Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 947 - Chương 945: Ngươi Làm Gì Trong Phòng Thế?

Chương 945: Ngươi làm gì trong phòng thế?
Chương 945: Ngươi làm gì trong phòng thế?

Mà điểm khoa trương nhất là cái gì?

Bởi vì dọc đường đi Diệp Thiên Dật vẫn luôn ôm Tịch Thiên Vũ, mà Diệp Thiên Dật và Tịch Thiên Vũ tuyệt đối là người nổi tiếng nhất nhì trong học viện, một người là đệ nhất mỹ nữ, một người là đệ nhất mỹ nam, mà hai người này còn cùng đi, mọi người rất muốn xem thử hai người đi đâu làm gì!

Sau đó, bọn họ thấy Tịch Thiên Vũ đi theo Diệp Thiên Dật vào trong ký túc xá nam của học viện!

Ký túc xá nam là hai người một phòng, Diệp Thiên Dật và Bạch Thiên Hạo ở cùng phòng! Mà có người thả ra thuộc tính quang ẩn thân đi theo Diệp Thiên Dật, tận mắt thấy Diệp Thiên Dật đưa Tịch Thiên Vũ vào phòng!

"Sao rồi, sao rồi?"

Bên ngoài có rất nhiều người, đó chính là đám nam sinh vây bên ngoài ký túc xá nam chờ võ giả thuộc tính quang kia đi ra để hóng hớt.

Hai mắt của cô gái thuộc tính quang kia đỏ hoe lắc đầu.

"Ta... Ta thấy... Diệp sư đệ và Tịch Thiên Vũ cùng đi vào phòng của hắn rồi."

"Hả? Thật sự đi vào phòng của Diệp sư đệ rồi sao? Vậy bọn họ là muốn làm chuyện kia rồi đúng không?"

"Thế mà còn phải hỏi, lâu như vậy không gặp, dưới tình huống bình thường hẳn là ra ngoài đi dạo phố, đi chơi, đi ăn chứ? Mà bọn họ trực tiếp đi tới ký túc xá, có thể chứng minh bọn họ cũng đã làm rất nhiều lần, trong lòng đều hiểu, đối với mấy cặp đôi yêu nhau lâu, loại tình huống này mới là chân thật nhất, ghen tỵ quá, vậy mà hắn lại có thể có được cô bạn gái như thế này, ta cảm giác nếu như ta mà có một cô bạn gái thế này, ta có thể cả đời cũng không xuống giường mất!"

"..."

Hoàng Lâm Vũ đứng ở trong đám người!

Mẹ nó! Ta đậu móe! Bọn họ vậy mà đã đến mức làm chuyện ấy rồi sao?

Nhưng mà...

Hắn cắn răng!

Nàng quả thật quá là xinh đẹp, coi như đã như vậy, nhưng mà nếu như có thể mang về làm tiểu thiếp, cũng là cực tốt, xinh đẹp như vậy, nàng phải là của hắn, chỉ có hắn Hoàng Lâm Vũ mới xứng đặt đè cô gái như thế dưới thân!

Chủ yếu, ngoại trừ Hàn Nhụy, hắn chưa từng gặp cô gái nào xinh đẹp đến vậy.

...

Một bên khác, Tịch Thiên Vũ tháo mạng che mặt xuống, dung nhan tuyệt mỹ kia hiện ra trước mặt Diệp Thiên Dật.

Chậc chậc chậc! Thật sự là cực phẩm mà.

Diệp Thiên Dật thật không biết mình có phúc khí từ đâu mà lại có được nhiều cô gái cực phẩm thế này.

Thật, khiến những người kia đố kỵ muốn chết, hắn cũng có tội.

"Qua đây!"

Diệp Thiên Dật mỉm cười ngồi ở trên giường sau đó vỗ vỗ bắp đùi của mình.

Bạch Thiên Hạo chưa về, ồ yeahh, bơ phệch.

Tịch Thiên Vũ lườm hắn một cái, sau đó ngồi xuống cạnh Diệp Thiên Dật.

"Ngươi đi tới nơi này cũng là xuất hiện ở Bát Hoang sao?" Tịch Thiên Vũ hỏi.

"Không phải, ta là từ khu vực của tám đế quốc tới."

Diệp Thiên Dật nói.

Sau đó bàn tay lại bắt đậu không thành thật đặt ở trên đùi của nàng, Tịch Thiên Vũ duỗi tay ra đè tay Diệp Thiên Dật lại.

"Thành thật một chút."

"Hì hì, ta nhớ ngươi muốn chết."

Diệp Thiên Dật cười hì hì nói.

"Ai mà thèm tin ngươi nói."

Nàng thản nhiên nói, sau đó sửa sang lại tóc mái có chút lộn xộn của mình.

Người này mà nhớ nàng? Chỉ sợ có mà người khác hỏi Tịch Thiên Vũ là ai, hắn cũng không biết ấy chứ?

Hừ! Cặn bã!

"Thật mà thật mà." Diệp Thiên Dật vội nói.

Dù sao Tịch Thiên Vũ cũng không tin cái miệng dẻo đeo của hắn.

"Đúng rồi, ngươi gặp được những người khác chưa?" Tịch Thiên Vũ hỏi.

Diệp Thiên Dật nói: "Gặp Thi Gia Nhất, Bạch Hàn Tuyết còn có Tinh bảo bảo, những người khác thì chưa."

Bởi vì nàng cũng không biết Tô Mị Nhi.

"Cũng không biết các nàng đều ở đâu rồi."

"Dù sao hẳn là đều ổn cả." Diệp Thiên Dật nói.

"Ừm... Ta cũng không ngờ lại có thể gặp ngươi ở chỗ này."

Diệp Thiên Dật cười nói: "Không không không, nhưng mà ta lại cảm thấy ngươi ngay ở chỗ này."

Đôi mắt xinh đẹp của Tịch Thiên Vũ nhìn Diệp Thiên Dật.

Đúng là tra nam!

"Ta nghe được học viện Thánh Tâm Thiên có đệ nhất mỹ nữ, lại có người còn xếp hạng cao hơn cả Hàn sư tỷ, hơn nữa còn là cô gái lạnh lùng nữa, ta liền suy nghĩ, cái này có chút quá khoa trương rồi nha, ngoại trừ tiểu Thiên Vũ của ta, chỉ sợ không ai xứng đáng rồi? Quả nhiên, đúng là tiểu Thiên Vũ của ta."

Woaa! Tên tra nam này! Bắt đầu bật công tắc rồi đó.

"Hì hì."

Diệp Thiên Dật cầm bàn tay non mềm của nàng.

Cô gái xinh đẹp như vậy là của hắn, hạnh phúc chết đi được.

Tịch Thiên Vũ cũng không giãy dụa.

"Không ăn cơm sao? Ngươi thật đúng là cảm thấy giữa ban ngày ban mặt ta sẽ làm loại chuyện này với ngươi sao?"

"Ăn chứ ăn chứ, ta đã gọi đồ ăn rồi, ra ngoài hay ăn ở đây đều như nhau cả mà."

Tịch Thiên Vũ lại bất đắc dĩ lắc đầu.

Vẫn là cảm giác này.

"Đúng rồi, ta nghe nói ngươi đã là Thánh Đạo cảnh?" Diệp Thiên Dật vẫn là rất giật mình, cái này cũng tăng lên quá nhanh rồi nha.

"Ừm, ta được hoàng thất bồi dưỡng, ngoại trừ rất nhiều tài nguyên, ta còn tiến vào một bí cảnh thời gian tu luyện năm năm, hôm nay cũng vừa đến Thánh Đạo cảnh, chỉ là ngươi vì sao mới đến Thiên Đạo? Ta cảm giác với năng lực của ngươi, không nên vẫn chỉ là Thiên Đạo mới đúng chứ."

Tịch Thiên Vũ nói.

Trong mắt của nàng, Diệp Thiên Dật thật sự rất nghịch thiên rất lợi hại, mặc dù hắn Thiên Đạo đều mạnh như vậy, nhưng mà nàng cảm thấy cảnh giới của hắn hắn hẳn là cao hơn mới đúng chứ?

"Tu vi của ta bị phế sạch hai lần."

Tịch Thiên Vũ: ???

"Cái gì? Ngươi bị người phế tu vui? Ai làm!"

Nàng đôi mắt ngưng tụ!

Diệp Thiên Dật cười nói: "Không phải bị địch nhân phế, mà là một loại phương thức tu luyện, thậm chí ta còn ở bên trong bí cảnh thời gian tu luyện mười năm, cuối cùng là Thiên Đạo cảnh, nhưng mà ta lấy được rất nhiều thứ!"

"Ngươi thật hung ác!"

"Không phải ta ác, là người kia ác."

Nghĩ đến Yêu Hậu động thủ không lưu tình chút nào, Diệp Thiên Dật bây giờ vẫn còn sợ hãi đây.

"Vậy ngươi..."

Tịch Thiên Vũ còn chưa nói hết, đột nhiên khuôn mặt đỏ lên, hất tay Diệp Thiên Dật ra!

"Cút đi!"

Nàng lạnh lùng mắng một tiếng.

"Nhớ ngươi nha."

Diệp Thiên Dật không biết xấu hổ đẩy nàng ngã xuống giường, đè lên người nàng.

Tịch Thiên Vũ cắn chặt hai hàm răng trắng ngà!

"Tránh ra, ưm..."

Mười phút sau, Diệp Thiên Dật mới buông lỏng cái miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng ra, thỏa mãn liếm môi một cái.

Tịch Thiên Vũ đỏ mặt ngồi dậy.

"Đồ khốn!"

"Hắc hắc... Thật ngọt."

Diệp Thiên Dật cười xấu xa một tiếng.

"Chúng ta lại làm chút chuyện khác đi!"

Sau đó Diệp Thiên Dật lại nghiêng người đè nàng xuống.

Tịch Thiên Vũ: "..."

Cộc cộc cộc——

Ngay lúc này, có người gõ cửa phòng.

"Giao đồ ăn đây."

Diệp Thiên Dật chạy ra mở cửa.

"Hế lô."

Hàn Nhụy mỉm cười đứng ở ngoài cửa vẫy vẫy tay với Diệp Thiên Dật.

"Shit, không phải đồ mà ta đặt!"

Rầm——

Diệp Thiên Dật trở tay đóng cửa lại.

Hàn Nhụy: ???

Cạch——

Nàng từ bên ngoài mở cửa đi vào.

"Ta nói này Diệp Thiên Dật người có ý gì? Ngươi thấy ta khó chịu như vậy sao? Ta còn không bằng đồ ăn của ngươi à?"

Hàn Nhụy ấm ức lại khó chịu đi vào.

Diệp Thiên Dật quay đầu nhìn về phía nàng.

"Ừm, chí ít thì trước mắt đúng là như thế."

Diệp Thiên Dật gật gật đầu.

Hàn Nhụy: "..."

Tốt xấu gì nàng cũng là đỉnh cấp mỹ nữ có được hay không!?

"Ngươi ở trong phòng làm gì đó?"

Sau đó nàng vọt vào!

"Này này này..."

Bình Luận (0)
Comment