Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 910 - Chương 908: Hắn Chết Hay Ngươi Chết?

Chương 908: Hắn chết hay ngươi chết?
Chương 908: Hắn chết hay ngươi chết?

Xung quanh có một số người cũng cười.

“Đúng, ta có thể giải được.”

Diệp Thiên Dật xoay người nhìn ông lão.

“Vậy ngươi giải độc cho mọi người xem đi.”

Ánh mắt ông lão đanh lại rồi nói.

Khóe miệng Diệp Thiên Dật cong lên, sau đó lấy ra một viên đan dược đưa cho Giang Khuynh Nguyệt.

“Giang Tông chủ uống viên đan dược này vào, độc dược lập tức sẽ được giải hết.”

“Ồ?”

Giang Khuynh Nguyệt đưa tay ra cầm lấy viên đan dược.

Nàng đã từng nhận được chân truyền của Yêu Tâm Phong, y thuật có lẽ không nghịch thiên cho lắm, nhưng đại thể những thứ nên biết thì nàng đều biết.

Viên đan dược này, không có độc.

Sau đó nàng bỏ viên đan dược vào miệng.

“Cố ý lừa bịp!”

Sau khoảng mười mấy giây, nàng mở to đôi mắt xinh đẹp ra, tinh quang bên trong đôi mắt xinh đẹp tuôn trào.

Độc, giải được rồi!

Chỉ một viên đan dược như vậy, đã giải được độc rồi sao?

“Giang Tông chủ, nên ra tay rồi đúng không?”

Ông lão hỏi.

“Ừ……”

Giang Khuynh Nguyệt gật đầu, sau đó phất tay, một sức mạnh kinh khủng trực tiếp lao tới trên người hắn.

“Giang…… Giang Tông chủ!”

Hắn không ngừng giãy giụa, vẻ mặt vô cùng khó tin!

“Ặc, á……--”

Hắn hét một tiếng thảm thiết, cổ của hắn đã bị bẻ gãy sau đó nằm vật ra trên mặt đất rồi tắt thở.

Mọi người ???

“Tình huống gì vậy? Lẽ nào, lẽ nào độc được giải rồi?”

“Không thể nào, tất cả chúng ta đều không có cách giải độc, hắn lại có thể giải được, hắn dựa vào cái gì chứ?”

“......”

Giang Khuynh Nguyệt nhàn nhạt nói: “Mọi người về đi, độc của ta đã giải được rồi.”

Mọi người: “......”

“Vâng, chúc mừng Giang Tông chủ!”

Bọn học cũng không dám chứng thực, kinh ngạc nhìn Diệp Thiên Dật rồi lần lượt rời đi.

Bên trong đại điện, chỉ còn lại hai người Diệp Thiên Dật và Giang Khuynh Nguyệt.

“Nói đi, ngươi đến đây tìm ta có chuyện gì?”

Giang Khuynh Nguyệt ngồi xuống, khôi phục lại động tác đó, mắt nhìn Diệp Thiên Dật nhàn nhạt hỏi.

Biểu hiện của Diệp Thiên Dật rất khác so với các y sư khác, nói thế nào đây? Với sự thông minh của Giang Khuynh Nguyệt, nàng hoàn toàn có thể nhận ra người này đến đây chủ yếu không phải để chữa bệnh cho nàng rồi lấy được linh vật thiên địa cấp Thần Tôn đơn giản như vậy.

Diệp Thiên Dật chắp tay, sau đó nói: “Nghe nói Tông chủ m Nguyệt tông là một tuyệt thế mỹ nhân, nên ta đến đây để chinh phục ngươi.”

Giang Khuynh Nguyệt: ???

Giang Khuynh Nguyệt đã rất lâu rồi không bị ai làm cho ngơ ngác đến vậy.

Khi nàng nghĩ đến việc chàng thanh niên này đến đây có thể sẽ có mục đích khác, thử suy nghĩ một chút, nghĩ ra không ít khả năng, nhưng lý do này nàng thật sự không hề nghĩ tới.

Giang Khuynh Nguyệt không nhịn được bật cười.

Nàng vươn tay cầm tách trà nhấp một ngụm, sau đó dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn Diệp Thiên Dật.

“Ai phái ngươi tới đây?”

“Ta tự tới.”

Diệp Thiên Dật nhẹ nhàng đáp lời.

Hắn có thể có cách gì? Người phụ nữ này quá thông minh, Diệp Thiên Dật chỉ có thể lợi dụng tình thế bắt buộc này đến chữa trị giúp nàng, tiện thể tiếp cận nàng.

Và nếu chỉ trị liệu một cách bắt buộc như vậy, nàng chắc chắn sẽ nghi ngờ, vậy Diệp Thiên Dật dứt khoát trực tiếp ngả bài.

Ta đến đây chính là để theo đuổi ngươi!

Câu trả lời càng bất ngờ thì loại khả năng này đối với cô gái bản tính đa nghi sẽ càng có khả năng hơn.

Nhưng quả thực có phải là thật không?

Nhưng nếu Yêu Hậu ở đây, nàng nhất định sẽ đánh Diệp Thiên Dật một trận tơi bời, ta cử ngươi đến dần dần tiếp cận nàng, sau đó theo đuổi nàng, chứ không phải cử ngươi đến ngả bài với nàng.

Nhưng nếu đúng như vậy thật, Diệp Thiên Dật sẽ phản bác lại, ngươi- một người chưa từng yêu đương lại dạy ta cách theo đuổi một cô gái?

“Ta hỏi lại ngươi một lần nữa, là ai phái ngươi tới, ta sẽ không vì ngươi đã giải độc giúp ta mà không giết ngươi đâu!”

Đôi bàn tay ngọc ngà mảnh mai của nàng vừa vung ra, một con dao găm bay qua cổ Diệp Thiên Dật.

“Là vợ của ta bảo ta đến.”

“Hử?”

“Nàng ấy hỏi ta, là nàng ấy đẹp hay Tông chủ m Nguyệt tông đẹp, ta chỉ do dự có 0,5 giây, mà nàng đã đuổi ta đi rồi, nàng bảo ta phải theo đuổi Tông chủ m Nguyệt tông, bảo ta tìm ngươi, không theo đuổi được sẽ ly hôn với ta, ta rơi vào bước đường cùng mới tới nơi này.”

Giang Khuynh Nguyệt: “......”

Diệp Thiên Dật sau đó tủi thân hít hít cái mũi: “Thật đấy, phụ nữ các ngươi thật sự rất ngang ngược vô lý.”

Giang Khuynh Nguyệt không nhịn được bật cười thành tiếng.

“Thật đấy, không tin ngươi xem, đây là vợ của ta, xinh đẹp đúng không!”

Diệp Thiên Dật lấy một tấm ảnh của Hạ Ngữ Hàn đưa cho nàng xem.

Giang Khuynh Nguyệt nhìn thoáng qua, thậm chí còn có ảnh hai người họ chụp chung nữa.

“Rất xinh đẹp.”

“Đúng vậy, ngươi nói xem ta làm sao có thể ly hôn với nàng ấy chứ, vì vậy ta đành phải đến đây.”

Tin không?

Có ngốc mới tin, nhưng tên nhóc này rất thú vị, hắn dường như không sợ hãi chút nào.

Những cường giả kia đến đây ai cũng sợ chết khiếp.

“Vậy ngươi dự định theo đuổi ta thế nào đây?”

“Trước tiên là ăn cơm, sau đó đi mua sắm, xem phim, mua quà cho ngươi,……”

Diệp Thiên Dật nghĩ nghĩ rồi nói.

“Thú vị.”

Giang Khuynh Nguyệt đứng dậy, nhìn Diệp Thiên Dật.

“Ngươi trông cũng không tồi.’’

“Đạ tạ đã khen.”

“Y thuật này là ngươi học cùng ai?”

Nàng rót một tách trà sau đó ném cho Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật với tay nhận lấy tách trà, một hơi uống cạn.

“Tự học thành tài.”

“Toàn là nói dối, không thể giữ ngươi lại được.”

Diệp Thiên Dật: ???

Chà! Người phụ nữ này tính tình thật sự khó lường.

“Đợi đợi đợi đợi!”

Diệp Thiên Dật sau đó nói: “Được thôi, vậy ngươi đưa linh vật thiên địa cấp Thần Tôn cho ta, ta sẽ đi ngay.”

Giang Khuynh Nguyệt ngồi lại chỗ ngồi, nhìn Diệp Thiên Dật cười.

“Linh vật thiên địa cấp Thần Tôn này ta sẽ giữ lại dùng, có được không?”

Diệp Thiên Dật: “......”

Chết tiệt!

Không biết xấu hổ!

“Nhưng ngươi đẹp trai như vậy, khiến ta nghĩ ra một ý tưởng.”

Nàng đưa tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một viên đan dược, sau đó khẽ búng một cái, miệng Diệp Thiên Dật vô thức mở ra, viên đan dược chui vào miệng Diệp Thiên Dật.

“Đây là cái gì?”

Diệp Thiên Dật cau mày.

“Đồng Tâm Đan, ngươi y thuật siêu phàm chắc hẳn đã nghe qua rồi.”

“Khốn nạn!Ngươi!!”

Diệp Thiên Dật nhìn nàng.

Đồng Tâm Đan, là một loại đan dược đặc biệt, hơi giống Tử Mẫu Thiên Vẫn Đan, nhưng không ngu ngốc như Tử Mẫu Thiên Vẫn Đan, đây cũng xem như một loại độc đan, phân thành mẫu đan và tử đan, mẫu đan chắc là Giang Khuynh Nguyệt đã ăn rồi, còn tử đan là cái Diệp Thiên Dật vừa ăn.

Bình Luận (0)
Comment