Sau một hồi xếp hàng, cuối cùng cũng đến lượt Diệp Thiên Dật.
“Ta đến đây để chữa bệnh cho tông chủ m Nguyệt Tông.”
Diệp Thiên Dật liếc nhìn ông lão, nhẹ nhàng nói.
Về phần lão già kia, Diệp Thiên Dật cảm giác hắn thấp nhất cũng là Thần Hư cảnh, thậm chí là cảnh giới cao hơn Thần Hư cảnh.
“Ngươi?”
Lão giả nhìn Diệp Thiên Dật, hắn nhíu mày.
Không phải hắn xem thường Diệp Thiên Dật, nhưng thường thường thì trình độ y thuật phải dựa vào kinh nghiệm, mà Diệp Thiên Dật còn trẻ như vậy. Cả mấy trăm người vừa vào lúc trước, ai mà không phải là những người đàn ông trung niên hoặc già cả cơ chứ? Thậm chí các vị tiền bối đời trước còn chiếm đa số.
Người trẻ như thế này…….
“Cậu nhóc, ngươi không phải đến đây để gây náo loạn chứ?”
Diệp Thiên Dật lắc đầu: “Cũng không có nói là không cho phép người trẻ thử một chút? Nếu ta có thể làm được thì sao?”
“Phì-------”
Một ông lão không nhịn được cười, đi tới vỗ vai Diệp Thiên Dật và nói: “Nhóc à, các y sư của Chúng Thần Chi Vực đều không có cách, còn ngươi, có khi lông còn chưa mọc đủ ấy chứ, thế mà cũng muốn thử?”
“Hahahaha-----------”
Nhiều người ở gần đó cũng cười rộ lên.
“Lông mọc nhiều cũng chưa chắc đã dùng được, phải không?”
Diệp Thiên Dật bình tĩnh, nhàn nhạt nói.
Ngay lúc này, một ông lão đằng sau đang nhắm mắt nghỉ ngơi bỗng mở mắt ra.
“Cho hắn vào đi, chỉ cần muốn thử đều có thể.”
“Vâng, Đại trưởng lão.”
Sau đó, lão già nhìn Diệp Thiên Dật nói: “Đi vào đi, cầm theo lệnh bài của y sư, đi theo đám đông đó để vào m Nguyệt Tông.”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Cảm ơn rất nhiều.”
Sau đó, Diệp Thiên Dật đi theo vào.
“Tiền bối của m Nguyệt Tông, thằng nhóc đó còn trẻ như thế, cho dù có xem như là y sư, nhưng dù nghĩ thế nào cũng không thể chữa khỏi bệnh cho tông chủ được.” Lão già ôm quyền nói.
Đại trưởng lão m Nguyệt Tông liếc mắt về phía hắn, nhàn nhạt nói: “Làm người, đối với bất kì ai cũng phải có chút kính nể, cho dù là không thể. Nhưng chính những thứ không thể ấy lại bị những người nghịch thiên đó phá vỡ!! Thằng nhóc đó đương nhiên phải có chút tự tin vào bản thân thì mới dám đến đây!! Chúng ta cũng không mất mát gì, cứ để cho hắn vào thôi.”
“Nói cũng có lý!! Nhưng ta lo lắng, nếu cho một số người biết rõ là không có khả năng đi vào, sợ là sẽ làm lãng phí thời gian chữa bệnh cho Tông chủ.”
"Chuyện đó ngươi không cần lo lắng, đi vào thôi!"
“Vâng.”
Sau đó, từng nhóm người lần lượt bước vào.
Tại sao lại thu hút nhiều y sư tài giỏi đến như vậy? Thậm chí còn có người vô cùng vô cùng nổi tiếng, sống đến cả chục nghìn năm đều có. Nói thẳng ra là vì m Nguyệt Tông ở Chúng Thần Chi Vực cầm ra một linh vật thiên địa cấp Thần Tôn để làm thù lao cho người chữa được. Mà linh vật thiên địa đó khiến cho tuổi thọ được tăng thêm hai trăm năm.
Đối với rất nhiều những cường giả mà nói, hai trăm năm này thật sự rất quan trọng, đặc biệt là đối với những người đã hơn mấy chục nghìn năm, bọn họ có rất khó để đột phá cảnh giới, nhưng nói không chừng có thể dùng linh vật thiên địa này để kéo dài thêm tuổi thọ, linh vật thiên địa cấp Thần Tôn!!
Cho dù không thể đột phá, cũng có thể thêm hai trăm năm tuổi thọ! Có thể trong hai trăm năm ấy sẽ đột phá thì sao? Một khi đột phá được cảnh giới, tuổi thọ tăng thêm đâu chỉ là nghìn năm.
Thứ linh vật thiên địa đặc biệt ấy, cũng chỉ có thế lực ở Bát Hoang mới có thể dễ dàng cầm lên được.
“Đây chính là m Nguyệt Tông sao?”
Diệp Thiên Dật ngẩng đầu nhìn thoáng qua tông môn rộng lớn khí phách hiện ra ở trước mắt! Liếc mắt một cái cũng nhận ra được, m Nguyệt Tông này chắc chắn có chế độ phân cấp bậc rất rõ ràng, đạt tới trình độ nào đó mới được bước vào một nơi nào đó, vô cùng rõ ràng.
Vào ngay lúc này, có hơn cả trăm nghìn người đang quỳ và chắp tay cầu nguyện ở bên ngoài m Nguyệt Tông.
“Tất cả các y sư đến để chữa trị, xin mời bước tới đại điện của m Nguyệt Tông.”
Rồi mọi người lần lượt tiến vào.
Diệp Thiên Dật bước vào đại điện, nhìn nghiêng ngó dọc nơi này không dưới năm trăm người, trong lòng thầm giật mình!! Rốt cuộc m Nguyệt Tông này mang ra thứ gì mà thu hút đến nhiều người như vậy. Thậm chí tràng cảnh này còn ghê gớm hơn ở Đế quốc Tinh Hải. Hơn nữa, Diệp Thiên Dật còn nhìn thấy các lão quái vật cả nghìn tuổi, thậm chí cả chục nghìn tuổi.
Họ ngồi đó bình lặng như ngọn núi, nhìn qua rất bình thản, như thể họ mở mắt ra là thấy được cả thế giới!
Diệp Thiên Dật yên lặng ngồi trong một góc.
“Nữ đệ tử của tiên nữ sư tôn chắc không xảy ra chuyện gì đâu nhỉ?”
Nhìn thấy nhiều người như vậy, Diệp Thiên Dật có chút nghi ngờ.
Lúc này, vài người phụ nữ từ bên trong bước ra, họ đều đeo mạng che mặt, trông có vẻ rất xinh đẹp.
“Bái kiến tả hữu hộ pháp.”
Mọi người nhìn thấy các nàng ấy thì đồng loạt đứng dậy hành lễ.
Diệp Thiên Dật: “...........”
Nổi tiếng đến vậy sao?
Một trong số các cô gái liếc nhìn đám đông trước mặt và nói: “Cám ơn các vị từ trời nam đất bắc đã đến với m Nguyệt Tông chúng ta. Như mọi người đã biết, m Nguyệt Tông của chúng ta tuy bị gọi là tà phái, nhưng người của m Nguyệt Tông chắc chắn có ơn sẽ báo, cũng không làm việc âm hiểm xảo trá nào hết. Điều này ta tin rằng các vị dám đến m Nguyệt Tông thì đều rõ ràng.”
Mọi người gật đầu hùa theo: “Đúng là như vậy, m Nguyệt Tông tuy rằng là tà phái, nhưng so với Thiên Quỷ Môn và Huyết Thần Điện, thậm chí ta còn cảm thấy không nên xếp m Nguyệt Tông vào tà phái.”
“Đúng vậy, Thiên Quỷ Môn thì phệ hồn, Huyết Thần Điện thì thị huyết, còn m Nguyệt Tông lại giúp những con người bình thường không thể tu luyện được có cơ hội đi vào con đường võ đạo. Tăng lên tổng thực lực của nhân loại, tuy rằng có một vài cá nhân cá biệt gây hại cho đại lục, nhưng xét cho cùng thì được nhiều hơn mất.”
“Ừm...... Ta cũng nghĩ như vậy.”
“............”
Một đám người điên cuồng liên tục hùa theo.
Diệp Thiên Dật: “..........”
Woa, cái đám người này đúng là không biết xấu hổ, “được nhiều hơn mất” - lời này cũng nói ra được. Nếu như có thể như thế, thì người đời cũng sẽ không xếp m Nguyệt Tông và một trong ba tà phái.
Lại còn một số phần tử cá biệt nguy hại cho đại lục nữa chứ....... nhưng cũng là sự thật, người đứng kia thật đúng là người không ra người, quỷ không ra quỷ.
“Nếu mọi người đã đến đây rồi, vậy ta nói một chút về tình cảnh của Tông chủ, Tông chủ không bị bệnh nặng về thân thể, mà là mấy ngày trước, Tông chủ đi một chuyến tới Chúng Thần Chi Vực. Không may bị Độc Hoàng của Chúng Thần Chi Vực âm thầm ám hại, bị trúng độc. Nhưng với thực lực của tông chủ, vẫn có thể áp chế lại loại độc dược này. Thậm chí cả đời cũng sẽ không bị phát độc mà chết, nhưng loại độc này khiến cho cảnh giới của Tông chủ không nâng cao lên được. Các vị đều là những y sư có tiếng tăm, có trình độ và kinh nghiệm nhất định về giải độc. Vì thế, ta hi vọng có người có thể giải được độc cho Tông chủ, m Nguyệt Tông sẽ dâng lên những phần thưởng đã hứa trước đó.”
Nghe thấy lời nói của nàng, mọi người xôn xao xì xầm.
“Độc Hoàng? Là loại độc do Độc Hoàng hạ? Vậy thật khó giải quyết.”
“Đúng vậy, Độc Hoàng thành dành nhờ độc, thậm chí ở Chúng Thần Chi Vực cũng có chút danh tiếng. Nhưng mà may mắn là Độc Hoàng thành danh ở Bát Hoang, có lẽ cũng không quá khó để điều trị.”
“Tả hộ pháp, ngươi mau mời Tông chủ ra đi, ta sẽ cố gắng hết sức.”
Tả hộ pháp gật gật đầu, thoáng nhìn vào bên trong, cung kính nói: “Tông chủ”
Một người chậm rãi đi ra.
Diệp Thiên Dật sáng mắt lên, nhanh chóng nhìn qua đó.
Đây chính là nữ đệ tử đầu tiên của Yêu Hậu sao?