quang phát sáng, có thể sánh cùng với Yêu Hậu, loại khí chất này không thể đùa được.
Áo bào màu xanh ngọc bích, váy xếp ly có màu xanh hoa cỏ, thân hình được phủ lên một lớp sương mờ khói xanh. Từ vai đến eo thon thả, không có chút mỡ thừa, thân hình toát lên khí chất cao quý như hoa lan. Làn da trắng nõn, dịu dàng trong suốt như không có xương càng thêm kiều diễm. Nhìn nàng đẩy eo thon thả bước đi, đôi lông mày lưỡi liềm lướt qua, đôi mắt tràn đầy sắc xuân, làn da mềm mại trắng trẻo như ngọc, đôi môi đỏ ửng màu anh đào. Đẹp đến mức hoàn mỹ, đẹp mĩ miều như pháo hoa trên trời, thật khó nhìn ra dáng vẻ thật sự.
Nàng có khí chất cao quý mà Diệp Thiên Dật thích. Từ Thường Hi, Hoàng Nguyệt, là dạng phong thái của Yêu Hậu.
“Hì hì, chị.”
Cô gái vừa nhìn thấy người đến đó liền bày ra vẻ mặt ngoan ngoãn.
Người phụ nữ bước đến và cởi bỏ mạng che mặt.
Gương mặt này thực sự có thể gây kinh hãi!! Nếu Diệp Thiên Dật nhìn thấy hắn chắn chắn có thể nhận ra, đây chính là góc nghiêng của gương mặt trong tấm ảnh mà nàng đã gửi.
Chị gái tài giỏi, cao quý!! Yêu rồi, yêu rồi.
Còn nàng thì giống với cô gái này khoảng năm phần, khí chất thì hoàn toàn không giống.
“Đưa đây.”
Nàng nhẹ nhàng nói một câu.
“Cái….. cái gì cơ?”
Cô gái ho khan nói vài tiếng.
Ngón tay ngọc ngà của người phụ nữ khẽ nhấc lên, sau đó nàng bay lên không trung, còn trong tư thế bị dựng ngược người lại.
“AAaaaa, lộ rồi!! Lộ rồi!!!”
Nàng nhanh chóng giữ chặt chiếc váy nhỏ của mình!
Nàng đi đến bên mép giường, mở chăn bông ra, sau đó cầm chiếc đồng hồ công năng của nàng lên, mở ra xem. Ngay lúc nhìn thấy nội dung cuộc trò chuyện với Diệp Thiên Dật, gương mặt nàng biến thành màu đen.
Rầm -----------------
Ngay sau đó, cô em gái từ trong không trung rơi xuống, đầu chúi xuống …….. sau đó nằm ngay trên mặt đất.
“Đau mà.”
Nàng sờ sờ đầu, nói một cách đau khổ.
“Nếu có lần sau, ta sẽ nhốt ngươi vào Thần Ma Đạo ba mươi năm.”
“Không phải chứ? Ba mươi năm?”
Sau đó, chị gái cool ngầu đó muốn xóa kết bạn với Diệp Thiên Dật.
“Ấy ấy, chị gái yêu quý ơi, đừng xóa mà.”
Cô em gái nghiêng người qua, nắm lấy cánh tay nàng.
“Hửm??”
“Anh trai này đẹp trai lắm. Ngươi nói xem từ nhỏ đến lớn ngươi còn chưa từng yêu đương bao giờ. Thân là em gái yêu quý của ngươi, đây là người đàn ông tốt nhất xuất sắc nhất mà ta phải dùng mấy năm mới lựa chọn ra được từ trong chục triệu người đó. Đừng xóa, đừng xóa mà.”
Người phụ nữ lắc đầu bất lực.
“Hi hi, ngươi không cần nói chuyện. Em gái sẽ thay ngươi trò chuyện.”
Hàn Nhụy nhìn thấy dáng vẻ của nàng thì cười hì hì nói: “Thật sự rất đẹp trai! Ngươi thấy avatar của hắn không? chắc chắn không tệ đúng không?”
“Hình xăm trên chân ngươi nhớ xóa rồi.”
Nàng nhìn nó nói.
“Được rồi, được rồi.”
Sau đó, Hàn Nhụy vẫy vẫy tay, hình xăm biến mất.
Hàn Nhã Nhi ngồi ở mép giường. Thật là, ngồi ở chỗ đấy mà nàng đều phải ngồi thẳng tắp.
Hai chị em quả thật là quá tương phản.
“Đúng rồi, tài khoản bị trộm của hoàng thất đã được tìm thấy.”
“Người thì sao?”
Hàn Nhụy lắc lắc đầu: “Tìm không thấy.”
“Ừm, vậy cái này cũng vô dụng rồi.”
Diệp Thiên Dật kết bạn là số QQ mới được tạo của Hàn Nhã Nhi, tài khoản cũ lúc trước không biết người nào đã lấy cắp. Nhưng nàng lại cần để liên lạc với một số người cách xa hàng ngàn dặm, vì thế nàng cũng cần phải có tài khoản.
“Đừng nha, dùng cái này đi. Lúc trước tài khoản hoàng thất của chị cũng bị mất cắp, rõ ràng là bên trong hoàng gia có gián điệp. Ăn trộm cũng có thể lấy cắp bí mật của hoàng gia, nếu như ngươi còn dùng tài khoản đó tiếp thì nguy hiểm lắm.”
Hàn Ngụy vội vàng nói.
“Ngươi muốn trò chuyện cùng tên kia thì cứ việc dùng tài khoản riêng của ngươi ấy.”
“Ai nói, ngươi ta là đang tìm đối tượng cho chị gái đấy.”
Hàn Nhụy bóc một cây kẹo mút bỏ vào trong miệng, rồi nói.
“Lui xuống đi.” Hàn Tuyết Nhi xoa xoa thái dương.
“Đừng xóa nha, nhất định không được xóa. Ta đi quẩy đây. Bái bai chị gái.”