Đám người choáng váng!
Người này, người này đã có bạn gái cấp bậc này rồi, hắn còn bắt cá hai tay? Mà cô gái vừa nãy kia... Khí chất của nàng thật là tuyệt vời!
Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì chứ?
Bọn họ ganh tỵ chết đi được!
"Tát hắn! Tát hắn đi! Tịch Thiên Vũ tát hắn đi!"
Mọi người đều cực kỳ mong đợi!
Người ngơ ngác nhất nhất không phải đám người, mà là Diệp Thiên Dật!
Cái quái gì thế? Hả? Cái quái gì vừa xảy ra thế? Diệp Thiên Dật đơ toàn tập!
Cô gái này là ai? Hắn không biết!
Chờ đã...
Cái bóng lưng này, cái khí chất này, hình như là cô gái kia!
Đệch!
Tịch Thiên Vũ rất bất đắc dĩ lườm Diệp Thiên Dật một cái.
"Thế ngươi nói nàng là ai? Còn nói không có tán gái?"
Tịch Thiên Vũ nhàn nhạt hỏi.
Diệp Thiên Dật thật sự không tán gái sao? Lúc hắn nói thế nàng đã không tin rồi, bị phơi bày rồi chứ gì? Bị đánh rồi đó chừa chưa? Trách ai bây giờ?
Mặc dù một cái tát kia đánh cũng không nặng, nhưng mà... Rất bất ngờ nha.
Đám người vẫn tiếp tục ngơ ngác!
Không phải chứ, Tịch Thiên Vũ ngươi không tát hắn sao? Cái này đã rất rõ ràng rồi mà, hắn bắt cá hai tay, hắn phản bội ngươi! Ngươi không tát hắn?
"Ta thề, cô gái này ta mới chỉ đi ăn với nàng một lần, không đúng, cơm cũng chưa ăn, chỉ uống một ly cà phê, sau đó đi dạo phố, lại cũng chưa làm gì! Thậm chí chúng ta thật không phải quan hệ người yêu, ta cũng đều không hiểu sao tự nhiên nàng lại tát ta."
Diệp Thiên Dật oan ức nói!
Ngươi nói, nếu quả như thật là người yêu, thì nàng đánh mình cũng hợp tình hợp lí, thế nhưng mà bọn họ không phải nha, cho nên Diệp Thiên Dật đúng là không thể hiểu được.
Tịch Thiên Vũ cũng quen rồi, mặc kệ người này nói thật hay giả, nàng đều quen rồi, dù sao nàng cũng đã xác định mình là người phụ nữ của hắn.
"Đi thôi." Tịch Thiên Vũ nói.
"Ồ? Ngươi gấp gáp đi ký túc xá của ta như vậy sao?"
Diệp Thiên Dật nhếch miệng cười một tiếng.
"Đi chết đi!"
Diệp Thiên Dật vừa cười ôm bờ eo của nàng, vừa đi tiếp tại ánh mắt ngơ ngác của mọi người.
Mà một màn này, Hoàng Lâm Vũ cũng nhìn thấy! Cả người hắn choáng váng!
Hắn cũng nghĩ không thông, vì sao cô gái mà mình đau khổ không theo đuổi được, lại là bạn gái của Diệp Thiên Dật? Thậm chí, hắn còn bắt cá hai tay? Tịch Thiên Vũ cũng tận mắt thấy, không làm gì mà vẫn để cho hắn ôm eo?
Đậu móe!
"Diệp Thiên Dật!! Diệp Thiên Dật!"
Hoàng Lâm Vũ gắt gao cắn răng!
Diệp Thiên Dật có thể tùy tiện ôm eo của nàng, cái này còn không phải người yêu thì là cái gì? Không cần suy nghĩ cũng hiểu được.
Một bên khác, Hàn Nhụy và Hàn Nhã Nhi đi tới Thánh Tâm đảo phía trên đế cung.
"Sao rồi chị đại? Thoải mái chưa??"
Hàn Nhã Nhi nhìn nhìn tay mình.
Khoan hãy nói nha, rõ ràng chỉ là diễn kịch, nhưng tự nhiên lại có cảm giác rất thoải mái nha.
"Đến lúc đó ngươi nghĩ cách cho hắn vài thứ, coi như là đền bù ta tát hắn một cái." Hàn Nhã Nhi nói.
Nàng dùng khí lực cũng không lớn, nhưng mà dù sao cũng là nàng tát hắn.
"Biết rồi biết rồi! Vậy chúng ta diễn kịch tiếp chứ?"
Hàn Nhụy hỏi.
"Ừm, đến lúc đó ngươi cứ nói với Ứng Tiếu Thiên những gì đã bàn lúc nãy đi."
"Được rồi!"
Hàn Nhụy gật gật đầu.
"Cũng không biết vì sao Diệp Thiên Dật này lại quen với Tịch Thiên Vũ, chị đại, chẳng phải ngươi muốn toàn lực bồi dưỡng Tịch Thiên Vũ sao? Bây giờ vừa vặn có Diệp Thiên Dật, nói không chừng có thể cùng..."
Hàn Nhụy nói.
"Ừm, chuyện này nói sau đi, ta đi nghỉ trước."
Dứt lời nàng đi ra.
Chủ yếu là thần thức của nàng cảm giác được Ứng Tiếu Thiên, nàng không muốn ở lại đây.
Hàn Nhụy ngồi trên xích đu trong vườn hoa.
"Thật là thú vị nha, Tịch Thiên Vũ là cô gái mà tất cả mọi người đều thích, đều theo đuổi, vậy mà Diệp Thiên Dật này lại có thể tùy ý động chân động tay với nàng, thật là khiến người ta giật mình, nhưng mà ngoại hình và trình độ vô sỉ của Diệp Thiên Dật, thì cho dù là Tịch Thiên Vũ lạnh lùng, nhưng kỳ thật rất đơn thuần, đã sớm bị hắn lừa gạt đến tay rồi, cũng là hợp tình lý ha."
Hàn Nhụy có chút trầm ngâm.
Lúc này, Ứng Tiếu Thiên đi tới.
"Ứng đại ca!"
Hàn Nhụy làm như mới phát hiện ra hắn, sau đó nhảy xuống xích đu.
"Ừm."
Ứng Tiếu Thiên khẽ gật đầu, sau đó hỏi: "Ta nghe người khác nói chị ngươi lại đi gặp người kia?"
Hàn Nhụy gật gật đầu: "Đúng vậy, đừng nói đến hắn nữa, chị ta cũng muốn tức chết."
"Ồ? Sao thế?"
Ứng Tiếu Thiên nhíu mày lại.
Thật ra hắn một mực đang chú ý Diệp Thiên Dật, Diệp Thiên Dật chiến đấu vượt cấp, Hàn Nhã Nhi đi xem, hắn đều biết hết! Bao gồm cuối cùng Hàn Nhã Nhi tát hắn một cái, hắn cũng nhìn thấy!
Hắn thật sự rất muốn giết quách Diệp Thiên Dật đi!
Ngươi nói, mặc kệ ngươi như thế nào, ngươi nếu là thật sự theo đuổi được Nữ hoàng, vậy ngươi lợi hại, nhưng mà ngươi lại dám bắt cá hai tay, khiến Nữ hoàng thất vọng, vậy thì ngươi chính là đáng chết! Thậm chí hắn cũng cảm thấy cơ hội của mình lại tới rồi!
Chỉ có điều, khiến hắn cảm thấy khó chịu là Nữ hoàng nhìn thấy hắn như thế, phản ứng lại kịch liệt như vậy sao?
Hàn Nhụy thở dài một hơi nói: "Chị ta đi xem hắn luận võ, nhưng không ngờ, đệ nhất mỹ nữ học viện Thánh Tâm Thiên vậy mà cũng có quan hệ mập mờ với hắn, sau khi nàng thấy đã rất tức giận, quăng cho hắn một cái tát rồi đi luôn."
Hai mắt Ứng Tiếu Thiên sáng lên.
"Nhưng mà... Bây giờ nàng lại rất áy náy."
"Vì sao? Loại đàn ông trăng hoa này đánh một cái là quá nhẹ, vì sao lại áy náy?"
Hàn Nhụy nói: "Bởi vì trước mắt quan hệ giữa hai người bọn họ mới chỉ dừng lại ở mức bạn bè thôi, cho nên cho dù hắn có một hay mười người bạn gái thì cũng đâu có liên quan gì đến nàng, nhưng mà nàng lại đánh hắn, nhưng nếu nói rõ ra, thì nàng đúng là không có tư cách để đánh hắn, cho nên nàng rất áy náy."
Ứng Tiếu Thiên cau mày!
Không thể không nói, hai cô gái này quá cao tay, không, là Hàn Nhụy cao tay! Ngay cả những cái này mà nàng cũng nghĩ ra được.
Ngươi cẩn thận nghĩ lại xem, không phải quan hệ người yêu, mà cô gái thấy được người con trai đó mập mờ với cô gái khác lại không nhịn được đánh hắn một bạt tai, thì ẩn sau chuyện này có nghĩa là gì?
Chính là cô gái đã thích người nam kia rồi, theo bản năng coi mình thành bạn gái của hắn để hành xử!
Đây chính là chỗ cao tay nhất của Hàn Nhụy! Sau đó, qua mấy ngày lại để bọn họ đi dạo phố, như vậy đoán chừng Ứng Tiếu Thiên sẽ thật sự từ bỏ rồi chứ?
Là có chút tàn nhẫn, nhưng mà cứ để hắn một mực chờ đợi Hàn Nhã Nhi cũng thật là làm trễ nải hắn.
Chỗ khó khăn nhất bây giờ chính là, Diệp Thiên Dật có bạn gái, đường đường Nữ hoàng sẽ cam lòng chia sẽ người đàn ông của mình với một người phụ nữ khác sao? Có lẽ nếu yêu thật lòng thì cũng không có gì, nhưng nếu làm không cẩn thận sẽ bại lộ, bởi vì Ứng Tiếu Thiên hiểu rất rõ Hàn Nhã Nhi cao ngạo đến nhường nào.
"Ừm... Có cần ta đi giáo huấn hắn một trận không?"
Ứng Tiếu Thiên trong lòng đang rất khó chịu.
"Không cần không cần, chị đánh hắn một bạt tai mà đã áy náy muốn chết rồi, bây giờ đoán chừng nàng đang muốn tìm hắn nói xin lỗi ấy chứ? Ứng đại ca đừng có đi giáo huấn hắn."
Ứng Tiếu Thiên gật gật đầu rồi rời đi.
Hàn Nhụy nhìn bóng lưng hắn khẽ thở một hơi!
Tội gì mà cứ phải khổ như thế chứ?
Cũng may mắn mà Diệp Thiên Dật đủ ưu tú, lấy tu vi Thiên Đạo cảnh đánh bại Tiên Vương cảnh, cộng thêm hắn còn đẹp trai như thế, hai điểm này xác thực sẽ khiến Ứng Tiếu Thiên càng thêm tin tưởng! Bởi vì hắn cảm thấy Hàn Nhã Nhi nhất định sẽ tìm một người đàn ông không đơn giản, mặc dù bây giờ Diệp Thiên Dật không đủ mạnh, nhưng xác thực hắn cũng không đơn giản!
Một bên khác, Diệp Thiên Dật và Tịch Thiên Vũ đang ở trong túc xá của hắn!