Trong lòng Hàn Nhã Nhi cũng nhẹ cười một tiếng!
Xem ra Diệp Thiên Dật này nói cũng không sai!
Chính là hy vọng, không phải là kế trùng kế của Diệp Thiên Dật! Nhưng nếu đúng là như vậy, nàng cũng rất cam tâm.
Ánh mắt Hàn Nhã Nhi nhìn về phía Trương Khắc Sơn, nói: “Được, vậy ngươi thử xem sao đi.”
Trương Khắc Sơn cong môi, lộ ra nụ cười mà hắn tự cho là vô cùng mê hoặc người khác.
Nữ hoàng thì thế nào chứ? Không cho mình theo đuổi Nữ hoàng sao? Vậy mình theo đuổi em gái Nữ hoàng trước, vẫn có cơ hội theo đuổi đến Nữ hoàng, hắn vô cùng tự tin với vẻ ngoài của mình! Không thèm để ý đến hắn sao? Dựa vào cái gì mà xem thường hắn?
Sau đó hắn đi đến, xem thử mạch đập!
“Độc này, ta có cách!”
Trương Khắc Sơn nhàn nhạt nói, ra vẻ là một người cao thâm khó lường, thật ra, trong mắt Hàn Nhã Nhi lại không khác gì trò hề!
“Lời này là thật sao?”
Hàn Nhã Nhi đã diễn thì diễn cho trót, tỏ ra vô cùng kinh ngạc.
“Đương nhiên rồi, có thể chữa khỏi ngay lập tức, loại độc này ta đã từng tiếp xúc qua rồi!”
Nói xong, Trương Khắc Sơn lấy ra một ít thiên địa linh dược!
“Gì cơ? Nhóc con, ngươi dùng thiên địa linh dược đơn giản như vậy có thể giải được độc này hay sao?”
Cả đám người đều ất kinh ngạc!
Kinh hãi đi! Kinh hãi thêm chút nữa đi! Các người càng kinh hãi, ta mẹ nó mới càng lợi hại!
Trong lòng Trương Khắc Sơn cười nhạo một tiếng!
“Không sai, thật ra độc này không khó giải, chỉ là các vị tiền bối chưa gặp qua mà thôi, chỉ cần như vậy thôi!”
Sau đó hắn cho Hàn Nhụy dùng linh dược, sau khi dùng xong sắc mặt Hàn Nhụy nhanh chóng tốt lên trông thấy
Những y sư khác đều chấn kinh.
Đây???
“Chị, ta cảm thấy…… cả người tràn đầy sức lực!”
Sau khi Hàn Nhị ngồi dậy “mừng rỡ” nói.
“Tốt lắm! Tốt lắm!”
Hàn Nhã Nhi gật đầu, nhìn Trương Khắc Sơn!
“Người đâu! Thưởng cho chàng trai này.”
Trương Khắc Sơn cũng nương theo mà ôm quyền, nói:“Nữ hoàng bệ hạ, đồ đạc vãn bối không cần, vãn bối đã giao du khắp đại lục, bây giờ hy vọng có một chỗ để an thân, Đế quốc Thánh Tâm là một nơi vô cùng tốt, vãn bối hy vọng mình có thể ở lại Đế quốc Thánh Tâm, không biết chuyện này có thể được thành toàn hay không?”
Mọi người: ???
“Đây? Nhiều bảo vật như vậy lại không muốn? Thật đúng là kỳ nhân mà!”
“Hizzz——tại sao chứ? Chúng ta đều liều mạng để có được những bảo vật đó, hắn lại căn bản là không để vào mắt như vậy? Đây……”
“……”
Nghe mọi người sợ hãi thán phục, khoé miệng Trương Khắc Sơn lại cong lên!
Đây chính là hiệu quả mà hắn muốn!
“Chị, chúng ta giữ hắn lại đi, hắn thật là lợi hại!”
Hàn Nhụy lắc lắc cánh tay Hàn Nhã Nhi năm nỉ, ra vẻ “sùng bái”
Khoé miệng Diệp Thiên Dật thoáng giật một cái.
Hàn Nhụy này……
“Được rồi! Đế quốc Thánh Tâm của ta có thể có thêm một thiên tài, cũng xem như là vinh hạnh của bản đế, vậy xin mời các vị về cho, cũng rất cảm ơn các vị đã đến đây một chuyến, ngươi theo bản đế đến đảo Thánh Tâm Thiên.”
Mắt Trương Khắc Sơn sáng lên!
Đảo Thánh Tâm Thiên?! Đây không phải là có thể đến rồi sao? Cái này có gì khó cơ chứ!?
“Vâng!”
Lên đảo Thánh Tâm Thiên, Trương Khắc Sơn mừng rỡ nhìn quanh, thật là đẹp!
Nữ hoàng này quá là cao quý rồi! Đây là hắn đã sắp đứng lên đỉnh cao của cuộc đời rồi sao?
“Nữ hoàng bệ hạ, xin hỏi vãn bối sẽ ở đâu?”
“Ừm……”
Hàn Nhã Nhi hơi trầm.
“Người đâu.”
Một cô gái đi đến.
“Nữ hoàng bệ hạ.”
“Đưa hắn tới thiên lao.”
Hàn Nhã Nhi thản nhiên nói.
Trương Khắc Sơn: ???
“Nữ hoàng bệ hạ, đây là ý gì?”
Cả người Trương Khắc Sơn ngây ra, sao lại thế này?
Hàn Nhã Nhi chậm rãi bỏ đi, không nói thêm câu nào.
“Ngươi xong đời rồi, dám hạ độc ta, coi như ngươi xong đời rồi.”
Sau đó Hàn Nhụy cất tiếng cười.
Trương Khắc Sơn: ???
Cái gì? Bọn họ sao có thể biết được là hắn hạ độc chứ? Độc này còn là hắn giải nữa mà.
“Có phải là có hiểu lầm gì rồi không? Này! Nữ hoàng bệ hạ!”
Tiếp sau đó hắn bị dẫn vào thiên lao.
“Cho ngươi.”
Hàn Nhã Nhi cao quý đi đến trước mặt Diệp Thiên Dật, đưa đồng hồ công năng của Trương Khắc Sơn đến trước mặt Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật thuận tay nắm lấy bàn tay non mềm của nàng.
Bụp——
“Áh——”
Giây tiếp theo, Diệp Thiên Dật gãy xương luôn rồi!
“Đừng như vậy mà!”
Diệp Thiên Dật nhanh chóng dùng Phép tạo hóa khôi phục thương thế.
“Nếu như ngươi đã có Phép tạo hóa, vậy thì lần sau, bản đế sẽ phế cả tay ngươi luôn.”
Hàn Nhã Nhi lạnh lùng nói.
“Ta giúp ngươi chuyện lớn như vậy cơ mà, nếu như không có ta, thì em gái ruột của ngươi đã xảy ra chuyện rồi, dù có giải được độc, nhưng trong người vẫn ẩn dấu quả bom hẹn giờ đó, ta còn giúp ngươi chuyện phiền lòng như vậy, sao ngươi lại báo đáp ta như vậy chứ? Ta biết rồi, đường đường là Nữ hoàng của Đế quốc Thánh Tâm lại là một người phụ nữ như vậy!”
Diệp Thiên Dật ôm ngực.
Hàn Nhã Nhi: “……”
“Thu lại sự vô liêm sỉ của ngươi đi! Yêu Hậu tiền bối thật đúng là có phong cách riêng, năm đệ tử toàn là yêu nghiệt còn không nói, mà người nào người nấy cũng đều là quái vật cả!” Sau khi Hàn Nhã Nhi ngồi xuống trước mặt Diệp Thiên Dật thì uống một ngụm trà.
Nàng xác thực là có hảo cảm đối với Diệp Thiên Dật, chỉ cần người này đừng có không biết xấu hổ như thế là được rồi.
“Quái vật?”
“Tính cách quái dị.”
“Cũng đúng.”
Tính cách Cổ Kiếm còn đỡ, Tà Phật, dù gì nghe Cổ Kiếm nói cũng rất quái dị.
“Giờ lại thêm một ngũ đệ tử vô sỉ như vậy.” Hàn Nhã Nhi nhấp một ngụm trà.
“Thật ra thì, ta lừa ngươi đấy.”
Hàn Nhã Nhi khựng lại, hai mắt ngưng tụ.
“Này, cũng không tính là lừa, ta không phải ngũ đệ tử của Yêu Hậu.”
“Rồi sao?”Khí thế của Hàn Nhã Nhi lập tức nổi lên.
“Ta là Lục đệ tử, lúc đó không giải thích với ngươi là vì, người đời đều biết sư tôn của ta chỉ có năm đệ tử, ta sợ ta nói ta là Lục đệ tử thì ngươi không tin, cho nên ta dứt khoát nói luôn ta là Ngũ đệ tử, thật ra ta xếp thứ sáu.”
Không sai, Ngũ đệ tử là Tinh Bảo Bảo, Diệp Thiên Dật nhập môn muộn hơn nàng.
Khí tức của Hàn Nhã Nhi lại thu lại.
“Vì sao Yêu Hậu tiền bối lại phá lệ nhận Lục đệ tử?”
“Có thể là do ta quá ưu tú, nên người mới có thể phá lệ.” Diệp Thiên Dật cong môi cười!
“Vô sỉ, tự luyến, nói ra ai cũng không tin người là đệ tử của Yêu Hậu tiền bối.”
Hàn Nhã Nhi đáp.