Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 918 - Chương 918: Có Cá Tính

Chương 918: Có cá tính Chương 918: Có cá tínhChương 918: Có cá tính

"Mặt khác điểm tích lũy ngoại trừ đổi đồ vật trị liệu, công pháp, đan dược, binh khí, những vật này cũng có thể đổi.

"Lấy một ví dụ, giết Từ Diêu Kiếm Tiên, ta có thể cho ngươi một vạn điểm tích lũy." Lời này vừa nói ra, Trương Chấn cau mày nói: "Từ Diêu Kiếm Tiên chính là thiên tài kiếm đạo đỉnh phong của Bát Hoang Cửu Vực, bối cảnh của nàng có thể nói là lớn vô biên. Giết một người như vậy, ngươi chỉ cho ta một vạn điểm tích lũy?"

"Cho ngươi một vạn điểm tích luỹ đó là đã trả giá cao rồi, không thì ta nhiều nhất chỉ cho ngươi tám nghìn"

"Ngươi có biết tình huống của ngươi phiền phức đến mức nào không, không ai trong Bát Hoang Cửu Vực có thể cứu được ngươi, cho dù là Đại Đế ra tay cũng vậy."

"Cho dù là ta muốn cứu ngươi, cũng phải phí rất nhiều công phu, hơn nữa đồ vật cứu ngươi ta phải đi ra bên ngoài thử vận may."

"Giết mười Từ Diêu là có thể cứu mạng nhỏ của ngươi, thiên hạ còn có mua bán có lời như vậy sao?"

Nghe xong, Trương Chấn gật đầu nói: "Không thành vấn đề, ta đáp ứng ngươi."

"Nhưng nhiệm vụ mà thực lực vượt qua ta một đại cảnh giới, ta không nhận"

"Một lời đã định!"

Trần Trường Sinh hết sức sảng khoái đạt thành ước định cùng với Trương Chấn.

Đứng dậy hoạt động thân thể một chút, Trần Trường Sinh mở miệng nói: "Phu thập một chút đồ vật đi theo ta, gần đây có nhiều việc, ngươi ở bên cạnh ta để tiện nhận nhiệm vụ.

"Ngoài ra, viên Âm Dương Đan vừa rồi có giá một nghìn điểm tích luỹ, đó coi như ngươi nợ ta.

"Được!" Trương Chấn thản nhiên trả lời một câu, sau đó bắt đầu thu thập hành lý không tính là nhiều của hắn. Nhìn Trương Chấn trước mắt, khóe miệng Trần Trường Sinh không tự chủ nhếch lên một chút.

"Lại nói, một người thần bí như ta tìm ngươi hợp tác, ngươi không lo lắng ta sẽ hại nØươi sao?"

"Hơn nữa ta bảo ngươi giúp ta giết người, ngươi dường như không có chút gánh nặng tâm lý nào."

Nghe vậy, Trương Chấn thu dọn đồ đạc, thản nhiên nói: "Đối với một người sắp chết mà nói, ngươi là ai không trọng yếu, trọng yếu là ngươi có thể mang đến cho ta hi vọng sống."

“Trước khi tham gia đại hội kiếm tu, công việc ta làm chính là thu tiền mua mạng. "Giúp ngươi giết người, việc này vừa đúng với phạm vi nghề nghiệp của ta, cho nên ta không có gánh nặng tâm lý øì."

Nói xong, Trương Chấn đã thu dọn xong đồ đạc, sau đó nhìn thẳng về phía Trần Trường Sinh,

Cảm giác kia giống như là đang nói, ta đã chuẩn bị xong, có thể xuất phát.

Thấy thế, thuộc tính lắm lời của Trần Trường Sinh lại bắt đầu phát tác, chỉ thấy hắn vừa đi vừa nói: "Ngươi cũng là một thiên kiêu, lúc này chẳng lẽ không nên thể hiện cốt cách 'thà chết chứ không cầu' sao?" Nghe nói như thế, Trương Chấn quay đầu nhìn về phía Trần Trường Sinh, bình tĩnh nói: "Mỗi một phần tài nguyên ta tu luyện, đều do ta tự tay cướp được." "Chẳng lẽ vì tôn nghiêm, ta nøay cả tài nguyên cũng không cần sao?"

"Ha ha ha!"

"Có cá tính, ta thích!"..

Tại phủ đệ Kiếm Khí Trường Thành.

"Linh tỷ, chỗ tỷ có đan dược nào không, vết bầm tím trên mặt ta sao không tiêu được." Từ Diêu nhìn vết bầm tím trong gương chu miệng lên, mà những người khác thì mặt mũi bầm dập tựa như đầu heo. Thấy thế, Tô Hữu với đôi mắt gấu trúc cười nói: "Từ cô nương, đừng phí công nữa, tiên sinh khi giao đấu với chúng ta dùng là đao khí" "Nếu như không thể làm hao mòn đao khí mà tiên sinh lưu lại, vết bầm trên mặt chúng ta sẽ không tan”

"Hiện tại mới sợ mất mặt, trước đó sao không cố gắng." Đang nói, thanh âm của Trần Trưởng Sinh truyền đến từ xa. Mọi người quay đâu nhìn lại, phía sau Trần Trường Sinh có một nam tử ăn mặc đơn sơ đi theo, người này chính là hắc mã của Bắc Hội Trường, Trương Chấn. Ánh mắt song phương chạm nhau, sát ý nhàn nhạt của Trương Chấn lập tức tràn ngập ra.

Nếu như nói tỷ thí trên lôi đài chỉ là loại bỏ chướng ngại, thì bây giờ, Trương Chấn phải nỗ lực vì sinh mệnh của mình. Từ Diêu Kiếm Tiên trị giá một vạn điểm tích lũy, một vạn điểm tích lũy này đối với Trương Chấn mà nói, đó là đồ vật cứu mạng.

"Giết bọn họ có thể được bao nhiêu điểm tích luỹ?" Trương Chấn thản nhiên nói một câu. Nghe vậy, Trần Trường Sinh xem náo nhiệt không chê chuyện lớn nhếch miệng nói: "Từ Diêu một vạn, Tô Hữu tám ngàn, Mã Linh Nhi sáu ngàn." "Quỷ Đạo Nhiên và Quỷ Thiên Kết tổng cộng trị giá một vạn ba, về phần người trốn ở trong góc kia..."

"Tên gia hỏa này không đáng tiền, cho nên giết hắn không được điểm tích lũy."

Kiếm Phi: ".."

Ngươi vừa về đã làm vậy, rất phiên!

Nghe thấy Kiếm Phi không đáng tiền, Trương Chấn lập tức mất đi hứng thú với Kiếm Phi.

"Cho nên ngươi chuẩn bị tuyên bố nhiệm vụ sao?" "Tạm thời không cần, chờ đến lúc ta muốn giết bọn họ, ta tự nhiên sẽ nói cho ngươi biết." "Không hiểu quy củ thì đi hỏi tên không đáng tiền kia, hắn sẽ nói cho ngươi."
Bình Luận (0)
Comment