Chương 915: ta cũng thua
Chương 915: ta cũng thuaChương 915: ta cũng thua
Có thể tiếp được một chiêu của mình, nhiều nhất chỉ đếm được trên một bàn tay.
Điều đáng để người ta chú ý hơn nữa là, tâm tính của kẻ này rất khó có được.
Không ra tay thì thôi, vừa ra tay chính là một kích lôi đình, hơn nữa làm việc không bị nhân tố bên ngoài ảnh hưởng chút nào.
Mình nói nhảm nhiều như vậy, đối với hắn lại một chút ảnh hưởng cũng không có.
Nghĩ đến đây, khóe miệng Trân Trường Sinh nhếch lên, tiếp tục nói: "Động thủ đi! Sao ngươi không tiếp tục động thủ nữa."
"Một đao vừa rồi cũng được, nhưng đối với ta mà nói là chưa đủ."
"Ngay cả một vô danh tiểu tốt như ta cũng đánh không lại, ngươi còn muốn đánh bại đệ nhất kiếm tu Bát Hoang Cửu Vực sao?"
Nghe nói như thế, Trương Chấn tìm được một sơ hở của Trần Trường Sinh, nhanh chóng công tới.
Hai thanh phác đao không ngừng va chạm trên không trung, tạo thành tia lửa, đao ảnh dày đặc trực tiếp dệt thành một tấm lưới lớn giữa không trung.
Đối với công kích kín không kẽ hổ này, Trần Trường Sinh thủy chung đều là dùng một tay cầm đao đối địch.
Theo thế công của Trương Chấn càng ngày càng mãnh liệt, sự khiếp sợ trong lòng Trần Trường Sinh cũng càng lúc càng lớn.
Bởi vì hắn phát hiện ra, Trương Chấn trước mắt này cũng không phải là người chuyển thế gì, cũng không phải thiên kiêu do thế lực lớn bồi dưỡng.
Xét từ số lộ số đao pháp của hắn, người này xuất thân bần hàn, vì vậy đao pháp học được đều là một ít đao pháp tam lưu.
Nhưng mà thiên kiêu chính là thiên kiêu, đao pháp bình thường ở trong tay hắn lại có thể hóa mục nát thành thần kỳ.
Chỉ luận lý giải đao pháp, người này tuyệt đối ở trên Trần Trường Sinh.
Trần Trường Sinh sở đĩ có thể bất bại, hoàn toàn là dựa vào số lượng bí tịch đao pháp nhất lưu trong đầu hắn.
Nhưng mà bí tịch có nhiều hơn nữa, cuối cùng cũng có lúc tiêu hao hết sạch, một khi chiêu thức của Trần Trường Sinh trở nên cũ kỹ, đó chính là lúc hắn thất bại.
Nghĩ đến đây, Trần Trường Sinh nhất tâm nhị dụng, tán gẫu cùng với hệ thống.
"Hệ thống, hình như ta sắp thua trận tỷ thí này rồi” "Bẩm ký chủ, ngươi thua là chuyện rất bình thường, thế gian có vô số thiên tài, cho tới bây giờ thiên phú của ký chủ cũng không phải là cao nhất" “I[rong cùng cảnh giới, ngươi không thể vô địch chân chính"
Hệ thống vừa nói xong, trên lôi đài lập tức truyền đến tiếng kim loại va chạm kịch liệt.
"Két!" Hai thanh phác đao đồng thời bị đứt gãy.
Nhìn phác đao đứt gãy trong tay, Trần Trường Sinh nhất thời có chút ngây người. Phải biết, mình bây giờ chính là Tiên Vương cảnh.
Cho dù trong tay mình chỉ cầm một cọng cỏ, vậy cũng không phải là thứ mà những đứa trẻ này có thể bẻ gãy được.
"Kinh hï" liên tiếp khiến Trần Trường Sinh xuất thần, nhưng Trương Chấn ở bên cạnh cũng không dám lười biếng chút nảo.
Chỉ thấy hắn ném chuôi đao trong tay xuống, sau đó lấy ra một thanh miêu đao thon dài. Nhưng lúc này trên mặt hắn xuất hiện một vệt đỏ khác thường.
Thấy thế, khóe miệng Trần Trường 5ïnh hơi giương lên, trực tiếp xoay người nhảy xuống lôi đài.
"Ngươi thắng, chúng ta núi cao sông dài còn gặp lại." Thắng lợi bất ngờ này khiến Trương Chấn có chút ngơ ngác.
Thực lòng mà nói, mình căn bản không nắm chắc chiến thắng cường địch trước mắt này, ít nhất trước mắt là như vậy.
Nhưng vì sao hắn lại đột nhiên nhận thua?
Nghĩ vậy, Trương Chấn lầm bẩm: "Đại hội kiếm tu quả nhiên ngọa hổ tàng long, muốn chiến thắng cường địch như vậy chỉ sợ còn cần thời gian hai ba năm."
"Nhưng vấn đề là, thời gian của ta không đủ."
Nói xong, Trương Chấn lập tức nắm chặt nắm đấm.
"Vì sống sót, ta nhất định phải đánh bại quán quân đại hội kiếm tu."..
Tại Kiếm Khí Trường Thành. "Thật ngại quá, hình như ta cũng thua.
"Nhưng ta vẫn sẽ được miễn đánh vòng loại, tiếp theo các ngươi phải cố gắng thật tốt. Trần Trường Sinh cười tủm tỉm chia sẻ tin tức mình bị thua, cùng lúc đó trong tay Trần Trường Sinh cũng nắm một thanh phác đao bình thường. Sau khi biết Trần Trường Sinh muốn đi giao thủ với Trương Chấn, đám người Quỷ Đạo Nhiên tự nhiên là chạy tới xem cuộc chiến.
Cùng lúc đó, Quỷ Thiên Kết còn lén dùng máy truyền tin thông báo cho hai người Từ Diêu và Mã Linh Nhi.
Cho nên Trần Trường Sinh quyết đấu với Trương Chấn, tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy.
Hiện tại Trần Trường Sinh lại lấy ra một thanh phác đao, ai cũng biết hắn sẽ làm øì tiếp theo. "Thanh phác đao trong tay ta là binh khí phàm nhân dùng, giá bán mười lượng bạc một thanh.
"Yêu câu rất đơn giản, các ngươi cần tìm mọi cách bẻ gãy thanh đao trong tay ta." "Tô Hữu, tuy rằng ngươi vừa mới tới, nhưng yêu cầu của ta đối với ngươi cũng giống như vậy, như vậy sẽ không làm khó ngươi chứ?”
Nghe vậy, Tô Hữu lập tức chắp tay nói: "Có thể được tiên sinh chỉ điểm, đây là vinh hạnh của Tô Hữu."
"Rất tốt, xem ra Long Hổ Sơn đã tận tâm dạy ngươi, ngươi cũng tận lực học."