Diệp Thiên Dật lựa chọn đi về bên trái. Bến trái chính là nơi gọi là Đế quốc m Nguyệt, phạm vi lãnh thổ của Đế quốc m Nguyệt.
Hắn tiến vào thành trì gần với Đế quốc Thánh Tâm nhất. Ngay sau khi Diệp Thiên Dật bước vào, hắn cũng không cảm thấy được có gì đặc biệt bên trong thành trì này. Đều là những con người bình thường, siêu thị bình thường, quán cà phê internet, trung tâm mua sắm gì đó…. còn có nhiều người đang đi dạo, cười cười nói nói…
“Theo như những lời mà cô gái kia nói, bên trong Đế quốc m Nguyệt, ngoại trừ một số thành trì đặc biệt ra thì không còn nơi nào hay ho cả. Cuộc sống vẫn chỉ là cuộc sống bình thường không có gì khác. Chỉ là nếu có thể nói một cách tương đối thì đa số những người sống ở đây đều tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển. Mà những người tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển cũng không phải sẽ biến thành ác quỷ, bọn họ sẽ trải qua một quá trình bị ăn mòn từ từ bởi m Nguyệt Tàn Quyển.
Diệp Thiên Dật nhìn đám đông trước mắt, hơi suy tư.
“Vậy cứ đi thẳng đến thành trì mà nữ đệ tử kia của sư tôn đang sống đi.”
Nơi đó cách đây rất xa, nhưng so với quãng đường từ trước kia đến đây thì cùng lắm chỉ đi chừng một ngày đường là cùng?
Sau đó, Diệp Thiên Dật đáp máy bay đi đến thành cổ m Nguyệt, nơi tọa lạc của m Nguyệt Tông!! Đúng như những gì Diệp Thiên Dật dự đoán, cuộc hành trình kéo dài gần một ngày.
Nhưng mà máy bay không bay thẳng đến thành cổ m Nguyệt mà chỉ đáp ở một thành phố kế bên đó, tại sao lại như vậy nhỉ?
Đơn giản thôi, thành cổ m Nguyệt là căn cứ của m Nguyệt tông. Bên trong toàn bộ thành phố, mỗi một người, mỗi một gia đình mà ngươi có thể nhìn thấy. Tất cả bọn họ đều là những người tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển. Vì thế đây không phải là nơi có thể bay vào, mà nếu như ngươi muốn vào thành cổ m Nguyệt thì chỉ có một cách, ngươi phải tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển thì mới có thể vào trong thành cổ m Nguyệt được.
Thế này lại đưa cho Diệp Thiên Dật một chuyện khó nữa, chẳng lẽ hắn phải tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển sao?
Những cái khác thì Diệp Thiên Dật không lo lắng, mà Diệp Thiên Dật lo lắng liệu rằng mình có bị thay đổi tính khí nếu như tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển không…..
Nhưng không vào được thành cổ m Nguyệt thì làm sao đi tìm được m Nguyệt Tông?
“Để mai tính.”
Diệp Thiên Dật nằm trên giường của khoang hạng nhất, mở đồng hồ công năng ra, nhấp vào khung chat với cô gái kia.
“Hửm, đổi tên rồi?”
Diệp Thiên Dật nhớ lúc trước ID của nàng là < Phi Phi Phi Phi>, bây giờ thì đổi thành một biểu tượng cảm xúc, xem ra còn là một biểu tượng chọn ngẫu nhiên.
“Chị đẹp, có đó không?”
Diệp Thiên Dật và nàng đã hơn một tuần không trò chuyện rồi. Bây giờ tìm đến nàng chỉ vì muốn hỏi một chút về chuyện của m Nguyệt Tông.
Bên kia, Hàn Nhã Nhi đang ngồi trong vườn hoa xinh đẹp. Nếu như Diệp Thiên Dật nhìn thấy cảnh tượng này sẽ hiểu ra, phong cảnh này giống hệt trong tấm ảnh trước đó, có người mặc chiếc váy trắng thần tiên, lộ phân nửa mặt đang uống trà.
Vào lúc này, nàng đang ngồi bên thành hồ, gió thổi qua, uống một ngụm trà, đọc một cuốn sách cổ.
Sau đó, chiếc đồng hồ công năng đặt bên cạnh sáng lên.
“Hửm?”
Hàn Nhã Nhi liếc mắt nhìn qua, thấy có một tin nhắn được gửi đến.
“Đây chắc là người mà tiểu Nhụy mới kết bạn tuần trước?”
Hàn Nhã Nhi hơi suy tư, sau đó mặc kệ nó, cúi đầu tiếp tục đọc sách.
“Ê ê ê, trả lời lại xem, trả lời đi.”
Diệp Thiên Dật không ngừng gửi tin nhắn qua.
“Trả lời coi!! Đậu móe.”
Hàn Nhã nhi: ???
Xì xì xì---------
Những đầu ngón tay trắng nõn vô thức phát ra lôi điện. Nàng muốn xuyên qua khung chat này, nàng có thuộc tính không gian. Với sự hỗ trợ của cái này, cùng với khả năng đặc biệt của mình, nàng có thể làm cho lôi điện của mình truyền qua khiến ngươi bị đánh trúng.
Nàng thật sự muốn giết chết hắn ngay lập tức không cần nhiều lời nữa. Nghĩ ngợi một chút, nàng vẫn cố gắng nhẫn nhịn thu lại sức mạnh.
“Ta hỏi ngươi một chút, ở thành cổ m Nguyệt của m Nguyệt Tông, nếu như ngươi không tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển thì làm sao mới có thể đi vào?”
Diệp Thiên Dật gửi tin nhắn qua.
Hàn Nhã Nhi vốn dĩ không định quan tâm đến, nhưng khi nàng liếc nhìn một cái, lông mày cau lại.
Bởi vì đúng lúc nhìn thấy chủ đề mà nàng đang có hứng thú.
m Nguyệt Tông.
Người này, hắn muốn đi Thành cổ m Nguyệt, bước vào trong m Nguyệt Tông sao?
Nhưng mà theo như ý của lời mà hắn nói, có lẽ hắn vẫn chưa tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển.
Đối với nàng mà nói, nàng đương nhiên biết hậu quả của việc tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển đối với người thường to lớn thế nào. Mỗi lần nghĩ đến chuyện này, nàng thật sự hi vọng mình có thể tiêu diệt toàn bộ m Nguyệt Tông. Những người tu luyện đều biết hậu quả, nhưng do cám dỗ từ việc người bình thường có thể tu luyện được là quá lớn.
Thậm chí những người đó còn mắng mỏ nàng, người ta được m Nguyệt Tông cho cơ hội được tu luyện, còn nàng cho bọn họ được cái gì? Còn đuổi nàng cút đi, vân vân……
Nàng cũng có thể hiểu được, đặt mình vào vị trí của người khác thử nghĩ mà xem, thật sự là có thể hiểu được. Nhưng với thân phận của nàng, đã được định sẵn là sẽ không tha thứ cho sự tồn tại của tà phái như m Nguyệt Tông. Định sẵn rằng nàng sẽ chiến đấu đến cùng với m Nguyệt Tông, và cũng định sẵn nàng sẽ bị nhiều người mắng chửi!!
Vì thế, cho dù là người thường, nếu như có thể ngăn không cho hắn đi tu luyện, vậy thì nàng nhất định sẽ quan tâm.
Đúng vậy, có vẻ như đây là đứng trên quan điểm của nàng để xem xét vấn đề, nhưng nàng có tư cách gì để ngăn người khác không tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển? Thay đổi chọn lựa của hắn? Nhưng hắn biết, ngươi tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển sẽ có kết cục như thế nào?
Vì thế, nhìn thấy Diệp Thiên Dật gửi qua tin nhắn đó, nàng cảm thấy mình nên dành ra chút thời gian để nói chuyện với hắn.
Hơn nữa…….
Nàng cũng muốn nói chuyện với ai đó một chút. Bọn họ rốt cuộc là suy nghĩ cái gì vậy? Thực sự vì không muốn thua kém người khác mà tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển sao? Cuối cùng lại trở thành loại người không ra người, ma không ra ma, bọn họ không sợ hãi sao?
Sau đó, Hàn Nhã Nhi cầm chiếc đồng hồ công năng lên, trả lời Diệp Thiên Dật một câu: “Muốn vào Thành cổ m Nguyệt, ngoại trừ việc là thành viên của m Nguyệt Tông, không còn cách nào khác. Trừ khi ngươi được m Nguyệt Tông mời vào. Thậm chí ngươi đơn thuần là tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển cũng khó mà vào được.”
Diệp Thiên Dật nhìn thấy tin nhắn của nàng, khẽ thở dài.
“Tại sao?”
“Thành cổ m Nguyệt là căn cứ của m Nguyệt Tông, hơn ba trăm ngàn người trong thành không ai có cảnh giới thấp hơn Pháp Tắc cảnh, cần phải tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển và có cấp thấp nhất là Pháp Tắc cảnh mới có thể tiến vào.”
Hàn Nhã Nhi trả lời.
Diệp Thiên Dật há hốc mồm.
“Mẹ nó!! Thành cổ m Nguyệt đáng sợ như vậy? Hơn ba trăm ngàn người phải có Pháp Tắc cảnh là cấp thấy nhất mới có thể vào?”
Diệp thiên Dật nuốt một ngụm nước bọt.
Nơi đây cũng xem như Bát Hoang, Pháp Tắc cảnh cũng chả xem ra cái gì, nhưng mà số lượng này…. Đm
Hơn nữa phải biết rằng, đối với người tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển mà nói cũng là người không thể tu luyện được, cũng có thể nói, bọn họ tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển bắt đầu từ con số không đến khi đạt được Pháp Tắc cảnh, cũng phải tiêu tốn một khoảng thời gian. Để được vào Thành cổ m Nguyệt, bọn họ phải phụ thuộc vào m Nguyệt Tàn Quyển.
“Tại sao ngươi lại đến Thành cổ m Nguyệt?”
Hàn Nhã Nhi hỏi một tiếng.
Diệp Thiên Dật gãi đầu.
Cô gái này hôm nay nói chuyện rất nghiêm túc, chẳng lẽ……… mẹ nàng đang ngồi kế bên nhìn nàng nói chuyện sao? Ừm… Cũng có khả năng đó. Vậy hắn muốn chọc cô em này chút xíu!! Ai kêu nàng nói hắn là rác rưởi!!