Diệp Thiên Dật nhìn qua một lượt…
“Bàn số 9…”
Ánh mắt của Diệp Thiên Dật hướng về phía bàn của Hàn Nhã Nhi.
“Trời ạ!”
Cả người Diệp Thiên Dật kinh ngạc đến phát ngốc rồi.
Bóng lưng này đúng là vô địch rồi. Khí chất chỉ ngồi ở đó cũng đã chinh phục được Diệp Thiên Dật rồi. Ở vị trí này cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của Hàn Nhã Nhi.
Người con gái này, không đơn giản! Hình bóng này, khí chất này dường như giống hệt bức hình gửi trên QQ, lẽ nào không phải là bán hàng đa cấp? Người khí chất như thế này sao có thể là bán hàng đa cấp được chứ? Hơn nữa nàng có lẽ cũng là cao thủ.
Có chút thú vị nha.
Diệp Thiên Dật xoa xoa bàn tay có chút kì vọng, sau đó hắn đi tới.
“Là hắn ta à, xem ra khí chất cũng rất khá, hừ, nhưng mà so với Ứng đại ca thì kém xa. Không bằng một góc của Ứng đại ca.”
Hàn Nhụy nói một câu.
Ứng Tiếu Thiên nheo mắt lại.
Ở góc nhìn này của bọn họ không nhìn rõ mặt của Diệp Thiên Dật, phải đợi hắn đi đến gần Hàn Nhã Nhi thì mới thấy được.
“Xin chào, xin hỏi là cô là Phi Phi Phi Phi phải không?”
Sau khi Diệp Thiên Dật đi về phía của nàng, cười rồi hỏi.
Hàn Nhã Nhi đang bưng ly cà phê vừa mới uống một hớp, nghe thấy giọng nói bên tai trái, sau đó nàng ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt hai người chạm vào nhau.
Vãi!
Đây là khoảnh khắc nội tâm của biết bao người.
Khoảnh khắc Diệp Thiên Dật nhìn thấy vẻ ngoài của nàng, cả người ngốc hẳn, nụ cười trên gương mặt cứng lại, lảo đảo một cái suýt ngã.
Má nó! Bóng lưng sát thủ!
Hàn Nhã Nhi thực sự nhịn không được ho một tiếng, cà phê trong khóe môi trào ra ngoài một ít, nếu không phải tâm trí nàng vững vàng, thật sự chắc phun ra ngoài luôn rồi.
Nhưng mà chuyện này tuyệt đối là lần lúng túng nhất trong cuộc đời nàng, cho dù chỉ là ho một cái, trào ra chút ít cà phê.
Nàng cũng là một Hữ hoàng cao cao tại thượng mà.
Bây giờ nàng chỉ muốn làm một chuyện, đó chính là trở về nhà đánh Hàn Nhụy một trận tơi bời.
Soái ca? Hử? Đây gọi là soái ca?
Có phải soái ca hay không không quan trọng, chủ yếu là nàng phải diễn cho Ung Tiếu Thiên xem.
Hắn lại xấu như vậy, diễn sao đây?
Nhưng Diệp Thiên Dật cũng mắt trợn tròn!
Đây… đây đây đây…
Một gương mặt rỗ, răng hô to, sống mũi thấp, mắt một mí… thế này…
Giả sao? Có phải hắn vẫn còn ở trên máy bay, chưa tỉnh ngủ.
Cả hai người Hàn Nhụy cũng ngốc ra.
Đó chính là người bạn đẹp trai khí chất trên mạng? Cũng thật dọa người rồi nhỉ? Nàng thề, cả đời này sẽ không đi gặp người yêu qua mạng nữa. Trời ạ!
“Khụ khụ.”
Ứng Tiếu Thiên nhìn thấy màn này, hắn ho một tiếng, trong lòng cũng hoàn toàn yên tâm rồi.
Nữ hoàng này chắc chắn sẽ không có chuyện gì với tên này đâu nhỉ? Tuy rằng nàng không coi trọng vẻ bề ngoài, nhưng mà…. Xấu thế này thì khoa trương quá rồi.
“Quá đáng sợ rồi! Chỉnh sửa ảnh cũng thật quá đáng sợ rồi.”
Diệp Thiên Dật thầm giật mình.
“Mời ngồi.”
Hàn Nhã Nhi cố gắng tiếp tục diễn vỡ kịch này.
Diệp Thiên Dật gãi đầu.
Cha mẹ ơi! Khí chất nghịch thiên này. Giọng nói gợi cảm này, với dung mạo này thật không xứng.
Cảm thấy điều này làm trái lại cuốn bí kíp tán gái của chính mình.
“Khụ khụ.”
Diệp Thiên Dật ho một tiếng rồi ngồi xuống trước mặt nàng.
“Không ngờ rằng ngươi lại… quốc sắc…. thiên… thiên thiên thiên hương như vậy.”
Diệp Thiên Dật sờ sờ mũi.
“Ngươi cũng thật… phong… lưu lỗi lạc.”
Hàn Nhã Nhi thề đây tuyệt đối là lần đầu tiên nàng nói dối một câu trắng trợn như vậy!
Hàn Nhụy đáng chết.
Sớm biết như vậy, cũng không bằng tự mình chọn đại ai đó đến diễn kịch.
“Mỹ… mỹ nữ, cảm giác nói chuyện ngoài đời với tính cách ở trên QQ không giống nhau cho lắm.” Diệp Thiên Dật nói.
“Ngươi cũng vậy.”
Hàn Nhã Nhi nói.
“Khụ khụ… ta có chút chưa bình tĩnh lại.”
“Ta cũng vậy.”
Hàn Nhã Nhi nói nhạt.
Diệp Thiên Dật: “…”
“Vậy sau này gặp lại.”
Diệp Thiên Dật muốn bỏ chạy lắm rồi.
“Chờ chút!”
Hãn Nhã Nhi gọi Diệp Thiên Dật lại.
Nếu mà đi như vậy, vỡ kịch này coi như hỏng hoàn toàn rồi! Nếu đã như vậy , hay là tiếp tục diễn tiếp.
Diệp Thiên Dật đang rất khó chịu.
Người nói xem, hắn từng này tuổi rồi, gặp mặt một lần dễ dàng sao? Cả đời này thật sự hẹn gặp được lần này, sau đó bị tổn thương rồi…
Cô gái này chắc chắn chính là người trong bức ảnh, thân hình khí chất đều như nhau, chỉ có gương mặt này…
Nhan sắc góc nghiêng của bức ảnh đó hoàn toàn chính là vô địch! Nhưng mà bây giờ…
Wow! Chỉnh sửa ảnh thật sự quá đáng sợ rồi.
Chỉ là Diệp Thiên Dật có chút khó hiểu, mình đã dịch dung xấu như vậy, nàng còn giữ mình lại làm gì.
Hàn Nhã Nhi cũng rất khó chịu.
Ngươi nói xem, ngoại hình không đến nỗi nào còn tạm, còn đây thì cũng quá xấu rồi.
Nhưng mà, bây giờ nếu như chỉ gặp mặt một cái rồi đi, thì coi như nàng đi lần này là vô ích một chuyến rồi.
Xấu một chút thì xấu một chút vậy, dù gì nàng cũng không xem mặt, diễn cho hết vỡ kịch này đã, cho dù thất bại, chi ít cũng không để Ứng Tiếu Thiên nghi ngờ nàng đang diễn kịch là được rồi.
Nếu như để hắn biết mình đang diễn kịch, vậy thì sau này sẽ không thể thành công được, cho dù lần này thất bại, có lẽ sau này vẫn có thể thử lần nữa.
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng:
“Ngươi còn có việc gì à? Mẹ ta gọi về đi gặt lúa rồi.”
“Nói chuyện chút đi.”
Hàn Nhã Nhi nói, sau đó bưng ly cà phê lên nhấp một ngụm.
Diệp Thiên Dật ngơ ra một hồi.
Mấy chữ đơn giản nhạt nhẽo, nhưng tại sao Diệp Thiên Dật cảm thấy trong lời nói của nàng có một loại… chính là cái loại uy nghiêm bên trong nói không ra được? Cảm giác này giống như là sau khi làm việc xấu rồi khiến hắn làm gì đó, cảm giác Hoàng Nguyệt, Thường Hi lúc trước nói với hắn cũng như vậy.
Thật kì lạ.
Cô gái này xấu như vậy, khí chất lại tốt đến thế, thật trái với cuốn bí kíp tán gái của chính mình.
Chờ chút…
Có khi nào là nàng cũng dịch dung không?
Đột nhiên Diệp Thiên Dật nghĩ đến khả năng này!
Chắc chắn là dịch dung.
Cô gái e lệ, gặp mặt không tiện nên sau đó dịch dung.
Chủ yếu là Diệp Thiên Dật nhìn qua bức ảnh có góc nghiêng mặt, thật sự quá đẹp quá vô địch rồi, hơn nữa nếu nàng thực sự xấu như vậy, sao lại dám đến nơi này chứ?
Nghĩ đến đây, Diệp Thiên Dật cười ngồi xuống trước mặt nàng.
“Được chứ.”
Sau đó ánh mắt Diệp Thiên Dật nhìn vào bàn tay nàng, nhìn phần da nàng lộ ra bên ngoài.
Hoàn hảo không tì vết.
Chắc chắn là dịch dung rồi.
“Ngươi có gia nhập m Nguyệt tông không?”
Hàn Nhã Nhi cố gắng để giọng điệu khác với lúc trước, để khá giống các cô gái bình thường một chút.