Thật sự, khí chất của hai người cũng không tệ, nhất là Hàn Nhã Nhi, nàng muốn tận lực không toát ra khí chất cao quý của mình, nhưng là căn bản không ngăn được.
Làm rất nhiều người chú ý đến bọn họ, nhưng khi bọn họ thấy được gương mặt của hai người thì đều quay mặt bỏ đi.
"Ngươi dịch dung à?"
Diệp Thiên Dật hỏi một tiếng.
Hàn Nhã Nhi bước đi cũng không dừng lại!
Cho nên nói, hắn chính là vì đoán được mình dịch dung cho nên mới tận lực chiếm tiện nghi của mình sao?
"Ngươi cũng vậy sao?"
Hàn Nhã Nhi thản nhiên nói.
"Khụ khụ, hay là hai ta cùng nhau dùng mặt thật để nói chuyện đi? Dù sao dáng vẻ dịch dung này quả thật có chút... Khụ khụ."
"Không cần."
Hàn Nhã Nhi thản nhiên nói.
"Vì sao?"
Hàn Nhã Nhi nói: "Không vì sao cả, chính là không cần."
"Được thôi."
Diệp Thiên Dật nhún vai!
"Đúng rồi, vậy tối nay có đi khách sạn không?"
Hàn Nhã Nhi: "..."
"Không đi."
Bây giờ chỉ muốn ở lại thêm một lúc nữa với người này rồi nhanh chóng đi về mà thôi!! Trở về sẽ đánh Hàn Nhụy một trận.
Coi như người này cũng là dịch dung, nhưng là nàng đã sớm biết chuyện mình tự sắp xếp người đóng kịch cùng mình rồi.
Trong lòng tự nhiên bực bội khó tả.
Diệp Thiên Dật cười một tiếng.
Cô gái này khẳng định rất xinh đẹp! Phải tán đổ mới được!
"Ăn kem không? Ta mời." Diệp Thiên Dật cười nói.
Hàn Nhã Nhi theo bản năng muốn cự tuyệt, nhưng lại nghĩ, bây giờ mình hẳn là đang bị Tiếu Thiên nhìn chăm chú, có vẻ như đây sẽ là chuyện tốt!
"Ừm."
"Chờ ta ha!"
Sau đó Diệp Thiên Dật chạy tới mua hai cây kem, đưa cho Hàn Nhã Nhi một cái.
Ứng Tiếu Thiên theo bản năng nắm chặt nắm đấm!
Hàn Nhã Nhi chưa từng ăn kem, nhưng nàng có nghe nói qua! Nàng thăm dò nếm thử một chút.
Cũng không tệ lắm.
"Woaaa, Ứng đại ca, xem ra chị có vẻ rất hài lòng với người kia."
Lúc này Hàn Nhụy nói một câu!
"Vì sao? Rốt cuộc thì hắn và Nữ hoàng bệ hạ đang hàn huyên cái gì? Lại khiến Nữ hoàng bệ hạ đối đãi đặc biệt như thế?"
Thậm chí hắn còn thấy được Hàn Nhã Nhi tỏ vẻ thẹn thùng như một cô bé!
"Không biết, nhưng khẳng định đã mở cánh cửa trái tim của chị ta ra rồi, để về hỏi xem chị nói thế nào."
Hàn Nhụy nói.
"Ta hỏi chuyện này chút, trước giờ ngươi vẫn luôn sống ở thành Thánh Tâm Thiên sao?" Diệp Thiên Dật hỏi.
"Ừm."
Hàn Nhã Nhi đi về phía trước, thuận tiện nhìn chung quanh nơi này.
"Vậy bao giờ thì học viện Thánh Tâm Thiên chiêu sinh vậy?" Diệp Thiên Dật hỏi.
"Ngươi muốn đi học viện Thánh Tâm Thiên?"
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
Muốn đi học viện Thánh Tâm Thiên? Ngươi đừng hòng nha!
Chiếm tiện nghi của nàng, ngươi còn muốn đi học viện Thánh Tâm Thiên của nàng?
Nàng trở về chỉ cần nói một tiếng với Hàn Nhụy, chỉ cần gặp được người này sẽ làm khó khăn đủ kiểu không cho hắn vào học viện Thánh Tâm Thiên!
Không sai, chính là làm khó dễ hắn, nàng rất khó chịu! Đời này nàng chưa từng làm khó ai, nhưng mà tên lưu manh này, đoán được nàng dịch dung, sờ tay nàng, ôm eo nàng, nàng không giết hắn là hắn đã phải cảm thấy may lắm rồi! Còn muốn đi học viện Thánh Tâm Thiên?
"Lúc nào chiêu sinh?"
"Ngày mai."
Hai mắt Diệp Thiên Dật sáng lên.
"Vừa khéo vẫn còn kịp."
Hàn Nhã Nhi nói: "Không phải ngươi muốn gia nhập m Nguyệt tông sao? Tại sao lại đến học viện Thánh Tâm Thiên?"
"Nhưng đừng nói nữa, Tông chủ m Nguyệt tông bắt ta tới cua Nữ hoàng của Đế quốc Thánh Tâm, cua được thì ngủ với nàng, sau đó chụp mấy kiểu ảnh giường chiếu của nàng gửi cho nàng, để nàng lấy ra đe dọa Nữ hoàng kia, còn uy hiếp ta, nếu ta không làm sẽ giết ta, ta khó chịu cho nên chạy luôn!"
Diệp Thiên Dật nói.
Hàn Nhã Nhi: ???
Người này, miệng không che đậy, không chỉ là một tên dê xồm, còn miệng lưỡi dẻo quẹo!
Ấn tượng của nàng đối với Diệp Thiên Dật dù sao cũng kém đến cực hạn rồi.
"Ừm."
Hàn Nhã Nhi chỉ nhàn nhạt "ừm" một tiếng.
"Ngươi không tò mò xem vì sao nàng cảm thấy ta có thể cua được Nữ hoàng à?"
Hàn Nhã Nhi cũng phối hợp với Diệp Thiên Dật, nhàn nhạt hỏi: "Vì sao?"
"Bởi vì ta đẹp trai chứ sao."
"Cứ đẹp trai là có thể theo đuổi được Nữ hoàng à? Ngay cả tiếp cận đều không thể tiếp cận ấy chứ."
Hàn Nhã Nhi nói.
"Không thể, nhưng mà nàng nói Nữ hoàng có một cô em gái, cô em gái kia dễ dàng tiếp cận hơn, nàng phái người hạ độc cô em gái kia, sau đó dạy ta giải độc, như vậy ta sẽ có thể giải độc cho nàng, công lao lớn như thế, nhất định có thể tiếp cận Nữ hoàng"
Hàn Nhã Nhi nhíu chặt chân mày.
Lúc Diệp Thiên Dật nói xong, nàng có một chút tin tưởng, nhưng mà người biết nàng có một cô em gái cũng không phải số ít, tất cả mọi người biết Nữ hoàng có một cô em gái, nhưng cô em gái này là ai, ai là em gái của Nữ hoàng, dáng dấp ra sao, không có nhiều người biết!
Mấy người bạn suốt ngày đi quẩy với Hàn Nhụy cũng không biết Hàn Nhụy là em gái của nàng.
Mà Hàn Nhụy còn có một thân phận khác nữa, ngoại trừ là viện trưởng của học viện Thánh Tâm Thiên, nàng còn là học sinh của học viện Thánh Tâm Thiên, không có ai biết nàng chính là viện trưởng.
Nhưng người này miệng lưỡi dẻo quẹo, nàng cũng không tin cho lắm, chỉ coi như vừa nghe một câu chuyện cười mà thôi.
"Cũng không còn sớm nữa, được gặp ngươi ta rất vui, ta đi trước đây."
Hàn Nhã Nhi thản nhiên nói một câu.
Diệp Thiên Dật: ???
"Nè nè nè, đi luôn à? Vậy chúng ta tiếp tục trò chuyện qua QQ nha, còn nữa, ngươi đã nói là đi khách sạn cơ mà, thế lúc nào mới đi?"
Diệp Thiên Dật vội vàng nói.
Hàn Nhã Nhi không để ý đến Diệp Thiên Dật, tóm lại chính là rất chán ghét, sau đó đi luôn.
Diệp Thiên Dật cũng không đuổi theo nàng.
"Chẳng lẽ là nói xạo với ta sao?" Diệp Thiên Dật nhún vai, nhưng mà cũng không sao, lãng phí thời gian nửa tiếng nhưng đạt được tin tức về thời gian học viện Thánh Tâm Thiên thu nhận học sinh, như vậy ngày mai liền đi học viện Thánh Tâm Thiên đi.
Ứng Tiếu Thiên nhìn hai người tách nhau ra trên đường phố, âm thầm nắm chặt nắm đấm!
"Kìa, bọn họ tách ra rồi, cũng không biết chị thấy thế nào."
Ngay lúc này, kim quang lóe lên, bóng dáng Hàn Nhã Nhi mang khăn che mặt xuất hiện ở cách chỗ bọn họ không xa!
Ứng Tiếu Thiên vội vàng thu lại tay, Kính Tượng trong tay hắn biến mất!
"Chị!"
Hàn Nhụy vội vàng chạy tới!
Ứng Tiếu Thiên hít sâu một hơi cũng đi tới!
Hàn Nhã Nhi cũng không thay quần áo, đôi mắt xinh đẹp của nàng nhìn thoáng qua Hàn Nhụy!
Thật sự rất muốn đánh nàng một trận.
Hàn Nhã Nhi khẽ gật đầu.