“Không không không, ngươi xem thường hắn quá rồi, bỏ đi, không nói chuyện này nữa. Cô gái này hình như đang chờ ai đến để hẹn hò thì phải? Ta lại muốn xem thử, người hẹn hò với nàng rốt cuộc là người như thế nào?”
Tuy bọn họ ngồi ở khá xa, nhưng Hàn Nhã Nhi là cảnh giới gì cơ chứ? Tất cả những lời nói bọn họ nói nàng đều nghe thấy rõ ràng.
Đây là học sinh học viện Thánh Tâm Thiên của nàng ư? Chả trách học viện Thánh Tâm Thiên lại sa sút, ai ai cũng chỉ chăm chăm yêu đương.
“Tiểu Nhụy!”
Hàn Nhã Nhi thần thức hơi động, giọng nói vang lên bên tai Hàn Nhụy đang ở xa mấy chục cây số trên đảo Thánh Tâm Thiên.
“Chị đẹp đại nhân có gì dạy bảo? Ứng đại ca sắp trở về rồi.”
Hàn Nhã Nhi nói: “Ngươi nhớ sửa trị học viện Thánh Tâm Thiên, yêu đương thì không sao, nhưng nếu như ai yêu đương ở trong học viện, nghiêm khắc trừng trị. Học viện là nơi để tu luyện, chứ không phải nơi để yêu đương.”
“Hả… Chẳng nhẽ ngươi đang ghen tỵ với họ sao? Ngươi cũng có thể yêu đương mà.”
“Câm miệng.”
Hàn Nhụy: “…”
Uất ức chết đi được, ư ư ư.
“Ứng đại ca đến rồi, người kia vẫn chưa đến ư?”
“Vẫn chưa.”
“Tiểu Nhụy, đang làm gì ở đây vậy?”
Ứng Tiếu Thiên nhìn thấy Hàn Nhụy ở đảo Thánh Tâm Thiên, thì cười đi tới.
“À… có chút việc.”
Hàn Nhụy cố ý làm ra vẻ không muốn nói cho hắn.
“Nữ hoàng bệ hạ đâu? Lúc nãy ta tìm nàng mà không thấy.”
“A… không… không biết nữa.”
Ứng Tiếu Thiên nhìn nàng.
“Chắc chắc ngươi biết.”
“Ồ.”
“Cho ngươi.”
Sau đó hắn đưa cho nàng một cây kẹp mút.
Hàn Nhụy cầm lấy, bóc ra bỏ vào miệng, nói: “Được thôi, Ứng đại ca đã hỏi rồi, vậy ta sẽ nói cho ngươi vậy. Chị ta, nàng… đi hẹn hò với chàng trai khác rồi.”
Ứng Tiếu Thiên ngơ ra một lúc, sau đó cười nói: “Nói đùa gì vậy?”
“Thật mà thật mà, bọn họ quen ở trên QQ ấy, mấy đêm nay, đêm nào nàng cũng nói chuyện với người đó, có lẽ là thả thính đong đưa nhau cũng nên, sau đó bọn họ đi gặp mặt nhau rồi.”
Ứng Tiếu Thiên: ???
Nàng nói bậy bạ gì thế? Đó là Hàn Nhã Nhi, chứ không phải những cô gái bình thường khác, sao lại có thể được?
“Ứng đại ca không tin à?”
Ứng Tiếu Thiên gật đầu. “Chị của ngươi mà ngươi còn không rõ ư? Sao có thể chứ?”
Hàn Nhụy lắc đầu: “Ứng đại ca nói vậy là không đúng rồi, phải, chị ta quả thật không có bất kì hứng thú gì đối với chuyện nam nữ tình trường, hơn nữa thân phận lại cao quý, thực lực cũng rất mạnh, tầm nhìn cũng rất cao, nhưng nàng cũng chỉ là một cô gái, có trời mới biết người mà nàng hẹn tại sao lại có thể khiến nàng đối xử đặc biệt như vậy, nhưng chắc chắn đã mở được cánh cửa trái tim của nàng rồi!”
Ứng Tiếu Thiên nhăn mày.
“Ứng đại ca còn chưa rõ nữa sao? Nàng hoàn toàn là xem duyên phận, nàng đã từ chối ngươi ngàn năm, nhưng không có nghĩa là nàng sẽ không động lòng với một người đàn ông nào đó trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, thậm chí người đó có là một người bình thường, hoặc không quá đẹp trai, nhưng chỉ cần có duyên, chỉ cần có thể nói chuyện được với nàng, nàng rất có thể sẽ thực sự xiêu lòng.”
Ứng Tiếu Thiên ngốc mất rồi.
Phải, Hàn Nhụy nói quả thật rất có lí.
Hàn Nhã Nhi cái gì cũng tốt, tất cả đều tốt, thậm chí nàng cũng không hề quan tâm đến chuyện tình cảm, hắn theo đuổi ngàn năm, nàng không thích thì cũng không thể ở bên nhau, nhưng đúng là khó nói được nàng có được một người nàng thích hay không.
Nhưng mà, tỉ lệ này quá thấp rồi? Sao lại không tin được chứ?
Nữ hoàng của Đế quốc Thánh Tâm, sự tồn tại đỉnh cao nhất ở Bát Hoang, nàng cùng người khác nói chuyện qua QQ rồi hẹn nhau ra gặp mặt? Chuyện này???
Nhưng Hàn Nhụy nói cũng phải, cho dù là nàng, nàng cũng chỉ là một con người… lỡ như nội dung cuộc trò chuyện của người đó vừa hay chạm vào đáy lòng của nàng thì sao?
“Này, Ứng đại ca, cho ngươi xem cái này nè.”
Hàn Nhụy đưa đồng hồ công năng cho hắn.
“Đây là?”
“Đây là đồng hồ công năng của chị ta đó, ngươi nhất định biết nó.”
“Sao lại ở chỗ của ngươi?”
“Xuỵt, ta trộm đấy! Ta chính là rất không thoải mái, Ứng đại ca theo đuổi nàng nhiều năm như vậy không thành công, dựa vào gì mà nàng lại có thể thích một người đàn ông chỉ mới trò chuyện qua QQ chưa được bao lâu chứ? Ta trộm về đây”
Ứng Tiếu Thiên nhìn một cái, rất muốn nhìn xem nhật kí trò chuyện, chìa tay ra rồi lại rút về.
“Ứng đại ca, ngươi xem nè, đây là nhật kí trò chuyện nửa đêm hôm qua bọn họ nói chuyện với nhau nè, bọn họ hẹn nhau gặp ở quá cà phê Tình Nhân, đó là quán cà phê tình nhân đó, hơn nữa địa điểm này lại là nàng chọn…”
Ứng Tiếu Thiên chau mày.
“Nhật kí phía trước thì sao?”
“Hừ! Chắc chắn nàng đã xóa rồi, nói xong một lần là xóa luôn! Nhưng lần này lại bị ta bắt được. Ứng đại ca muốn xem không?”
Ứng Tiếu Thiên gật đầu : “Có.”
Khi hắn nói ra những lời này, thì chứng minh hắn đã tin rồi, ít ra cũng tin một chút! Chẳng còn cách nào khác, Hàn Nhụy diễn quá thật rồi
“Hừ hừ.”
Sau đó tay Hàn Nhụy vừa vung lên, trước mặt xuất hiện một cảnh tượng, trong cảnh chính là toàn bộ hình ảnh của quán cà phê Tình Nhân, hắn vừa nhìn đã thấy Hàn Nhã Nhi ngồi ở đó, khí chất này, quá xuất trần rồi!
Hôm nay nàng lại mặc một bộ đồ rất hiện đại. Hắn ta thật sự rất thích.
Chờ chút!
Sao nàng lại trang điểm thế kia? Hơn nữa lại cố tình trang điểm xấu như vậy?
Ứng Tiếu Thiên không hiểu, cau mày.
“À! Là thế này, nàng đi gặp người kia nhưng mới chỉ nói chuyện qua QQ, chứ chưa có xem ảnh, suy cho cùng thì cho người khác xem ảnh cũng không phải là phong cách của nàng, chắc là nàng muốn thăm dò người kia có phải thật lòng với mình hay không cho nên mới cố ý trang điểm cho thật xấu.”
“Hóa ra là vậy.”
Ứng Tiếu Thiên chăm chăm nhìn.
Chính là vào lúc này, Diệp Thiên Dật xuất hiện.
Nhưng khi hắn đi vào không thu hút được sự chú ý của ai cả, bởi vì người ra ra vào vào cũng nhiều, bọn họ cũng không biết rốt cuộc ai là người đến hẹn cả.
Sau khi Diệp Thiên Dật đi vào nhìn một cái.
“Này này, anh Bạch, người kia xấu quá, chắc không phải là một đôi với cô gái kia đấy chứ?”
Sau khi Khương Vũ nhìn dáng vẻ dịch dung của Diệp Thiên Dật thì nói một câu:
“Cũng thật có khả năng đấy! Xem ra khí chất cũng khá tốt, nhưng mà lại quá xấu, cô gái đằng kia cũng vậy.”
Bạch Thiên Hạo chăm chăm nhìn.