Cách đó không xa, một nam sinh đang ôm một cô gái nói chuyện yêu đương, sau đó liền nghe được tiếng hét lớn của Diệp Thiên Dật, đôi mắt ngưng tụ!
"Tìm chết!"
Sau đó Lưu Thiếu Dương trực tiếp đi tới!
Khi hắn đi tới còn hơi sửng sốt một chút.
Làm sao lại có nhiều người như vậy? Sao lại có nhiều cô gái túm tụm lại chỗ này vậy?
"Người đâu rồi?"
Lưu Thiếu Dương cau mày quát to một tiếng.
"Anh Lưu, ở bên kia kìa."
Một người chỉ vào đám con gái kia.
"Đừng hôn đừng hôn, đừng hôn nữa, ta choáng váng lắm rồi."
Diệp Thiên Dật khó khăn lắm mới chui ra được từ trong đám người, sau đó điên cuồng lau vết son môi trên mặt.
Đám người: ???
Móe?
Diệp Thiên Dật nhìn về phía Lưu Thiếu Dương: "Ngươi là đảo chủ đảo Thánh Tâm thứ mười hai?"
Nói thật, ngữ khí của Diệp Thiên Dật nghe có vẻ rất phách lối, nhưng mà hắn bây giờ cái dạng này thật là khiến cho người ta cảm thấy hắn phách lối không nổi.
Một mặt toàn vết son, nhìn qua có chút buồn cười, bên cạnh mỗi cũng đều là vết son môi.
Nhưng mà, mặc dù buồn cười, thế nhưng mà rất rất hâm mộ nha!
"Chính là ngươi muốn khiêu chiến với ta?"
Kì quái, làm sao chưa từng gặp người này nhỉ? Theo lý mà nói có lực lượng tới khiêu chiến hắn Thiên Đạo cảnh cửu giai, hẳn là có chút tên tuổi chứ nhỉ, đẹp trai như vậy, theo lý mà nói cũng hẳn là nhân vật nổi danh trong bảng mỹ nam chứ...
Mỹ nữ và mỹ nam đều có bảng xếp hạng, thập đại mỹ nữ và thập đại mỹ nam, mặc dù một mặt toàn vết son môi, nhưng mà cảm giác chính là rất đẹp trai, đẹp trai nến nghẹt thở.
"Vậy ngươi là đảo chủ rồi!"
Sau đó khí thế trên người Diệp Thiên Dật phun trào.
"Thiên Đạo cảnh nhị giai?"
Chung quanh tất cả mọi người cảm nhận được cỗ khí tức này sửng sốt một chút, trong nháy mắt, những người kia nhịn không được phá lên cười ha ha.
"Thiên Đạo cảnh nhị giai cũng muốn tới khiêu chiến ta? Ha ha ha!"
Lưu Thiếu Dương phá lên cười.
"Anh Lưu, ngươi phải chú ý một chút, hắn là từ đảo Thánh Tâm thứ mười ba mà đến, nói cách khác, Lâm Bất Phàm bị hắn đánh bại!"
Nghe đến đây, Lưu Thiếu Dương cau mày.
Có lý!
"Xem ra ngươi cũng có chút bản lĩnh đấy chứ!"
Sau đó, lực lượng Thiên Đạo cảnh cửu giai của Lưu Thiếu Dương bộc phát!
"Tới đi! Để ta xem năng lực của ngươi!"
Sưu ——
Diệp Thiên Dật trực tiếp vọt tới, ra một quyền nhìn thì có vẻ không mang theo lực lượng gì!
Phanh ——
Lưu Thiếu Dương một quyền nghênh đón, sau đó...
Bay ra ngoài!
Đám người: ???
Diệp Thiên Dật nhảy tới bên cạnh hắn, xoay người cầm lấy đảo chủ lệnh của hắn, trực tiếp quay lưng đi.
Đám người: ???
Đệch?
Hàn Nhụy cũng là phủ trán vỗ đầu.
Không cần suy nghĩ nhiều nữa, người này tuyệt đối là đỉnh cấp thiên tài!
Nhưng mà nàng vẫn rất hứng thú, hắn có thể đi đến bao xa? Nhìn hắn cái dạng này là dự định muốn đi đảo Thánh Tâm thứ nhất sao?
Đảo Thánh tâm thứ mười một, Thiên Đạo cảnh thập giai, một chiêu xong!
Đảo Thánh tâm thứ mười, Thần Đạo cảnh, một chiêu xong!
Nói thật, lúc Diệp Thiên Dật đập phát chết luôn Thần Đạo cảnh, biểu lộ của Hàn Nhụy đã hoàn toàn biến đổi!
Nàng gặp qua rất nhiều đỉnh cấp thiên tài, nhưng mà nàng thật không nghĩ tới một người có thể dùng một chiêu đánh bại Thần Đạo cảnh?
Một ngày này, Diệp Thiên Dật trực tiếp đạt đến đảo Thánh tâm thứ bảy, mà đảo chủ đảo Thánh tâm thứ bảy là Thần Đạo cảnh thập giai, nói thật còn hơi có một chút khó giải quyết!
Toàn bộ hành trình Hàn Nhụy là đứng từ một nơi bí mật gần đó xem hết, nàng chấn kinh!
Thiên Đạo cảnh nhị giai, đánh bại Thần Đạo cảnh thập giai, nói thật, cái này hơi cường điệu quá! Cho dù là những đỉnh cấp tồn tại, bọn họ có lẽ có thể làm được, nhưng mà không có nhẹ nhàng như vậy?
Không không không, có thể làm được điểm này cũng rất rất ít!
Thiên Đạo cảnh nhị giai, Thần Đạo cảnh thập giai, chênh lệch mười tám giai, ở giữa vượt qua hẳn một cái đại cảnh giới, hắn vẫn là làm được! Nói thật, có chút khoa trương!
Thật khoa trương!
Cũng may, hắn không có tiếp tục, chỉ là đi đến đảo Thánh tâm thứ sáu thì không đánh nữa, bởi vì đảo chủ đảo Thánh tâm thứ sáu là Thánh Đạo cảnh!
Nếu như Diệp Thiên Dật muốn đi, nàng đoán chừng cũng sẽ bị hù chết.
Nếu Thiên Đạo cảnh có thể đánh bại Thánh Đạo cảnh, vậy liền thật có chút... Dọa người.
May mà hắn không đi, nói cách khác, hắn cũng biết mình làm không được.
Còn tốt còn tốt!
Thật ra không phải Diệp Thiên Dật không muốn đi, mà vì hắn có chút mệt mỏi, mà anh rể lại hẹn hắn đi uống rượu nữa.
Uống rượu vẫn là quan trọng hơn ha.
Sau đó bóng dáng Hàn Nhụy biến mất ngay tại chỗ.
"Chị đại thân yêu của ta!"
Hàn Nhụy cười cười, từ phía sau ôm lấy thân thể mềm mại của Hàn Nhã Nhi đang đọc sách ở ngoài vườn.
Hàn Nhã Nhi buông sách xuống.
"Có việc gì à?"
Nàng ưu nhã bưng tách trà lên, sau đó nhấp một ngụm trà.
"Báo cáo một chút công việc với ngươi!"
Hàn Nhã Nhi thật ra cũng không có gì muốn biết!
Chỉ cần nàng không tiếp tục gây chuyện, phát triển học viện Thánh Tâm Thiên cho tốt, học viện Thánh Tâm Thiên ngày càng tăng được thứ hạng là tốt rồi, đừng có tiếp tục tụt hạng nữa.
Nhưng mà nếu nàng muốn báo cái, nàng tự nhiên sẽ nghiêm túc nghe.
"Lần này học viện Thánh Tâm Thiên xuất hiện một học sinh thiên tài."
"Hửm?"
Nàng nhìn thoáng qua em gái của mình.
Từ thiên tài được thốt ra từ trong miệng nàng và thiên tài mà những người bình thường hay gọi là không giống nhau.
"Nói đi."
"Ừm... một buổi sáng trức tiếp đánh từ đảo Thánh Tâm thứ mười ba tới đảo Thánh tâm thứ sáu."
"Cảnh giới gì?"
Hàn Nhã Nhi nhàn nhạt hỏi.
"Thiên Đạo cảnh nhị giai."
Động tác nâng tách trà trong tay nàng hơi dừng một chút.
"Nếu như ta nhớ không lầm, đảo chủ đảo Thánh tâm thứ bảy là Thần Đạo cảnh thập giai?"
Hàn Nhụy gật gật đầu.
"Thiên Đạo cảnh nhị giai lại có thể đánh bại Thần Đạo cảnh thập giai, chênh lệch mười tám giai, cho dù là tại Chúng Thần Chi Vực cũng có thể được xưng là thiên tài đứng đầu, gần đây cũng có một vị làm được như vậy, chính là vị đệ tử thứ tư của Yêu Hậu? Người phương nào vậy? Có thời gian ta sẽ đến xem thử."
Ngay cả Hàn Nhã Nhi đều cảm thấy hứng thú, đủ để thấy hành động này khoa trương đến cỡ nào!
"Còn chưa nói xong đâu, hắn đều không dùng võ kỹ."
"Cái này có chút không thể tưởng tượng nổi nha?"
Hàn Nhụy nói: "Là thật, ta tận mắt nhìn hắn đánh, cường độ lực lượng và thể phách của hắn thậm chí cảm giác đã không phải là cấp bậc Thiên Đạo cảnh nữa rồi!"
Nói như thế cũng không sai! Dù sao toàn thuộc tính của Diệp Thiên Dật được tăng lên gấp ba, cộng thêm nguyên bản thể phách, đúng là không quá thuộc về cấp bậc Thiên Đạo cảnh.
"Người nào? Là người của Chúng Thần Chi Vực sao?"
"Ngươi đoán xem là ai."
Hàn Nhụy cười hì hì nói.