"Ta cũng muốn ta cũng muốn!"
"Anh đẹp trai, ta có thể chụp ảnh chung với ngươi mang về treo ở nhà được không?"
"Woaaa!! Ta cũng muốn chụp ảnh chung!"
Trong lúc nhất thời, Diệp Thiên Dật lại bị các nàng vây quanh!
Những giáo viên kia âm thầm lắc đầu.
Thật là...
Hàn Nhụy khóe miệng khẽ cong lên.
Thú vị quá nha.
"Đây không phải là Triệu Phỉ Phỉ sao? Một trong thập đại mỹ nhân của học viện, không phải nàng đã có bạn trai sao? Nàng cũng đi? Đậu móe! Người này đẹp trai vậy sao?"
"Đẹp trai cái mốc xít, đậu móe!"
"..."
Trong lúc nhất thời, những người con trai ở đây đều ghen tỵ chết đi được.
Lâm Bất Phàm đôi mắt ngưng tụ!
"Yên tĩnh, tất cả giải tán! Đừng ảnh hưởng đến quá trình khảo hạch đệ tử, nếu ai làm ảnh hưởng, trực tiếp bị loại!"
Lâm Bất Phàm quát to một tiếng.
Nghe được tiếng quát lớn, các nàng cũng không thể không tản ra!
Nhưng mà vừa lúc này, Hàn Nhụy đi tới, trực tiếp đưa tay khoác lên tay Diệp Thiên Dật.
Đám người: ???
Hàn Nhụy nghe theo lời dặn của chị đại nhà mình, để người này vào học viện, nhưng không thể để hắn sống yên được, mà các đơn giản nhất khiến hắn không sống yên được là gì?
Nàng chính là siêu cấp mỹ nữ nha, người theo đuổi nàng là vô số kể, chỉ cần mình tỏ ra thân mật với hắn một chút, như vậy hắn tự nhiên không dễ chịu rồi.
Nhưng mà nàng cũng nắm chắc, sẽ không quá mức, coi như chơi đùa thôi, nàng thích nhất trêu chọc người khác mà.
Bơ phệch!
"Cái này?? Cái này cái này cái này... Hàn sư tỷ vậy mà khoác tay hắn!?"
"Trời ạ! Đây chính là Hàn sư tỷ, người này đẹp trai như vậy sao? Hàn sư tỷ mà cũng..."
"Mặc dù Hàn sư tỷ rất thích chơi đùa, nhưng chưa từng có tiếp xúc tứ chi với bất kì một người đàn ông nào, mà bây giờ nàng vậy mà chủ động... Ông trời ơi..!"
"..."
Đám người lộ ra biểu tình khiếp sợ.
Bạch Thiên Hạo đứng ở đằng xa.
"Quả nhiên, Diệp Thiên Dật vẫn là Diệp Thiên Dật! Không thể không phục!"
Hắn nhịn không được cười ra tiếng.
Ngay tức khắc, hai người có thể nói là có thân phận mạnh nhất ở chỗ này là Thiên Hải Vũ, Lâm Bất Phàm đồng tử đột nhiên co rụt lại, đôi mắt ngưng tụ!
Thiên Hải Vũ, cậu ba của Thiên Hải điện, hắn đến đây là vì muốn theo đuổi Hàn Nhụy, mà bây giờ, Hàn Nhụy vậy mà lại chủ động khoác tay một người khác?
Mà Lâm Bất Phàm cũng thích Hàn Nhụy, thập đại mỹ nữ học viện này hắn đều thích, nhưng Hàn Nhụy sắp xếp thứ hai, thật sự rất xinh đẹp! Hắn cũng không biết hắn có thể theo đuổi được Hàn Nhụy hay không, nhưng nhìn thấy nàng chủ động khoác tay Diệp Thiên Dật, hắn chính là muốn lột da Diệp Thiên Dật cho bõ tức!
"Anh đẹp trai, chụp kiểu anh nhé, ngươi thật là đẹp trai."
Hàn Nhụy cười hì hì nói với Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật nhìn nàng một cái, sau đó đưa tay đẩy đẩy cái đầu của nàng đang tựa vào người mình ra, Hàn Nhụy lảo đảo về sau mấy bước rồi ngây ngẩn cả người, đứng ở nơi đó!
"Đừng đụng vào ta, nữ lưu manh."
Đám người: ???
Đám người cũng choáng váng!
Hàn Nhụy khoác tay hắn,
Hắn còn ghét bỏ đẩy nàng ra?
Đumoe?
Mà vì sao Diệp Thiên Dật lại làm thế?
Rắp tâm không tốt!
Hắn cũng không biết nàng là ai, mặc dù rất xinh đẹp, nhưng một cô gái xinh đẹp như vậy lại chủ động khoác tay mình, không bình thường! Cút ngay cho ta!
"Hu hu hu hu..."
Hàn Nhụy ngồi xổm ở nơi đó, đầu chôn ở giữa hai đầu gối bắt đầu khóc hu hu".
Đám người: ???
Diệp Thiên Dật: "..."
Nè nè nè! Diệp Thiên Dật cảm giác mình bị bẫy nha! Ngươi không phải sư tỷ của học viện Thánh Tâm Thiên sao? Lại ngồi đó khóc như vậy? Đừng có mà giả bộ!
Diệp Thiên Dật cũng choáng váng.
"Ngươi có ý gì?"
Thiên Hải Vũ trực tiếp đi tới trước mặt Diệp Thiên Dật, xốc cổ áo Diệp Thiên Dật căm tức nhìn hắn!
Hàn Nhụy chủ động bắt chuyện với người này, hắn vốn đã rất bực rồi, người này còn đẩy Hàn Nhụy ra! Đậu móe!
"Khụ khụ —— "
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng, gỡ tay hắn ra rồi nói: "Nàng là bạn gái của ngươi?"
"Không phải!"
"Nàng là chị ngươi?"
"Không phải!"
"Nàng là em gái ngươi?"
"Không phải!"
"Vậy ngươi dựa vào cái gì mà đụng vào ta? Ngươi là não tàn à?"
Diệp Thiên Dật nhìn chằm chằm hắn mắng.
Đám người: ???
"Đệt? Người này... Quá cả gan rồi? Hắn là cậu ba của Thiên Hải điện thế lực Hoàng cấp đó, hắn cũng dám mắng?"
"Xong rồi xong rồi! Lần này người này là triệt để bị Thiên Hải Vũ ghi hận rồi! Hắn khó qua nổi mùa trăng này rồi."
"Woaaaaa!! Tiểu ca ca thật đẹp trai thật bá đạo, mắng, mắng thỏa thích cho lão nương!"
"..."
Thiên Hải Vũ đôi mắt ngưng tụ!
"Ngươi muốn chết!"
Khí thế của hắn phun trào.
"Đừng đánh nhau."
Hàn Nhụy đứng lên, kỹ năng diễn xuất thật là giỏi, đoạt giải ảnh hậu được rồi, khiến những người ái mộ nàng thấy thì đau lòng muốn chết.
"Hàn sư tỷ, ta sẽ trút giận giúp ngươi!"
Thiên Hải Vũ nói.
"Không cần." Sau đó nàng nhìn Diệp Thiên Dật, nói: "Người ta chỉ muốn chụp một tấm hình với ngươi thôi, người khác chụp được sao ta lại không được? Hận ngươi chết đi được!"
Nói xong nàng "hu hu hu" chạy vào học viện.
Diệp Thiên Dật; "..."
Diệp Thiên Dật thật sư choáng váng!
Đúng, hắn rất đẹp trai! Hắn là cảm thấy mình đủ đẹp trai để khiến rất nhiều cô gái xinh đẹp phải đem lòng yêu thích!
Nhưng đúng vậy, những cô gái giống nàng, chỉ mình cái mã đẹp trai của hắn thì hoàn toàn không đủ để khiến nàng vừa nhìn thấy đã thích rồi đúng không?
Cho nên, Diệp Thiên Dật hoàn toàn cảm thấy, vừa nãy chắc chắn là nàng cố tình làm vậy!
Ngươi nhìn đi, mới một chút thôi mà đã có người muốn đánh hắn rồi đó thấy chưa, bây giờ lại "khóc hu hu" chạy đi, trời mới biết sau khi mình vào học viện Thánh Tâm Thiên sẽ được ‘chăm sóc’ kỹ lưỡng như thế nào!
Hắn cũng không biết cô gái xinh đẹp này vì sao lại phải hại mình như thế!
Thật là!
"Ngươi cứ chờ đó cho ta! Chỉ cần ngươi có thể đi vào học viện Thánh Tâm Thiên, ta sẽ khiến ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!"
Thiên Hải Vũ lạnh lùng lườm Diệp Thiên Dật một cái, quẳng xuống ngoan thoại, sau đó liền đi ra.
Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ lắc đầu.
Làm sao chỗ nào đều có loại ngốc thế này nhỉ?
Vì sao mình nhìn thấy các cô gái xinh đẹp mập mờ mới người đàn ông khác cũng chẳng hậm hực đe dọa như thế? Mà vì sao đổi lại người khác nhìn thấy cô gái xinh đẹp mập mờ cùng mình lại ghi hận mình? Thật là lạ lắm à nha.
Hàn Nhụy đi tới một chỗ không có người, vắt chéo chân ăn kẹo, trước mắt là tình huống bên chỗ Diệp Thiên Dật ở trong Kính Tượng.
"Lần này có trò hay để xem rồi."
Hàn Nhụy cười hì hì nói, sau đó nhìn chằm chằm Kính Tượng.