Hai mỹ nữ nhìn nhau.
“Hay là… thử dùng Khống Tâm đan đi?”
Hàn Nhụy nói.
“Có thể!”
Hàn Nhã Nhi gật đầu.
Diệp Thiên Dật nói: “Khỏi cần dùng, thứ đó đối với ta vô dụng.”
“Sao bản tôn có thể tin được ngươi, ngươi sợ nói thật nên mới nói như vậy. Ăn đi!”
Diệp Thiên Dật rất ngoan ngoãn uống viên đan dược, lợi dụng cơ hội nhận đan dược còn sờ ngón tay của Hàn Nhã Nhi.
Hàn Nhã Nhi: ???
Nàng lộ vẻ tức giận.
“Bây giờ ta hỏi ngươi, có phải là ngươi làm không?”
Diệp Thiên Dật nhún vai: “Thật sự không phải.”
Hàn Nhã Nhi thở dài.
Dù viên đan dược này có tác dụng hay không, nhưng ít nhất bây giờ sự nghi ngờ của nàng trên cơ bản đã tiêu tan hết rồi.
Diệp Thiên Dật nói: “Ta cảm thấy người hạ độc có thể vẫn là người của m Nguyệt tông, giường như nàng cũng không nghĩ đến rằng ta sẽ đến thành Thánh Tâm Thiên, càng không nghĩ đến việc ta vậy mà lại quen biết với Nữ hoàng bệ hạ. Vì vậy cho dù có nói kế hoạch này cho ta biết, nàng cũng không sợ.”
Sau đó Hàn Nhã Nhi nhìn Diệp Thiên Dật, hỏi: “Ngươi có thể giải độc không?”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Chắc là được, nhưng… ta cảm thấy… có lẽ còn có cách khác.”
Hàn Nhã Nhi chậm rãi bước tới, nhàn nhạt nói: “Ý của ngươi là… đợi cá cắn câu?”
“Không hổ là Nữ hoàng bệ hạ!”
“Cũng được! Nhưng nếu như…”
“Nếu như cá không cắn câu, ta có thể trị độc cho Hàn sư tỷ trước khi độc phát.” Diệp Thiên Dật nói.
Hàn Nhụy nói: “Vậy thì em gái thân yêu của người phải chịu thiệt thòi rồi.”
Hàn Nhã Nhi nhìn Diệp Thiên Dật: “Mấy ngày nay ngươi phải ở lại đảo Thánh Tâm Thiên, không được ra ngoài, bản tôn sẽ giữ nhẫn không gian và đồng hồ công năng của ngươi. Nếu có chuyện gì thì ta sẽ phái người tới thông báo cho ngươi.”
Diệp Thiên Dật nhún vai.
Diệp Thiên Dật biết nàng vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng mình, thực ra mặc dù nhiều lời giải thích thuyết phục nhưng đó chỉ là lời nói đơn phương của Diệp Thiên Dật.
“Cũng được! Mà sau này chúng ta có thể hẹn hò không?”
Diệp Thiên Dật cười hỏi.
“Không thể!”
“Ấy ấy ấy, cũng không nhất định!” Hàn Nhụy cười ha ha rồi đứng lên.
“Ngươi lại thoải mái rồi?”
“Tạm thời bị áp chế!”
“Ta vẫn không biết ý của hai người rốt cuộc là gì?”
Diệp Thiên Dật nói.
Hàn Nhã Nhi rời đi, bỏ lại Hàn Nhụy và Diệp Thiên Dật.
“Việc này tạm thời ta cũng không thể nói cho ngươi biết được.”
“Đệch! Thế ta có thể theo đuổi chị của ngươi không?” Diệp Thiên Dật nhếch miệng hỏi.
“Nếu như ngươi có năng lực này thì không thành vấn đề.”
Hàn Nhụy ho khan một tiếng rồi rời đi.
“Này này này, Song Sinh Chi Hồn rốt cuộc là cái gì, nói cho ta biết đi.”
“Nếu ngươi theo đuổi được chị gái của ta, ngươi sẽ biết thôi.”
Diệp Thiên Dật: ???
CMN!
Nhưng…
Diệp Thiên Dật nhếch khóe miệng.
“Để lại ta trên hòn đảo này có lẽ là việc sai lầm nhất của chị em các người từng làm đó.”
…
“Nữ hoàng bệ hạ, tại sao lại như thế?”
Ứng Tiếu Thiên rất hoảng hốt!
Không sao rồi? Diệp Thiên Dật không sao rồi?
“Hắn không phải là người hạ độc.”
“Người chắc chắn như vậy sao? Người nói rằng hắn đã giải độc cho tông chủ m Nguyện tông, hắn là một y sư rất mạnh, chắc chắn là hắn miễn dịch với độc của Khống Tâm Đan!” Ứng Tiếu Thiên nói.
“Trong lòng bản tôn tự có chừng mực, chỉ cần biết là không phải hắn, việc còn lại cứ giao cho ta, ngươi không cần nhúng tay vào, nhưng ngươi đã nhắc nhở ta một chuyện.”
Đôi mắt xinh đẹp của Hàn Nhã Nhi sáng lên.
Hắn là đệ tử của Yêu Hậu? Hắn đã giải độc cho Giang Khuynh Nguyệt?
Điều đó cũng có nghĩa rằng hắn thực sự là một y sư rất mạnh, bởi vì y thuật của đệ tử Yêu Hậu nhất định xuất chúng, Giang Khuynh Nguyệt cũng vậy, mà Giang Khuynh Nguyệt cũng không có cách nào giải độc, hắn lại có, chứng tỏ y thuật của hắn cao hơn.
Vì vậy chỉ cần biết y thuật của hắn có cao hay không, vấn đề này thực ra có thể chắc chắn hơn.
Đối với việc giữ đồng hồ công năng và nhẫn không gian của hắn là vì không thể để hắn liên hệ với bất cứ người nào bên ngoài. Như vậy, nếu như hắn còn có âm mưu quỷ kế gì thì hắn cũng không thể báo tin cho bên ngoài được.
Và nếu như độc của Hàn Nhụy là do người của Giang Khuynh Nguyệt phái đi hạ độc, vậy theo như những gì Diệp Thiên Dật nói, đến lúc đó nhất định sẽ có một người có cách giải độc cho hắn, mà người đó chính là do Giang Khuynh Nguyệt phái đi, đồng thời người đó nhất định không có tên tuổi.
Diệp Thiên Dật nằm trên giường.
“Haiz… chị em… chậc chậc chậc, ta thật sự không ngờ tới.”
Diệp Thiên Dật thở dài.
Nhưng có một điều cần phải nói, khí chất của Hàn Nhã Nhi cao quý như vậy, lúc đó lại mạnh như thế…
“Nhưng mà rốt cuộc tại sao lại phải đi hẹn hò với ta? Đây thực sự là điểm không thể hiểu được, haiz, thôi bỏ đi, ngày mai ngủ dậy hôn vợ Nữ hoàng.”
Diệp Thiên Dật tự mãn bắt đầu tu luyện.
Nơi này linh lực thiên địa rất rất cao. Ngay cả Diệp Thiên Dật cũng cảm nhận được rằng bản thân có thể thăng cấp lên Thiên Đạo cảnh tứ giai chỉ trong mấy ngày.
Sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Thiên Dật ngáp một cái rồi đi ra ngoài.
“Cho ngươi một thứ!”
Bên ngoài vườn hoa, Hàn Nhụy đang ngồi thiền ở đó.
“Cái gì?” Hàn Nhụy mở đôi mắt xinh đẹp ra.
“Sau khi ngươi uống viên đan dược này, mặc dù vẫn còn trúng độc nhưng ngươi sẽ không có bất kỳ đau đớn nào nữa cả.” Diệp Thiên Dật nói.
Hàn Nhụy nhận lấy.
“Sao vậy? Ngươi sợ viên đan dược này có độc à?” Diệp Thiên Dật hỏi.
“Ngươi đừng nói lời vô nghĩa, bây giờ ta và chị gái ta còn đang nghi ngờ thân phận của ngươi đó.”
Hàn Nhụy cất viên đan dược đi.
Diệp Thiên Dật nhún vai: “Tùy ngươi vậy.”
Đúng lúc này Hàn Nhã Nhi mặc một bộ váy trắng cao quý, mang mạng che mặt đi đến, và đương nhiên Ứng Tiếu Thiên đi theo sau nàng.
Diệp Thiên Dật liếc nhìn Ứng Tiếu Thiên một cái.
Đây là ý gì?
“Ngươi nói ngươi là y sư?”
Hàn Nhã Nhi khẽ gật đầu, nhàn nhạt hỏi Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Đúng vậy.”
“Ưng tướng quân cũng vậy, y thuật của hắn cũng rất xuất sắc, hai người đọ sức với nhau xem.”
Diệp Thiên Dật nhìn Ứng Tiếu Thiên.
“Hắn không thể đánh bại ta.”
Ứng Tiếu Thiên cau mày.
“Cậu nhóc, đừng nghĩ rằng sau khi xóa bỏ được hiềm nghi thì ngươi có thể ở đây nói nhăng nói cuội.”
Ứng Tiếu Thiên nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật nói.
Hắn biết ý đồ của Hàn Nhã Nhi, mà Diệp Thiên Dật cũng đoán được ý đồ của nàng.
“Thực sự là không thể so sánh đâu.”
“Có thể so sánh được hay không không phải chỉ nói bằng lời.”
Ứng Tiếu Thiên chắp tay sau lưng, nhàn nhạt nói.
“Được thôi, so kiểu gì?”
“Giải độc!”
Hàn Nhã Nhi nhàn nhạt nói.
“Đã từng làm nhiều lần.”
Nhưng quả thực giải độc mới là điểm cho thấy y thuật của người đó có mạnh thật hay không.
“Người đâu!”
Một cô người hầu xinh xắn bước đến.
Hàn Nhã Nhi lấy ra một viên độc đan đưa cho nàng, nàng không chút do dự nhận lấy.
“Bây giờ hai người có thể kiểm tra và tìm cách giải độc cho nàng.”
Diệp Thiên Dật nhún vai, bước qua kiểm tra mạch của nàng, mà Ứng Tiếu Thiên thì cau mày, hình như đang suy nghĩ.
“Có thể trực tiếp nói ra không?”
“Có thể.”
Hàn Nhã Nhi gật đầu.