Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 982 - Chương 980: Diệp Thiên Dật Khốn Khiếp!

Chương 980: Diệp Thiên Dật khốn khiếp!
Chương 980: Diệp Thiên Dật khốn khiếp!

Thi Gia Nhất rất trách bản thân mình.

Đừng thấy nàng bình thường không tập trung, cà lơ phất phơ, nhưng nàng cũng là phụ nữ, cũng là một cô gái rất dịu dàng! Trong mắt nàng, Diệp Thiên Dật tất nhiên là một người rất quan trọng!

Nàng khiến Diệp Thiên Dật vừa đến đây đã xảy ra chuyện, bây giờ, nàng lại còn hao phí một viên đan dược rất quý giá của Diệp Thiên Dật nữa, mà Diệp Thiên Dật lại vì nàng, trực tiếp đánh tới Tà Hoàng tông.

Nàng quá rõ Tà Hoàng tông là nơi như thế nào.

Trong cả Bát Hoang, tên tuổi của Tà Hoàng tông không phải hạng nhất thì cũng là hạng nhì.

Là một trong những thế lực hoàng cấp, Tà Hoàng tông là đại diện đỉnh cao của Bát Hoang. Hơn nữa còn có thế lực của Chúng Thần Chi Vực chống lưng nữa.

“Làm sao đây? Bây giờ nên làm sao đây?”

Thi Gia Nhất không ngừng đi qua đi lại.

Nàng hận chết mình mất, không thể cẩn thận hơn một chút sao? Rõ ràng nàng có thuộc tính không gian, cẩn thận một chút là được rồi!

Diệp Thiên Dật quả thực rất nghịch thiên, nhưng mà nàng đã nhìn thấy Diệp Thiên Dật tốn sức đến cỡ nào giết Tiên Vương cảnh!

Có lẽ hắn đã dùng toàn lực rồi, tuy nhìn giống một chiêu, nhưng cũng là một chiêu mạnh nhất. Hắn cứ như vậy đi đến Tà Hoàng tông… mà Tà Hoàng tông, Thiên Đạo chẳng đáng tiền, Tiên Vương cảnh cũng chẳng đáng tiền, Thần Vương cảnh, Thần Hư cảnh, Thần Tôn cảnh, Thần Hoàng cảnh, thậm chí là ở một thế lực Hoàng cấp, chắc chắn cũng tồn tại cảnh giới cao hơn Thần Hoàng cảnh!

“Chị, ngươi đừng quá lo lắng!”

Tiểu Anh Vũ lay lay tay Thi Gia Nhất.

“Ta phải nghĩ cách gọi hắn về! Hắn không được đi đến Tà Hoàng tông!”

Sau đó Thi Gia Nhất nghĩ ra gì đó, nhanh chóng lấy đồng hồ công năng ra, gửi tin nhắn bằng giọng nói cho Diệp Thiên Dật.

Mặt khác, Phượng Dao đang uống nước quýt ép, mặc bikini, nằm trên ghế tắm nắng, vô cùng nhàn nhã!

Không có cách khác! Không thoải mái! Rất không thoải mái, nàng dự định thả lỏng mình một chút!

Đồng hồ công năng của Diệp Thiên Dật ở kế bên kêu lên!

Diệp Thiên Dật đi gấp, không kịp mang theo đồng hồ công năng và nhẫn không gian, cho nên nó vẫn còn ở chỗ của Phượng Dao.

Sau đó Phượng Dao càng tức giận hơn.

Bên trên toàn lưu cái gì mà vợ Tiểu Hàn Tuyết, vợ Tiểu Ngữ Hàn, vợ Tiểu Điệp Điệp, vợ Tiểu Manh Manh, lại có gì mà vợ Tiểu Thiên Vũ, …vợ Tiểu Mị Nhi, dù gì lũ người này có chuyện hay không có chuyện cũng tìm hắn nói chuyện, nhìn thấy gì mà toàn là vợ vợ vợ, đầu nàng càng đau hơn nữa.

Nàng đều trả lời như nhau.

Hắn đang ở trên giường của ta.

Sau đó thì sao? Càng khiến người ta tức hơn chính là, mấy người vợ đó của hắn lại… lại mỗi người đều nói kiểu như chào chị hoặc chào em, có thời gian thì cùng nhau nhé.

Nàng ngốc luôn rồi.

Lẽ nào các ngươi không tức giận?

Sau đó bây giờ…

Lại đến một tin nhắn bằng giọng nói của Thi Bảo Bảo…(Vợ tương lai)

Phượng Dao hít một hơi, không tin sự dị thường này, sau đó nàng mở tin nhắn ra.

“Này! Diệp Thiên Dật, mau quay lại, bổn tiên nữ cho ngươi làm chuyện ấy! Ngươi mau về đây! Nếu ngươi còn không về, bỏ lỡ thôn này thì sẽ không còn quán nào đâu, mau lên!”

Phượng Dao: ???

Khốn khiếp!

Bây giờ lại đến một người chủ động đòi làm chuyện ấy?

Ghi chú này cho thấy nàng là cô gái vẫn chưa rơi vào tay, nếu không cũng sẽ không có ghi chú (Vợ tương lai), sau đó cô gái chưa rơi vào tay chủ động đòi ấy ấy?

Hừ.

Phượng Dao thở dài một hơi.

“Hắn đang ở trên giường của ta.”

Phượng Dao nói một câu.

Thi Gia Nhất: “…”

Thi Gia Nhất chết lặng…

“Diệp Thiên Dật khốn khiếp!”

Sau đó nàng văng ra một lời thô tục.

“Hắn nói với bổn tiên nữ đi giết Tà Hoàng tông, sau đó bây giờ lại ở trên giường của ngươi?”

Thi Gia Nhất nói.

Phượng Dao: “…”

“Ngươi nói cái gì?”

Phượng Dao cau mày.

“Hắn đâu? Ngươi bảo hắn ra đây chịu mắng!” Thi Gia Nhất mắng một tiếng.

Tuy nói như vậy, nhưng Thi Gia Nhất cảm thấy Diệp Thiên Dật dám lừa nàng, không có lương tâm, nhưng ngược lại nàng vẫn thở phào nhẹ nhỏm.

Không đi là tốt, không đi là tốt.

“Ngươi nói hắn đi đến Tà Hoàng tông rồi?”

Phượng Dao chau mày hỏi, sắc mặt không còn thư thả như trước.

“Không phải hắn ở bên cạnh ngươi sao?”

Phượng Dao nói: “Nói chơi thôi, hắn không có ở đây.”

Thi Gia Nhất: “…”

“Trời ạ!”

Tâm trạng này của nàng giống như từ thiên đường trở về địa ngục.

“Chị đại à, trò này không thể đùa được đâu.”

“Thật sự không ở đây, sao vậy?”

Phượng Dao ngồi xuống, nghiêm túc hỏi.

Chính vào lúc này, một cô gái chạy lại.

“Nữ hoàng bệ hạ, Nữ hoàng bệ hạ, không xong rồi! Không xong rồi!”

Phượng Dao đứng cả người lên nhìn nàng.

“Nói!”

“Anh… anh Diệp một mình đánh đến Tà Hoàng tông rồi, hắn nói… hắn muốn khiến cho Tà Hoàng tông bị xóa sổ khỏi Bát Hoang, hắn có thuộc tính không gian, thuộc hạ vốn đuổi theo không kịp.”

Cô gái đó nóng ruột nói.

Phượng Dao: ???

Đầu óc nàng nhất thời ù ù.

Làm cái quái gì vậy?

Thiên Đạo cảnh thập giai của hắn lại đi đánh Tà Hoàng tông của người ta ư? Còn nói là muốn hiến Tà Hoàng tông xóa sổ khỏi Bát Hoang? Tiêu diệt Tà Hoàng tông?

Điên rồi ư?

Phải, quả thực hắn rất lợi hại, Thiên Đạo giết Tiên Vương trong một giây, chính chiến tích này, tìm cả đại lục, tìm cả Chúng Thần chi Vực khó mà tìm thấy người thứ hai có thể làm được! Không, nhất định tìm không ra!

Hoặc là thật sự có vài người có thể làm được, nhưng Diệp Thiên Dật là giết chết bằng một chiêu.

Nhưng, như vậy cũng không đủ! Đừng nói đến Thần Hoàng cảnh, tùy ý chọn một thế lực trong Thần Vương cảnh, cũng được… vậy Thần Hư cảnh chắc đủ rồi nhỉ? Thần Hư cảnh không cần ra tay, giải phóng một luồng khí cũng có thể nghiền chết hắn, hắn…

“Nữ hoàng!”

Mặt khác, Thi Gia Nhất nghe được cuộc đối thoại của bên này.

“Lúc nảy đã xảy ra chuyện gì?”

Phượng Dao vôi gặng hỏi.

“Lúc nãy…”

Thi Gia Nhất cắn môi, nhanh chóng nói qua sự việc cho nàng.

“Điên rồi! Đúng là một kẻ điên! Hà tất phải thế?”

Nàng không hiểu nỗi Diệp Thiên Dật, phải, tổn thương rồi, động vào cô gái của hắn, thì ngươi nói với ta không được sao, cho dù ta cũng sẽ không đồng ý ngúp ngươi nhưng người bình thường chẳng nhẽ sẽ đến báo ta trước tiên sao? Ngươi, một Thiên Đạo cảnh lại đánh thẳng đến Tà Hoàng tông nhà người ta?

Trời ạ!

Đồ điên!

“Mau mang Thiên Bàn Thời Không của bổn đế qua đây!”

Phượng Dao vôi vàng nói.

“Vâng!”

“Chị… à Nữ hoàng bệ hạ, ngươi có thể đưa ta đi cùng không?”

Thi Gia Nhất vội vàng nói.

Nàng bây giờ đã không có thời gian rảnh mà nghĩ xem Diệp Thiên Dật vì sao mới đến thành Phượng Hoàng này mà đã quen biết với Nữ hoàng rồi, chuyện này không quan trọng!

Nàng có không gian, nhưng nàng cũng biết Tà Hoàng tông ở đâu, dựa vào cảnh giới của nàng, linh lực, sợ rằng đến đó cũng phải nửa ngày, Diệp Thiên Dật có lẽ đã… chết mất xác rồi.

“Ngươi khỏi đi đi.” Phượng Dao nói.

“Không, ta muốn đi! Ngươi không hiểu hắn, có lẽ ta có thể ngăn chặn một chút.”

“Ừm, vậy đi cùng đi. Chắc có thể nửa đường ngăn được hắn.” Phượng Dao nói.

Nhưng mà bọn họ lại không hề biết, vốn không thể theo kịp Diệp Thiên Dật. Tại sao ư?

Bởi vì Diệp Thiên Dật có thẻ Linh lực không giới hạn, giải phóng bước nhảy không gian không giới hạn Thiên Đạo Cảnh thập giai của hắn, bọn họ có thể theo kịp sao? Bọn họ cứ nghĩ Diệp Thiên Dật phải nghỉ ngơi rất nhiều lần, thật ra Diệp Thiên Dật vốn không hề.

Trong thời gian ngắn, Diệp Thiên Dật đã đến bên ngoài Tà Hoàng tông.

Bình Luận (0)
Comment