Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 922 - Chương 920: Không Chỗ Sắp Đặt Mị Lực (2)

Chương 920: Không chỗ sắp đặt mị lực (2)
Chương 920: Không chỗ sắp đặt mị lực (2)

Dịch: Cỏ Dại Team

Cũng giống các cô gái khi nhìn thấy một cô gái xinh đẹp khác đều sẽ nảy sinh ganh tỵ ghen ghét, hắn thấy được một người đẹp trai như vậy, cũng sẽ có địch ý! Có cảm giác uy hiếp địa vị của hắn.

Diệp Thiên Dật thật sự đã rất khiêm tốn rồi, hắn cũng chẳng làm gì cả, ai bảo hắn làm gì thì hắn làm nấy, cũng yên lặng xếp hàng.

Mấy vị giáo viên kia ngồi ở đó chuẩn bị ghi chép.

"Khảo hạch bắt đầu, vòng khảo hạch thứ nhất, khảo hạch cảnh giới và thiên phú, lần chiêu sinh này chỉ nhận đệ tử cảnh giới không dưới Thánh Quân cảnh ngũ giai, mà các ngươi hẳn là cũng đều biết, cái này là điều kiện thứ nhất, điều kiện thứ hai, thuộc tính hi hữu phải đạt tới cường độ gấp hai mươi lần võ giả bình thường, thuộc tính không gian và thời gian thì trình độ nắm giữ phải vượt qua ba mươi phần trăm, nếu thuộc tính bình thường thì cường độ phải đạt tới gấp bốn mươi lần võ giả bình thường, bây giờ bắt đầu khảo hạch!"

Diệp Thiên Dật: ???

Quy tắc này hình như đã từng quen biết, khá giống với Học viện Cửu Châu Thánh, bởi vì quy tắc này có thể tuyển chọn chất lượng học sinh một cách thiết thực nhất, nhưng mà...

Học sinh mới, cảnh giới không được thấp hơn Thánh Quân cảnh ngũ giai, thuộc tính phổ thông phải mạnh gấp bốn mươi lần võ giả bình thường mới được? Ngươi quá khoa trương rồi không? Nói cách khác, mấy chục cô gái vừa mới bắt chuyện với mình kia, ai cũng đều là Thánh Quân cảnh ngũ giai trở lên?

Hắn cũng chỉ có ba thuộc tính hỏa, lôi, băng hẳn là đủ yêu cầu đi, cảnh giới cũng chỉ là Thiên Đạo nhị giai!

Đây cũng chính là nói, bên trong cả một cái học viện Thánh Tâm Thiên, hắn Thiên Đạo cảnh nhị giai hẳn là ở tầng chót nhất rồi?

Trời ạ! Cái này mà còn gọi là học viện sao?

Có chút kích thích!

Lúc đầu đâu Hàn Nhụy muốn trực tiếp kéo cái anh đẹp trai này vào học viện, nhưng lại nghĩ lại, nếu cứ như vậy cũng không biết hắn có năng lực thế nào, dù sao cũng là người từng hẹn hò với chị của mình, vẫn tò mò một chút, mà lại còn đẹp trai như vậy...

Nhưng mà, từ đầu đến cuối nàng cũng không quên lời dặn của Hàn Nhã Nhi, học viện có thể cho hắn vào, nhưng không được để cho hắn dễ dàng quá! Nàng khó chịu!

"Cũng thật là lợi hại, lại dám chiếm tiện nghi của chị đại nhà mình, mặc dù ngươi cũng không biết nàng chính là Nữ hoàng... Nhưng đúng vậy, mệnh lệnh của chị đại, người ta không dám ngỗ nghịch đây này."

Từng người lần lượt đi lên tiến hành khảo hạch!

Ngay lúc này, cách đó không xa trong học viện có hai người đi tới.

"Đi đi đi, nhanh lên nhanh lên, trong số tân sinh khảo hạch chắc chắn có không ít cô nàng xinh đẹp, nhanh đi xem đi!"

Bây giờ Bạch Thiên Hạo đã hoàn toàn đã hiểu niềm vui thú của Diệp Thiên Dật rồi!

Nhưng hắn cũng không cặn bã như Diệp Thiên Dật, hắn thuần túy chỉ là dùng đôi mắt thích thưởng thức cái đẹp đi ngắm các cô gái mà thôi!

"Xem cái gì cơ?"

Bên cạnh đột nhiên truyền đến một giọng nói.

Khương Vũ còn chưa lên tiếng, sau đó nhịn không được nuốt nước miếng một cái.

Bạch Thiên Hạo: "..."

Giọng nói này...

Hắn đột nhiên quay đầu lại, sau lưng một cô gái rất xinh đẹp đang cười như không cười nhìn hắn.

"Phỉ Phỉ..."

Bạch Thiên Hạo cười mếu.

Triệu Phỉ Phỉ cắn chặt hai hàm răng trắng ngà sau đó xách tai của hắn!

"Ngươi giỏi lắm Bạch Thiên Hạo, tối hôm qua trốn bản cô nương ra ngoài lêu lổng thì thôi đi, bây giờ ngươi còn muốn đi nhìn gái đẹp đúng không? Làm sao? Còn muốn tam thê tứ thiếp! Bản cô nương cho ngươi cơ hội này!"

"Đừng đừng đừng, ta chính là đi qua nhìn một chút thôi mà!" Bạch Thiên Hạo vội vàng giải thích.

"Hừ!" Triệu Phỉ Phỉ hừ một tiếng cũng buông lỏng tay ra.

"Ngươi nhìn gái đẹp, vậy bản cô nương cũng đi nhìn trai đẹp! Cáo từ!"

Sau đó nàng chạy ra cổng.

"Này này này."

Bạch Thiên Hạo vội vàng đuổi theo.

Cổng chính học viện Thánh Tâm Thiên, khảo hạch tiến hành rất có trật tự, sau đó hai người làm ầm ĩ chạy tới!

"Triệu sư muội, sao thế? Sao lại ồn ào thế."

Hàn Nhụy ngậm kẹo mút nhìn sang bên cạnh.

"Hàn sư tỷ, ta không sao, ta là sang đây ngắm soái ca."

Triệu Phỉ Phỉ nói lầm bầm.

Hàn Nhụy nhìn thoáng qua Bạch Thiên Hạo phía sau, khóe miệng khẽ nhếch, sau đó nói: "Kia kìa, đằng kia có soái ca kìa."

Hàn Nhụy chỉ chỉ.

Đôi mắt xinh đẹp của Triệu Phỉ Phỉ nhìn thoáng qua, sau đó hơi há miệng.

"Đẹp trai thật."

"Đẹp trai ghê."

Triệu Phỉ Phỉ hừ một tiếng; "Ta tức hắn chết đi được! Còn tự xưng cái gì tình thánh, còn nói cái gì hắn có tên em rể lợi hại cỡ nào, đều là tên em rể kia dạy hư hắn, nếu như để bản cô nương tìm được, ta sẽ phế hắn luôn!"

Bạch Thiên Hạo chạy tới.

"Phỉ Phỉ, tối hôm qua ta thật sự không có đi lêu lổng mà." Bạch Thiên Hạo tủi thân nói!

"Ta đi xem soái ca, ngươi đừng quản ta!!!! Rất đẹp trai!"

Sau đó Triệu Phỉ Phỉ hét lên một tiếng.

Bởi vì lúc này nàng vừa vặn nhìn thấy Diệp Thiên Dật.

Theo một tiếng hô này của Triệu Phỉ Phỉ, những cô gái khác dường như cũng biết nàng đang nói về ai, thấy được Diệp Thiên Dật, cũng nhao nhao hét lên.

"Đẹp trai cái đầu ngươi ấy!"

Bạch Thiên Hạo bất đắc dĩ nói một câu, sau đó hắn nhìn thoáng qua.

Đậu móe!

Hắn trực tiếp choáng váng.

Diệp Thiên Dật??

Đây không phải là Diệp Thiên Dật sao?

Thật sự, khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Thiên Dật hắn rất kích động, so với hắn tìm được bạn gái còn muốn khoa trương hơn!

Diệp Thiên Dật không nhìn thấy Bạch Thiên Hạo, mặc dù đã quen bị các cô gái quấn lấy, nhưng ở đây... Cường độ vẫn không đủ!

"Các cô gái, tiếng thét chói tai lại lớn hơn một chút được không?"

Diệp Thiên Dật hô một tiếng.

Đám người: ???

Trong nháy mắt, những cô gái kia lại càng thét chói tai hơn.

Trực tiếp làm cho đám đệ tử bên trong học viện không đến xem ngơ ngác chẳng hiểu chuyện này!

Trước cửa này là xảy ra chuyện gì? Làm sao lại có tiếng thét chói tai lớn như thế?

"Làm cái trò mèo gì thế không biết?!"

Thiên Hải Vũ, cậu ba của Thiên Hải điện nhìn thấy có người làm màu lố vậy, cả người đều khó chịu!

Hắn liền chịu không được phải nhìn người khác làm màu, mình làm màu thì không có vấn đề gì, nhưng người khác, thì thật chịu không được, nhất là đám con gái này sao lại hét rầm lên như thế chứ? Thật sự đẹp trai như vậy sao? Cái này nhìn có khác gì tiểu bạch kiểm?

Những người có cùng tâm trạng với hắn lúc này cũng rất nhiều! Dù sao chính là rất khó chịu!

Hắn lại còn đắc ý như vậy nữa chứ!

Triệu Phỉ Phỉ muốn chọc giận Bạch Thiên Hạo, cũng thét chói tai chạy tới trước mặt Diệp Thiên Dật.

"Anh đẹp trai, có thể ký tên cho ta không?"

Triệu Phỉ Phỉ chớp chớp mắt nhìn Diệp Thiên Dật.

Bình Luận (0)
Comment