Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 970 - Chương 968: Gặp Lại Thi Gia Nhất

Chương 968: Gặp lại Thi Gia Nhất
Chương 968: Gặp lại Thi Gia Nhất

Bên kia, cuối cùng Diệp Thiên Dật cũng đến được chủ thành của Đế quốc Thiên Phượng, thành Phượng Hoàng Thiên!

Căn cứ vào tất cả những gì mà Diệp Thiên Dật biết, Đế quốc Thiên Phượng này có lẽ bàn về sức mạnh tổng hợp thì xếp thứ hai, đứng sau Đế quốc Thánh Tâm.

Lạc đà gầy còn hơn ngựa lớn, cho dù bị m Nguyệt tông nhiễu loạn, Đế quốc Thánh Tâm bây giờ cũng vẫn rất mạnh.

“Thành này cũng rất phồn hoa nha.”

Diệp Thiên Dật đi trên đường phố của thành Phượng Hoàng Thiên, bây giờ hắn sợ một chuyện, sợ cái gì?

Là hắn sợ mình sẽ giống trước đây, tự nhiên bị bắt vào thiên lao.

“Cũng không biết cô gái lúc trước là ai.”

Diệp Thiên Dật tự nhiên lại thấy hơi nhớ nàng.

Có thể đây chính là bản tính của tra nam đi!

Vậy cũng không có cách nào, ai bảo cô gái đó xinh đẹp như vậy chứ? Còn cho Diệp Thiên Dật một trải nghiệm hoàn toàn khác biệt.

Nóng rực.

“Alo, Thi bảo bảo, ta đến thành Phượng Hoàng Thiên rồi, ngươi ở đâu, cho ta vị trí cụ thể!”

Diệp Thiên Dật vừa đi vừa nói chuyện video với Thi Gia Nhất.

Thi Gia Nhất nói cho Diệp Thiên Dật một cái địa chỉ, sau đó Diệp Thiên Dật đi đến một tiểu khu.

Cộc cộc cộc___

Diệp Thiên Dật gõ cửa.

Còn không nói, lâu như vậy không gặp, Diệp Thiên Dật là thật lòng có chút nhớ đến luống cuống, thậm chí chẳng biết tại sao có chút căng thẳng.

Cạch___

Cửa phòng mở ra, Thi Gia Nhất mặc quần áo ở nhà màu trắng hồng đứng trước mặt Diệp Thiên Dật.

Vẫn xinh đẹp như vậy, mái tóc rối bung, bộ quần áo ở nhà rộng rãi màu trắng hồng, phía dưới đùi xinh đẹp lộ ra, đi dép lê, làn da trắng nõn!

Thi Gia Nhất mắt đẹp như nước nhìn Diệp Thiên Dật, cười như không cười.

“Thi bảo bảo, ôm một cái nào!”

Diệp Thiên Dật cười dang rộng cánh tay!

“Ôm cái đầu ngươi, bản tiên nữ là người ngươi có thể chạm vào sao?”

Thi Gia Nhất cười trợn trắng mắt, sau đó Diệp Thiên Dật đi đến ôm chặt lấy nàng!

“Nè nè nè, tra nam!”

Thi Gia Nhất cười dùng bàn tay trắng như phấn đập Diệp Thiên Dật một lúc.

Lâu như vậy không gặp, Diệp Thiên Dật vẫn đẹp trai như vậy.

“Nè! Tay ngươi làm gì vậy?”

Thi Gia Nhất sau khi đẩy Diệp Thiên Dật ra, trừng mắt nhìn Diệp Thiên Dật.

“Thơm quá.”

Diệp Thiên Dật ngửi tay mình, vừa nãy hắn tranh thủ mà sờ mó mông nàng một chút.

“Woaaa! Ngươi bây giờ còn biến thái hơn trước kia!”

Thi Gia Nhất trợn trắng mắt.

“Ngươi cứ nói chuyện với kim chủ của ngươi như vậy sao? Đoạn thời gian này ai nuôi ngươi?”

Diệp Thiên Dật trừng nàng.

Thi Gia Nhất: “…..”

“Hì hì hì…. Bản tiên nữ sai rồi!”

Thi Gia Nhất cười nói.

Diệp Thiên Dật nhìn nơi ở của các nàng, không tính là lớn, nhưng rất ấm áp, khắp nơi ngươi đều có thể nhìn thấy thứ nhiều nhất là đồ ăn vặt.

Được thôi, nếu như là có tiểu Anh Vũ ở đây, Diệp Thiên Dật cảm thấy rất bình thường!

“Tiểu Anh Vũ đâu?” Diệp Thiên Dật hỏi.

“Đang ngủ ở trong phòng, trước đó đã nói qua với ngươi rồi, nàng gần đây có chút ham ngủ, có điều sau khi đến Bát Hoang tình huống đã tốt hơn nhiều rồi.”

Thi Gia Nhất vừa đi đến cửa nhìn vào trong nói.

Diệp Thiên Dật đi qua, nhìn nàng cuộn mình ở nơi đó, tiểu Anh Vũ ngậm ngón tay cái của mình.

Đáng yêu chết đi được, nhất là mái tóc như tuyết kia nói rõ ràng nàng không tầm thường.

Diệp Thiên Dật lại gần rút ngón tay cái nàng đang ngậm ra, duỗi ngón tay của mình qua.

A ô….

Tiểu Anh Vũ cắn một ngụm, sau đó gặm.

“Ngươi sao lại biến thái như vậy!”

Thi Gia Nhất ở đằng sau nhìn cả người đều không hiểu nổi!

“Ngươi hiểu cái gì, đây là tình thương yêu.”

Diệp Thiên Dật cười nói.

“Được được được, ăn cái gì? Ta đi chuẩn bị cho ngươi một ít.”

Diệp Thiên Dật lắc đầu: “Không ăn, đợi lát nữa ra ngoài ăn.”

Thi Gia Nhất: “…..”

“Thôi, ở nhà ăn đi.”

Diệp Thiên Dật quay đầu nhìn về phía nàng.

“Làm sao vậy? Có phải là có phiền phức gì không?”

Thi Gia Nhất bất đắc dĩ nhún vai, nói: “Là có chút phiền phức, ờm… nói với ngươi thế nào đây.”

Thi Gia Nhất ngồi ở mép giường, phiền muộn đỡ trán mình nói: “Đều trách dáng dấp bản tiên nữ khuynh quốc, đều trách bản tiên nữ sinh ra quá xinh đẹp, haizzz…..”

Khóe miệng Diệp Thiên Dật co rút một chút.

Vẫn là Thi Gia Nhất này! Thật là muốn hung hăng ‘làm’ nàng mà.

“Mau nói đi!”

Diệp Thiên Dật nói xong chen chân vào đặt lên đùi nàng.

Ba____

Thi Gia Nhất vừa dùng sức đập lên đùi Diệp Thiên Dật, sau đó đứng lên nói: “Còn nhớ ta đã nói qua với ngươi về thể chất của ta không?”

Diệp Thiên Dật gật đầu: “Vu Thể bẩm sinh.”

“n, thế mà Vu Thể bẩm sinh này của ta sau khi ta đến Bát Hoang không bao lâu liền bị phát hiện rồi!”

“Bị ai phát hiện?”

“Tà Hoàng Tông.”

“Tà Hoàng Tông của Bát Hoang sao?”

Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm.

“Bọn họ nói, Vu Thể bẩm sinh này của ta là một cái lô đỉnh thượng hạng, lại nhìn thấy bản tiên nữ sinh ra xinh đẹp như hoa, thế nào cũng phải theo đuổi ta, hai người đàn ông, tuổi tác không quá lớn, hai người đều muốn theo đuổi ta, bọn họ cũng tranh cãi không ít, thậm chí còn đánh đến hộc máu, mà ta, tuy rằng bản tiên nữ khuôn mặt đúng là có chút rung chuyển trời đất, nhưng đây cũng không phải là lỗi của ta....”

Diệp Thiên Dật: “.....”

“Sau đó, bản tiên nữ mang theo Tiểu Anh Vũ phóng thích thuộc tính không gian từ chủ thành thứ hai đến thành Phượng Hoàng Thiên này, ở lại đây, vì phòng ngừa bị phát hiện, về cơ bản rất ít ra khỏi cửa.”

Thi Gia Nhất nói.

“Yên tâm đi, có ta đây.”

Diệp Thiên Dật nói.

“Có cái đầu ngươi, đó là Tà Hoàng Tông nha anh trai.”

Thi Gia Nhất chính là không có hiểu biết cái đinh gì về Diệp Thiên Dật, cái nàng hiểu biết nhiều nhất chính là.... Diệp Thiên Dật đến thế giới này để tán gái, chưa gì đã tìm được hẳn ba cô bạn gái, những chuyện khác nàng đều không biết, cũng không biết Diệp Thiên Dật lợi hại như nào.

“Không sao đâu.”

Chính là vào lúc này, hàng lông mi thật dài của Tiểu Anh Vũ hơi run rẩy, sau đó nàng mở đôi mắt to tròn xinh đẹp ra.

Vừa mở mắt đã thấy mình ngậm ngón tay người khác, nàng có chút nghi hoặc, sau đó nàng mê mang ngồi dậy, sau khi xoa đôi mắt to còn ngái ngủ của mình ngồi ở đó ngẩn người, đột nhiên, một hình dáng trước mặt dần dần rõ ràng.

Xoạt___

Tiểu Anh Vũ nhanh chóng đứng dậy!

“Chủ nhân papa!”

Tiểu Anh Vũ nhìn thấy Diệp Thiên Dật, mắt đỏ hoe, sau đó nhảy bổ nhào vào trong lòng của Diệp Thiên Diệp, ôm chầm lấy Diệp Thiên Dật.

“Chủ nhân papa.... Tiểu Anh Vũ rất nhớ người.”

Tiểu Anh Vũ ôm chặt lấy Diệp Thiên Dật, phát ra tiếng khóc mang theo nức nở.

Diệp Thiên Dật cười nhẹ vỗ vỗ lưng nàng.

“Bé ngốc, ngươi sao lại béo lên rồi?”

Thi Gia Nhất đứng ở đó nhìn hai người này.

Đây mới là chân ái đi.

“Còn lâu mới béo.”

Tiểu Anh Vũ ngẩng cái đầu nhỏ, sau đó nhìn Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật cười sau đó quệt quệt mũi nhỏ của nàng.

“Ừm.... Dường như trưởng thành hơn một tí xíu, còn trở nên xinh đẹp rồi.”

“Chị nói rồi, Tiểu Anh Vũ xinh đẹp thứ hai thiên hạ, người xinh đẹp nhất thiên hạ là nàng!”

Tiểu Anh Vũ ôm Diệp Thiên Dật nói.

Diệp Thiên Dật nhìn qua Thi Gia Nhất!

“Khụ khụ, làm sao? Lời này của bản tiên nữ có vấn đề gì không?”

Nhìn thấy ánh mắt của Diệp Thiên Dật, Thi Gia Nhất hơi đỏ mặt lên.

“Thi Gia Nhất à Thi Gia Nhất, ta đây nói mình đẹp trai nhất thiên hạ vẫn là có tự tin, ngươi lấy đâu ra tự tin mà dám nói mình xinh đẹp nhất thiên hạ thế hử?”

Bình Luận (0)
Comment