Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 914 - Chương 914: Rất Mạnh!

Chương 914: Rất mạnh! Chương 914: Rất mạnh!Chương 914: Rất mạnh!

Chỉ thấy trên lôi đài kia có hai nam tử đang đứng.

Một người trong đó mặc đạo bào khí chất phi phàm, một người khác mặc áo vải thô, dáng người khôi ngô.

Sau lưng nam tử mặc đạo bảo hiện lên vô số hư ảnh, lôi đình màu bạc càng như ẩn như hiện trong lòng bàn tay. Ngược lại, nam tử khôi ngô kia nhìn qua khí thế yếu hơn một chút.

Thứ hắn có thể dựa vào, cũng chỉ có thanh phác đao trong tay kia.

"Đạo hữu, các ngươi đang xem cái gì vậy?"

"Xem thi đấu, không thì còn xem øì nữa.

"Ta biết các ngươi đang xem thi đấu, người phía dưới kia là ai, thế mà đáng giá cho mọi người chú ý như vậy."

"Trận đấu vừa rồi ngươi không xem à?"

"Tới chậm, không thấy được” Nghe nói như thế, một tán tu đang xem kịch lập tức tỉnh táo tinh thần.

"Vậy ta sẽ nói cho ngươi biết, ta tin tưởng ngươi nhất định biết người mặc đạo bào kia, hắn là đệ tử đích truyền của lão Thiên Sư Long Hổ Sơn" "Về phần đối thủ của hắn, là Chấn Tam Đao."

"Chưa từng nghe nói về người này, hắn chui ra từ đâu vậy?" "Ta cũng không biết, nhưng tên tiểu tử này rất có thể là hắc mã lớn nhất Bắc Hội Trường."

"Ngươi không biết đâu, hắn vừa mới đánh bại hai đại thiên kiêu của Kim Thiềm thư viện, hơn nữa chỉ ra ba đao."

"Danh hiệu Chấn Tam Đao này cũng là chúng ta đặt cho hắn" Nghe xong, khóe miệng Trần Trường Sinh nhếch lên một chút.

"Ba đao đánh bại kẻ địch, có chút năng lực!"...

Trên lôi đài.

"Oanh!"

Trương Chấn xuất thủ trước, phác đao trong tay đâm thẳng đến mặt Tô Hữu, thiên kiêu Long Hổ Sơn.

"Kengt"

Một đao lực đạo quái dị này bị Tô Hữu chặn lại, nhưng thân hình Tô Hữu cũng bị đẩy lưi mười lăm bước.

Ngay sau đó, đao thứ hai lại đánh tới, lần này Tô Hữu bị bức lui hai mươi bước.

Đao thứ ba, cũng là một đao hung mãnh nhất, một đao này trực tiếp bức Tô Hữu ra khỏi biên giới lôi đài.

Nhìn thấy bản thân bị bức ra khỏi lôi đài không tổn hao lông tóc gì, Tô Hữu mỉm cười nói: "Đao pháp thật tinh diệu, trách không được có thể liên tiếp đánh bại Quỷ Thiên Kết cùng với Quỷ Đạo Nhiên" "Đạo hữu quá khen, nếu như không phải bị quy tắc hạn chế, thua nhất định là ta" Trận đấu kết thúc, trọng tài lập tức tuyên bố trận đấu tiếp theo.

"Trận tiếp theo, Trương Chấn đối chiến với Trần Trường 5inh-

Nghe được cái tên này, Tô Hữu đang mỉm cười nheo mắt lại, nói: "Đạo hữu, đối thủ kế tiếp ngươi cần phải ứng đối cho thật tốt”

"Đó là đương nhiên, mục tiêu lần này của ta, là đoạt được đệ nhất”

Nghe vậy, Tô Hữu đi ra ngoài sân. Lúc này, Trần Trường Sinh tham gia trận đấu cũng đi tới trước mặt.

"Xin lỗi tiên sinh, ta thua rồi" "Ta biết rồi, chuẩn bị cho trận đấu phục sinh đi"

"Đừng quên những chuyện đã dặn dò các ngươi."

"Tô Hữu hiểu rõ!"

Trao đổi nhanh vài câu, Trần Trường Sinh cũng đi lên lôi đài.

"Xoát!" Một thanh phác đao đồng dạng xuất hiện trong tay Trần Trường Sinh.

"Tiểu tử, nghe nói ngươi rất biết dùng đao, có dâm so một lần với ta không?"

"Kengø!" Vừa dứt lời, Trương Chấn lập tức dùng bước chân quỷ mị đi tới bên phải Trần Trường Sinh, sau đó chém ngang một đao.

"Phốc!" Ngay khi Trương Chấn cho rằng một đao kia sắp đắc thủ, lực phản chấn cường đại đã bức Trương Chấn trở về. Giày vải bình thường cảng là trực tiếp ma sát ra dấu vết thật dài trên mặt đất lôi đài. Thấy thế, Trần Trường Sinh bất đắc dĩ trợn trắng mắt nói; "Không phải chứ, ngươi còn có thể giảng chút võ đức hay không!"

"Đối phó với một tên vô danh tiểu tốt như ta mà còn toàn lực đánh ra một kích, nói ra có mất mặt không”

"Còn nữa, dù sao ngươi cũng là người tu hành, có thể mặc một bộ quần áo của người tu hành được không?"

"Những bộ quần áo bình thường này không chịu được trận chiến giữa những người tu hành đâu."

Đối mặt với những lời lắm nhảm của Trần Trường Sinh, Trương Chấn cũng không để ý tới, chỉ đá giày vải dưới chân bay ra ngoài, sau đó cảnh giác thay đổi vị trí đứng.

Mạnh! Vô cùng mạnh!

Đây là ý nghĩ duy nhất tràn ngập trong lòng Trương Chấn. Từ khi xuất đạo đến nay, chưa từng có ai có thể hời hợt đỡ được một đao của mình như vậy.

Càng khoa trương hơn là đao pháp của người này cực nhanh, mình chỉ có thể miễn cưỡng nhìn rõ quỹ tích vung đao của hắn.

Cùng lúc đó, trong lòng Trần Trường Sinh bình tĩnh như nước cũng nổi lên từng trận đơn sóng.

Mạnh! Rất mạnh!

Người này lại có thể đón lấy một đao tiện tay của mình, thiên phú như thế nhìn chung Bát Hoang Cửu Vực cũng là trước nay chưa từng có.

Phải biết, hiện tại Trần Trường Sinh đã thông hiểu công pháp vạn gia, hơn nữa còn có tích lũy mấy vạn năm. Cho dù không dùng tu vi, chỉ dựa vào kinh nghiệm cũng có thể đánh những người trẻ tuổi này kêu cha gọi mẹ. Căn cứ theo tình huống trước mắt của Bát Hoang Cửu Vực, thiên kiêu dưới ngàn tuổi, có tư cách thấy rõ chiêu số của mình chỉ khoảng mười người.
Bình Luận (0)
Comment