Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 927 - Chương 925: Kêu Cái Gì Mà Kêu? Phiền Chết Đi Được! (1)

Chương 925: Kêu cái gì mà kêu? Phiền chết đi được! (1)
Chương 925: Kêu cái gì mà kêu? Phiền chết đi được! (1)

Thi đấu xếp hạng có gì hay đâu chứ? Xem hắn bị đánh không phải tốt hơn sao? Hơn nữa càng dễ dàng kiểm tra thực lực của hắn hơn!

Biết làm sao được, Diệp Thiên Dật đẹp trai như vậy, mà các nàng còn hữu duyên như vậy, chị đại nhà mình đã dặn dò kĩ rồi, đương nhiên nàng phải ‘chăm sóc’ hắn một chút rồi.

"Cảm ơn cô Triệu!"

Hai mắt Diệp Thiên Dật sáng lên.

"Ừm, Bạch Thiên Hạo!"

Hàn Nhụy hô một tiếng.

Bạch Thiên Hạo và Triệu Phỉ Phỉ vừa vặn đi ngang qua!

"Các ngươi mang tên khốn... à người này đi đảo Thánh Tâm thứ mười ba đi."

"Hả?"

Bạch Thiên Hạo sửng sốt một chút, sao chưa gì đã đi đảo Thánh Tâm thứ mười ba rồi?

"Vâng, cô Triệu!"

Ngay lúc này, thấy giáo đang đứng diễn giảng trên sân khấu nói: "Quy định mới nhất của học viện, không được yêu đương ở trong học viện, các ngươi có thể thỏa thích yêu đương, ăn cơm, dạo phố, mướn phòng ở bên ngoài học viện, nhưng mà nếu như để ta phát hiện các ngươi tú ân ái ở trong học viện, ta sẽ ghi vào danh sách đen, học viện là chỗ cho các ngươi chỗ tu luyện, không phải chỗ cho các ngươi nói chuyện yêu đương, hai người kia!"

Giáo viên kia chỉ vào Bạch Thiên Hạo và Triệu Phỉ Phỉ đang cầm tay nhau ở phía sau.

Hai người vội vàng buông tay ra!

"Thế mới đúng chứ! Được rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu thi đấu xếp hạng!"

Diệp Thiên Dật choáng váng.

Đậu móe! Không cho hắn tán gái?

Không sống nổi mất!

"Diệp Thiên Dật, chuyện gì đây?"

Diệp Thiên Dật nói: "Hình như giáo viên có đặc quyền có thể đưa một người trực tiếp đi đảo Thánh Tâm thứ mười ba thì phải, sau đó liền lựa chọn ta."

"Đậu móe! Ngon!"

"Diệp Thiên Dật, ngươi lợi hại như vậy sao? Lại được học viện Thánh Tâm Thiên coi trọng thế?"

Triệu Phỉ Phỉ cũng lộ ra vẻ giật mình.

Tất cả mọi người nghĩ là, lần này tân sinh của lớp sơ cấp một có Thiên Hải Vũ của Thiên Hải điện, cái danh ngạch này khẳng định là của Thiên Hải Vũ, coi như nể mặt Thiên Hải điện nên sẽ đưa cho hắn danh ngạch này! Lại không ngờ lại là Diệp Thiên Dật!

Hắn có chỗ gì hơn người? Ngoại trừ thuộc tính băng lợi hại chút chút?

Không hiểu nổi!

Cho nên, bây giờ Thiên Hải Vũ vô cùng vô cùng phẫn hận!

Mấu chốt nhất là, mọi người biết hắn là Thiên Hải Vũ, người nào cũng đều nịnh nọt để hắn đến lúc đó chiếu cố bọn họ một chút, mà hắn cũng đã khoe khoang rằng danh ngạch đề cử này nhất định là mình, nhưng mà... Lại không phải!

"Không được!!"

Thiên Hải Vũ cắn răng!

Hắn nhất định phải nhờ lực lượng tông môn để tạo chút áp lực cho học viện Thánh Tâm Thiên mới được, hắn không thể mất mặt thế này được! Hắn phải tìm người, Diệp Thiên Dật đi đảo Thánh Tâm thứ mười ba, vậy hắn thấp nhất cũng phải trực tiếp đi đảo mười hai!

Thiên Hải Vũ trực tiếp đi ra, hắn muốn để gia tộc liên lạc với mấy người của học viện, cho bọn họ một chút tài nguyên, để đưa mình đến đảo Thánh Tâm thứ mười hai!

...

Mà lúc này, trên đảo Thánh Tâm thứ mười ba!

Đây này một hòn đảo lơ lửng rất lớn, xung quanh có kết giới, kết giới bảo hộ linh lực thiên địa chỉ tồn tại trên hòn đảo này, trên hòn đảo, có rất nhiều biệt thự, có rất nhiều nơi kiến trúc xa hoa lộng lẫy, cũng có rất nhiều chỗ để tu luyện!

Đảo Thánh Tâm thứ mười ba có bao nhiêu người?

Không dưới năm ngàn người! Toàn bộ học viện Thánh Tâm Thiên, bao gồm học viên phía dưới, không dưới bốn mươi nghìn người! Chung vào một chỗ, đây thật sự là một cái thế lực rất lớn!

Lúc này, Hàn Nhụy vừa ngân nga hát vừa đi đến nơi này!

"Hàn sư tỷ!"

Lâm Bất Phàm thấy Hàn Nhụy, sau đó dẫn một đám người đi nhanh về phía nàng!

Lâm Bất Phàm chính là đảo chủ của đảo Thánh Tâm thứ mười ba! Bạch Thiên Hạo chính là học sinh của đảo Thánh Tâm thứ mười ba người, Triệu Phỉ Phỉ ở đảo Thánh Tâm thứ mười hai, bọn họ có thể đi sang đảo của nhau chơi, nhưng không thể ở lại quá một ngày, không thể tu luyện ở nơi đó, chỉ có thể tìm người chơi, nhưng mà đảo Thánh Tâm thứ nhất là không có cho phép người lạ ra vào, hoặc là nói người không có tư cách thì không thể tới.

Đám người hưng phấn nhìn Hàn Nhụy, nàng thật là xinh đẹp!

"Lâm đại ca..."

Hàn Nhụy hít hít cái mũi nhỏ.

Lâm Bất Phàm bị một câu Lâm đại ca của Hàn Nhụy làm cho ngây ngất.

Ôi mẹ ơi!

Nàng còn chưa từng gọi mình như vậy bao giờ!

Chung quanh những người kia đều nghẹn họng nhìn trân trối nhìn!

Đây là phát sinh chuyện gì? Chẳng nhẽ Lâm Bất Phàm này đã theo đuổi được Hàn Nhụy tới tay rồi?

"Hàn sư tỷ, có chuyện gì thế?"

Hàn Nhụy nói: "Còn không phải đệ tử mới kia sao, giáo viên lớp sơ cấp một đưa danh ngạch trực tiếp đi đảo Thánh Tâm thứ mười ba cho hắn, hôm qua hắn vô lễ với ta như thế, nhưng ta là người đảo Thánh Tâm thứ nhất, còn là sư tỷ của hắn, các ngươi nói, nếu ta mà đối phó hắn chẳng phải là sẽ bị những người kia mắng chết sao?"

"Hàn sư tỷ, chúng ta đều nghe nói rồi, thái độ của Hàn sư tỷ đối với hắn tốt như vậy, chỉ là muốn chụp ảnh với hắn lại bị hắn đẩy sang một bên, còn nói năng lỗ mãng với Hàn sư tỷ, thật ra chúng ta đã sớm muốn dạy dỗ hắn hộ Hàn sư tỷ rồi!"

"Không sai không sai! Hàn sư tỷ cứ nói đi, ngươi cần chúng ta làm cái gì?"

Lâm Bất Phàm nói: "Cái gì mà Hàn sư tỷ cần chúng ta làm cái gì? Đó là chúng ta muốn làm, không liên quan gì đến Hàn sư tỷ!" Sau đó Lâm Bất Phàm nhìn Hàn Nhụy nói: "Hàn sư tỷ ngươi cứ yên tâm, Diệp Thiên Dật đi vào đảo Thánh Tâm thứ mười ba, tất nhiên ta sẽ có cách khiến hắn chịu không nổi!"

Đúng là nịnh thần mà.

Hàn Nhụy hít mũi một cái.

"Vẫn là Lâm sư đệ tốt với ta nhất, nhưng mà phải nhớ kỹ, các ngươi đều có cảnh giới cao hơn hắn, giáo huấn một chút cho hắn biết điều ở cái xã hội này, nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên là tốt rồi, cũng không thể đả thương nhau, nếu không sẽ bị học viện trừng phạt."

Hàn Nhụy nói.

"Ta hiểu rồi Hàn sư tỷ!"

Ngay lúc này, nơi xa quang mang lóe lên, ba bóng người xuất hiện ở đảo Thánh Tâm thứ mười ba.

Hàn Nhụy thấy thì nhanh chóng chạy tới một bên trốn tránh.

Hừ hừ!

Lúc đầu, chỉ là vì làm theo lời dặn của chị đại nhà mình, bảo nàng sửa trị Diệp Thiên Dật một chút cho hả giận, nhưng mà bây giờ nàng cũng có lý do, chính là rất muốn nhìn cái gương mặt đẹp trai này của hắn bị người khác đánh, hỉ một lần thôi, một lần là được rồi! Thật mà, một lần là được rồi!

"Ái chà, chỗ này tốt phết nhỉ."

Diệp Thiên Dật nhìn lướt qua bốn phía.

"Chỗ này thì đã là gì! Nơi tốt nhất chính là đảo Thánh Tâm thứ nhất! Đó mới là nơi thần bí nhất toàn bộ học viện Thánh Tâm Thiên, ngay cả giáo viên cũng không có tư cách đi vào."

Bạch Thiên Hạo cười nói.

Bình Luận (0)
Comment