Ở bên kia, Diệp Thiên Dật đang ngồi trên giường tiếp tục luyện tập.
Gần đến tối, Tô Mị Nhi mới trở về.
Trong khi Diệp Thiên Dật vẫn còn đang tu luyện, Tô Mị Nhi trực tiếp xông tới, đè Diệp Thiên Dật xuống giường, Diệp Thiên Dật bị dọa tới đứng hình.
Tô Mị Nhi đè lên người Diệp Thiên Dật, nhìn gương mặt Diệp Thiên Dật, hai người cách nhau rất gần rất gần.
Haizzz -------
Nàng nhìn Diệp Thiên Dật, ngao ngán thở dài.
Diệp Thiên Dật: “……”
“Tiểu Thiên Dật, ta yêu ngươi chết đi được.”
Tô Mị Nhi dùng môi của mình cắn môi trên của Diệp Thiên Dật và nói.
Diệp Thiên Dật: “……”
“Thận trọng, giữ mình chút đi.”
Diệp Thiên Dật sợ hãi nói.
“Ta là Thần Vương cảnh.”
Tô Mị Nhi mắt long lanh nhìn Diệp Thiên Dật.
“Biết rồi biết rồi, ngươi đè chết ta rồi. Mau đứng dậy đi.”
Tô Mị Nhi thật sự rất kích động, nàng một ngày thành Thần Vương Cảnh…
Diệp Thiên Dật rốt cuộc là thành thánh phương nào!! Thứ đồ vật như thế cũng cầm ra được!!!
“Vậy ngươi đè ta đi, muốn được đè cơ.”
Tô Mị Nhi trở mình qua, nằm ở đó.
Diệp Thiên Dật: “..................”
“Không dám, ta sợ ta sẽ “ăn” ngươi đó, trên người có hơi thở của ngươi, đến lúc đó lại không dám xuất hiện ở Đế quốc của nhận loại luôn ấy.” Diệp Thiên Dật lắc đầu.
Cái này là sự thật, hôn một chút thì không sao, nhưng khi ngươi ăn nằm với yêu tộc, thì có thể là trong thời gian, trong người Diệp Thiên Dật sẽ có yêu khí.
Nếu không thì Diệp Thiên Dật thật sự cũng rất muốn đè nàng ra lắm rồi.
Nếu như trên người có yếu khí, mà cường giả ở Bát Hoang nhiều như thế, Diệp Thiên Dật cũng khó tránh khỏi rắc rối, nói không chừng lúc đến Đế quốc Thánh Tâm sẽ bị bắt vào tù.
Vả lại bây giờ Diệp Thiên Dật chỉ còn khoảng thời gian bốn tháng, vừa phải làm nhiệm vụ, vừa phải nâng cao cảnh giới, hắn không thể chậm trễ.
“Cho ngươi cơ hội rồi mà ngươi cũng không muốn.”
Tô Mị Nhi gối đầu lên tay Diệp Thiên Dật, dựa vào người hắn.
“Lần sau đi, nay ta có việc.”
Diệp Thiên Dật bất lực nói.
“Được rồi, được rồi, xem ra ta đây không lọt nổi vào mắt xanh ai đó rồi.”
Diệp Thiên Dật liếc mắt nhìn.
“Vậy ngươi cũng củng cố lại cảnh giới một chút đi, sáng sớm mai chúng ta lên đường.”
“Không cần, Yêu tộc không cần phải củng cố cảnh giới như nhân loại các ngươi”
Diệp Thiên Dật: “..........”
“Vậy phải làm gì?”
“Hít dương khí.”
Diệp Thiên Dật: ???
…………….
Sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Thiên Dật đấm đấm thắt lưng bò dậy, Tô Mị Nhi ở kế bên chu miệng nhìn hắn cười.
Bị làm nhục rồi!
Hu hu hu hu
“Sáng nay phải đi rồi?’
Tô Mị Nhi hỏi.
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Ta không đi với ngươi, ta là Yêu tộc mà đi bên cạnh ngươi chỉ tổ mang thêm nhiều phiền phức cho ngươi hơn thôi.”
Nàng rất muốn đi theo Diệp Thiên Dật, vừa có thể hút được tinh khí, nói không chừng còn lấy được một ít bảo vật, nhưng mà ở Bát Hoang, nàng cũng không dám!! Nàng biết Diệp Thiên Dật chắc chắn còn có việc, nên cũng không làm phiền hắn nữa.
“Cũng được, dù sao ta với ngươi cũng có số QQ rồi, ngươi muốn đi đâu?”
Tô Mị Nhi nói: “Ta sẽ đến Chúng Thần Chi Vực, tuy Thần Vương Cảnh ở Chúng Thần Chi Vực chẳng được xem là gì nhưng mà ở chỗ đó ta có thể khá an toàn hơn. Nghe nói ở Chúng Thần Chi Vực cũng có nhiều thế lực của Yêu tộc, nói không chừng ta có thể giúp ngươi tìm thần tiên tỷ tỷ của ngươi.”
Diệp Thiên Dật hai mắt sáng lên.
“Cũng được”
Tô Mị Nhi trợn tròn mắt.
Quả nhiên đối với tên khốn nạn này thì thần tiên tỷ tỷ mới là tình yêu đích thực.
“Vậy ngươi đi rồi, hôn một cái đi.” Tô Mị Nhi hôn lên đôi môi của Diệp Thiên Dật một cái rồi lập tức biến mất.
Diệp Thiên Dật: ???
“Woaaa!”
Diệp Thiên Dật chạy nhanh vọt vào phòng tắm.
Khoảng một tiếng trôi qua, có người gõ cửa, Diệp Thiên Dật mở cửa ra, Lý Bách Sơn đang đứng đó.
“Đồ đạc chuẩn bị xong?”
Lý Bách Sơn gật gật đầu: “Yêu nữ kia đâu?”
“Đi rồi! Chúng ta cũng lên đường thôi. Trước mắt cứ rời khỏi đây đi rồi ta giúp ngươi trị liệu.”
“Được thôi.”
Sau đó cả hai biến mất tại chỗ.
Có thuộc tính không gian, bọn họ muốn tìm thấy mình cũng khó mà tìm được.
Bảy ngày sau……
Diệp Thiên Dật cuối cùng cũng đi đến biên giới của Đế quốc Thánh Tâm.
Nhờ có Lý Bách Sơn đi cùng mà trên đường đi xa xôi, có bao nhiêu khó khăn, gặp không ít yêu thú hung dữ đều do Lý Bách Sơn giải quyết hết.
Năm ngày điểm danh còn lại, phần thưởng có hai lần là một trăm triệu giá trị cuồng ngạo, cộng lại Diệp Thiên Dật cũng có ba trăm triệu. Một cái khả năng ngụy trang tuyệt đối, tương tự như hệ thống lần trước, dù ngươi có mạnh mẽ tới đâu cũng không thể nhìn ra được lớp ngụy trang của Diệp Thiên Dật. Còn hai cái còn lại là thứ gì? Hai cái tử thần thiếp
Hệ thống mới chưa mở ra, có thể là biết Diệp Thiên Dật đang trên đường nên không mở ra. Nhưng đợi đến khi Diệp Thiên Dật cần, chắc chắn hệ thống mới sẽ được mở ra.
Vả lại hai cái tử thần thiếp này không giống lúc trước. Nhiệm vụ lần trước chỉ thưởng cho một tử thần thiếp, nhưng phải sử dụng trong một khoảng thời gian nhất định, nếu không nó sẽ biến mất!! Còn lần này thì không, dùng rồi nó mới biến mất.
Tử thần thiếp không cần để ý đến cảnh giới, bất kể ngươi mạnh đến đâu nếu đã bị viết tên lên tử thần thiếp thì ngươi sẽ phải chết. Đây chắc chắn là đồ tốt.
“Lý tiền bối, con đường tiếp theo đây, một mình ta đi là được rồi.”
“Được, vậy ta tìm một chỗ bế quan, đánh sâu vào Thần Hoàng cảnh. Vô cùng cảm ơn ngươi đã chữa khỏi hàn độc cho ta. Cái này cho ngươi.”
Lý Bách Sơn đưa cho Diệp Thiên Dật một cái lệnh bài.
“Đây là?”
“Thật ra, còn có một chuyện ta chưa nói cho ngươi biết. Gia tộc của ta là Lý gia, thuộc dòng dõi hoàng thất ở Đế quốc Thánh Tâm. Vốn dĩ ta sẽ là Lý gia chủ, nhưng vì hàn độc, nên nhiều năm trước ta đã bỏ đi. Trăm năm chưa từng trở lại, bây giờ Lý gia chủ là em trai của ta. Vừa hay, ngươi muốn đến Đế quốc Thánh Tâm, nếu có cần giúp đỡ, cứ cầm lệnh bài này tìm Lý gia chủ. Hắn nhất định sẽ giúp ngươi.”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Rất cảm ơn Lý tiền bối.”
“Không, là ta nên cảm ơn ngươi! Lần bế quan này, ít nhất cũng cần phải hai tháng, nếu sau này ngươi có việc gì cần giúp, ta có khả năng thì nhất định sẽ giúp.”
Diệp Thiên Dật cười nói: “Vậy thì ta cũng không khách khí.”
“Hahaha, Lý Bách Sơn ta ghét nhất chính là mắc nợ người khác, ngươi không khách khí khiến ta cũng rất thoải mái.”
Diệp Thiên Dật ôm chặt tay: “Sau này gặp lại.”
“Sau này gặp lại.”
Hai người cứ thế tách nhau ra.
Diệp Thiên Dật đi về phía trước.
Vị trí mà hắn đi tới gần như là ranh giới của Đế quốc Thánh Tâm và Đế quốc m Nguyệt. Cái tên Đế quốc m Nguyệt thật ra là mọi người dùng để gọi bọn họ, người đệ tử kia của Yêu Hậu, cũng chính là Tông chủ của m Nguyệt Tông, nàng chưa xưng đế, cho nên không thể nói nàng là đế vương được. Chỉ có thể nói m Nguyệt tông đã tiếp quản quyền lực của khu vực này, nhưng nơi đây cũng thuộc quyền quản lý của Đế quốc Thánh Tâm, vả lại vẫn còn có hiệu lực.
Về mặt cơ bản, tất cả thành chủ của mỗi thành đều là người của Đế quốc Thánh Tâm, m Nguyệt tông như thể không có ý nghĩa gì cả, chỉ có ít ỏi vài thành trì mới thật sự do m Nguyệt Tông kiểm soát tuyệt đối.
Ngươi cũng không thể nói bọn họ không có nhiều tham vọng. Không có tham vọng lớn, vậy tại sao lại có nhiều thành viên và tín đồ đến vậy?
Hoặc có thể nói, mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của họ?
“Đến Đế quốc m Nguyệt thôi.” Diệp Thiên Dật thầm thì.