Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 921 - Chương 919: Không Chỗ Sắp Đặt Mị Lực

Chương 919: Không chỗ sắp đặt mị lực
Chương 919: Không chỗ sắp đặt mị lực

Lại bên cạnh, bốn giáo viên, phía trước nhất chính là một lão giả, mấy người bọn họ cũng đi ra.

"Các vị an tĩnh một chút!"

Nam sinh nói chuyện nhìn lướt qua đám người, sau đó liền rơi vào một đám nữ sinh đứng ở bên kia!

Không nhìn thấy Diệp Thiên Dật, bởi vì Diệp Thiên Dật bị các nàng vây vào giữa, nhưng một màn này liền rất quái dị, bình thường hai ba người cùng tụ một chỗ thì cũng không có gì, đằng này mấy chục cô gái chụm lại cùng một chỗ, đứng thành một đoàn thì lại quá là lạ rồi.

"Bây giờ chuẩn bị tiến hành khảo hạch đệ tử của học viện Thánh Tâm Thiên."

Hàn Nhụy từ bên trong ngậm kẹo mút đi ra.

Sau lưng nàng, bên cạnh nàng có một đám trồng cây si đi theo!

Biết làm sao được, mỹ nữ chính là như vậy, mặc kệ ở chỗ nào, mỹ nữ tuyệt đối là sinh vật được hoan nghênh nhất, đương nhiên, trừ phi chỗ ấy có một người gọi là Diệp Thiên Dật.

"Kia là... Kia là... Hàn Nhụy của học viện Thánh Tâm Thiên sao? Woaaa! Thật là xinh đẹp!"

"Sớm đã nghe nói, mỹ nữ xếp hạng thứ hai của học viện Thánh Tâm Thiên! Quả nhiên là đẹp!"

"Mỹ nữ như vậy mà mới chỉ xếp thứ hai? Vậy đệ nhất??"

"Nói như thế nào nhỉ? Thật ra xếp hạng những mỹ nữ này chỉ là mọi người sắp xếp cho các nàng, cũng không phải là nói người thứ nhất càng xinh đẹp, mỗi người mỗi vẻ mà, mỹ nữ xếp hạng thứ nhất là học sinh mới, vừa đến đã đoạt mất vị trí thứ nhất của Hàn Nhụy ở học viện Thánh Tâm Thiên đi, chủ yếu là do khí chất của nàng khá lạnh lùng, mà cánh đàn ông càng ưa thích những cô gái như vậy, càng có dục vọng chinh phục, chỉ là... Người ta đã có bạn trai rồi."

"Không phải chứ? Có bạn trai rồi?"

"Nghe nói, chỉ là nghe nói thôi, lúc ấy tình thánh Bạch Thiên Hạo theo đuổi nàng, lý do cự tuyệt là nàng đã có bạn trai, nhưng cái này không trở ngại những người khác theo đuổi nàng, khả năng đây chỉ là một lý do để nàng cự, không muốn để những người khác theo đuổi nàng thôi, khả năng thật ra nàng vẫn chưa có bạn trai."

Hàn Nhụy đi tới giống như đại minh tinh đi giữa dàn vệ sĩ, đôi mắt xinh đẹp vô tình hay cố ý nhìn thoáng qua dưới gốc cây kia.

Định mệnh!!!

Hàn Nhụy nhìn thấy tình huống chỗ gốc cây bên kia thì hơi sửng sốt một chút.

Sao toàn là con gái thế?

Hắn ở đâu?

"Hàn sư tỷ."

Những đệ tử kia nhìn thấy Hàn Nhụy thì nhao nhao thi lễ một cái.

Hàn Nhụy ở chỗ này là viện trưởng thần bí nhất, nhưng ở trong mắt người khác nàng chỉ là một học sinh của học viện Thánh Tâm Thiên, là học sinh thế hệ trước, được xưng là đệ nhất thiên tài! Cộng thêm mỹ mạo của nàng, thật sự là có vô số người theo đuổi!

Mà nàng lại ham chơi, trên cơ bản đã quên lần trước đi ra ngoài chơi, mình dùng tiền là lúc nào.

Hàn Nhụy khẽ gật đầu, sau đó nói: "Hôm nay học viện để ta tới giám sát khảo hạch, như vậy bây giờ, các vị mời xếp thành hàng có thứ tự trước cổng học viện Thánh Tâm Thiên, chuẩn bị bắt đầu khảo hạch!"

Lúc này, một thanh niên mỉm cười đi tới trước mặt Hàn Nhụy.

"Cô Hàn, không biết ngươi còn nhớ ta không?"

Hàn Nhụy nhìn hắn một cái.

"Ngươi là ai? Không nhớ rõ lắm."

Anh thanh niên đẹp trai cười nói: "Cậu ba của Thiên Hải điện, trước đó đã từng gặp cô Hàn ở bên ngoài!"

Nghe hắn nói vậy, đám người lộ ra vẻ giật mình.

"Cậu ba của Thiên Hải điện? Tứ đại thế lực Hoàng cấp Thiên Hải điện? Woaaa —— nhân vật như vậy cũng tới học viện Thánh Tâm Thiên?"

"Cái này thì có gì? Thiếu chủ thế hệ này của Tà Hoàng tông đều tại học viện Thánh Tâm Thiên chúng ta cơ mà, chuẩn bị tham gia trận chiến chư thiên của Bát Hoang bốn tháng sau, hắn chính là hạt giống số một trong trận chiến chư thiên Bát Hoang! Chỗ tốt khi gia nhập học viện Thánh Tâm Thiên thật đúng là không nhất định những thế lực như Tà Hoàng tông, Thiên Hải điện có thể có được!"

"Đây cũng là lí do vì sao bên trong Bát Hoang, ngũ đại đế quốc vi tôn, năm đại học viện cũng là thế lực đứng đầu nhất! Dù sao sau lưng các học viện còn có đế quốc làm chỗ dựa mà!"

"..."

Hàn Nhụy cầm cây kẹo mút ra.

"Biết biết, đi xếp hàng đi, chuẩn bị khảo hạch!"

Thiên Hải Vũ sửng sốt một chút, sau đó mỉm cười gật gật đầu: "Được!"

Hắn rất thích Hàn Nhụy, lúc đầu Thiên Hải điện muốn hắn đi học viện khác, bởi vì bây giờ học viện Thánh Tâm Thiên xuống dốc không phanh, nhưng vì Hàn Nhụy cho nên hắn nhất quyết đến nơi này!

Thật ra có rất nhiều nam sinh ưu tú đều tới nơi này bởi vì để có thể theo đuổi người trong mộng của mình! Cũng bởi vì các nàng mà không rời khỏi nơi này!

"Cả mấy người bên kia nữa, tới xếp hàng đi!"

Hàn Nhụy chỉ chỉ đám người dưới gốc cây kia, sau đó những cái kia cô gái nhao nhao chạy tới, Diệp Thiên Dật cũng lộ diện trong mắt mọi người.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều người đều nhìn về phía Diệp Thiên Dật.

Bởi vì bọn họ cũng rât tò mò, vì sao cái chỗ kia lại tụ tập nhiều cô gái như vậy, giờ thì bọn họ hiểu rồi!

"Thật... thật là đẹp trai!"

Các nữ học sinh của học viện Thánh Tâm Thiên nhìn thấy Diệp Thiên Dật thì hai mắt sáng rực như ngôi sao.

"Thật thật là đẹp trai, ta cảm thấy ngay cả mấy người ở đảo thứ nhất cũng không đẹp trai bằng hắn!!"

"Tự trong chút đi, ngậm miệng lại nào! Lau nước miếng đi!"

"..."

Hàn Nhụy: "..."

"Đẹp trai quá... Đẹp trai thật."

Trong nội tâm Hàn Nhụy cũng nỉ non một tiếng.

Là đẹp trai thật!

"Ờm, ngươi... Ngươi cũng là đến khảo hạch sao?"

Hàn Nhụy chỉ vào Diệp Thiên Dật nói một câu.

Diệp Thiên Dật gật gật đầu; "Ừm."

"Xếp hàng đi."

"Được."

Diệp Thiên Dật cũng nhìn thấy Hàn Nhụy!

Thật là xinh đẹp!

"Nam sủng vô tình tìm cái được cho chị đại lại siêu cấp đẹp trai thế này, ừm... Nàng mà biết được gương mặt thật của người này hẳn là sẽ ban thưởng cho mình đây."

Hàn Nhụy trong nội tâm đắc ý thầm nghĩ.

Nhưng nàng cũng rất khiếp sợ!

Ảnh đại diện một phần ba mặt kia xác thực không kém, nhưng hoàn toàn hắn... Đẹp trai đến một loại cực hạn! Nàng đều cảm giác, nếu có người nói hắn là người có địa vị cao nào đó ở Chúng Thần Chi Vực, nàng cũng sẽ tin ngay lập tức.

Sau đó Hàn Nhụy nhìn thoáng qua người cũng có vẻ đẹp trai ở bên cạnh mình, trước kia nhìn hắn thật đẹp trai, hắn còn mời mình đi quẩy rất nhiều lần nữa, nhưng bây giờ nhìn lại... lại thấy hắn thật bình thường.

"Lâm sư đệ, ngươi đến chủ trì đi."

Lâm Bất Phàm gật gật đầu; "Rõ!"

Đôi mắt hắn theo bản năng nhìn thoáng qua Diệp Thiên Dật.

Bình Luận (0)
Comment