Chương 953: xông lên nhanh hơn bất cứ ai
Chương 953: xông lên nhanh hơn bất cứ aiChương 953: xông lên nhanh hơn bất cứ ai
Nghe nói như thế, Tô Hữu tuy rằng vẫn chưa có cởi bỏ nghỉ hoặc trong lòng, nhưng hắn vẫn như cũ thi lễ một cái sau đó quay người rời đi.
Có một số việc chỉ có thể hiểu mà không thể diễn đạt bằng lời, tiên sinh đã nói hết những gì cần nói, hiểu rõ hay không phải xem bản thân.
Chờ Tô Hữu đi rồi, Trương Chấn xuất hiện ở nóc nhà.
“Tứ Phương Đại Lục thật sự có thể chữa khỏi cho ta sao?" "Không có mười phần chắc chắn"
"Trong thời gian mấy năm qua, ta vẫn luôn suy tư biện pháp cứu ngươi."
"Nghĩ tới nghĩ lui, trong phạm vi nhận thức của ta, chỉ có ba thứ có khả năng cứu ngươi." Nghe thế, Trương Chấn bình tính nói: "Ngươi đừng nói với ta, trong đó có một vật ở Vạn Thú Tông."
"Xin lỗi, thật đúng là như vậy." "Thứ ở Vạn Thú Tông là vật phẩm cần thiết để cứu ngươi, thiếu thứ này, ta không có cách nào cứu ngươi."
Đối mặt với lời nói của Trần Trưởng Sinh, Trương Chấn mím môi. Sự cường đại của Vạn Thú Tông là rõ như ban ngày, đoạt đồ từ trong tay loại thế lực này, chuyện này so với lên trời còn khó hơn.
"Đồ ta tự nhiên sẽ đi lấy, nhưng ngươi có phải nên tuyên bố nhiệm vụ hay không?"
"Nếu không có điểm tích lũy để duy trì mạng sống, thời đian của ta cũng không còn nhiều”
"Yên tâm, qua một đoạn thời gian nữa, ngươi sẽ có nhiệm vụ làm không hết." "Nhưng mà trong đại hội chúc thọ ngươi không được ra tay, tấm vương bài ngươi này ta muốn giữ lại cuối cùng mới dùng"
Nghe xong, Trương Chấn xoay nĐƯỜI rỜi đi.
Nhưng vừa nhấc chân lên, Trương Chấn vẫn không nhịn được nói ra lo lắng trong lòng: "Ngươi thật sự cảm thấy bọn họ có thể làm được sao?"
"Ha ha ha!"
"Ta còn tưởng răng loại người liếm máu trên mũi đao như ngươi, sẽ không để ý thứ này." "Người không phải cỏ cây ai có thể vô tình, hơn nữa, bọn họ đúng là một đám đồng bạn không tệ-
Nhìn Trương Chấn mặt không biểu tình, Trần Trường Sinh cười nói: "Yên tâm ởi, mặc dù bọn họ không sát phạt quyết đoán như ngươi, nhưng bọn họ cũng không kém như trong tưởng tượng của ngươi."
"Từ Diêu mỗi lần gặp phải kẻ địch cường đại, đều sẽ la hét đánh không lại"
"Nhưng khi lên chiến trường, nàng xông lên nhanh hơn bất Cứ ai." "Nàng là thiên tài kiếm đạo của Bát Hoang Cửu Vực, Kiếm Tiên Chi Thể trời sinh, trong nhận thức của nàng, chỉ có địch nhân cường đại, không có địch nhân đánh không bại." "Tâm bất tử thì đạo bất diệt, đạo bất diệt, tự nhiên là có vô hạn khả năng”
"Tô Hữu thì càng không cần phải nói, hắn làm việc thận trọng có trật tự, xác suất hắn xảy ra chuyện là nhỏ nhất" "Hai sư huynh muội Quỷ Đạo Nhiên sống nương tựa lẫn nhau, vì tín niệm, vì lẫn nhau, bọn họ đều sẽ cố gắng sống sót." "Kiếm Phi mặc dù không biết cách đánh bại kẻ địch, nhưng hắn giống như ngươi, xuất thân từ chốn phố phường, rất rõ làm sao để sống sót trong thế giới hỗn loạn này."
"Ngươi nhìn người thật sự rất chuẩn” Trương Chấn gật đầu nói: "Vì sao ngươi để Mã Linh Nhi làm người dẫn đầu. Nếu để cho Tô Hữu làm, có lẽ sẽ tốt hơn nàng."
"Không không không!" Trần Trường Sinh cười lắc lắc ngón tay.
"Vị trí người dẫn đầu này, không phải Mã Linh Nhi thì không còn ai khác."
"Trù tính chung toản cục và kinh doanh là giống nhau, mọi mặt đều phải cân nhắc"
"Tô Hữu tuy rằng có thể làm, nhưng hắn làm việc quá y theo quy củ, rất khó xuất kỷ chế thắng”
"Huống chỉ, luận về khả năng chịu áp lực, Tô Hữu không bằng Mã Linh Nhi”
"Chuyện ở Lăng Viên ngươi tham gia từ đầu đến cuối, áp lực lớn như vậy cũng không thể đánh gục nàng, chuyện bây giờ có thể làm nàng gục nøã sao?" "Làm việc ở nội địa địch quân, ta cân một người không thể bị đánh gục, không thể bị đè sụp làm người dẫn đầu.
"Cho nên vị trí này nhất định phải để Mã Linh Nhi làm" Nhìn Trần Trường Sinh trước mặt, khóe miệng Trương Chấn cũng xuất hiện nụ cười.
"Mã Linh Nhi không thể bị đè sụp, trù tính toàn cục, Tô Hữu thận trọng bày mưu tính kế, đồng thời phòng ngừa Mã Linh Nhi phạm sai lâm” "Chiến lực đứng đầu có Từ Diêu, Quỷ Đạo Nhiên, Quỷở Thiên Kết" "Một khi xuất hiện chuyện ngoàải ý muốn, Kiếm Phi sẽ mang theo tất cả mọi người trốn thoát trong mương”" "Ngươi tựa hồ đã cân nhắc tất cả mọi chuyện ở bên trong, tìm ngươi giúp đố thật sự là một lựa chọn không tệ."
"Ha ha ha!" Nghe được lời của Trương Chấn, Trần Trường Sinh vui vẻ nở nụ Cười.
"Lời khích lệ ta luôn thích nghe, nhưng ngươi có phải đã bỏ sót chính mình hay không? Ta chỉ là giấu đao ở sau lưng, giai đoạn hiện tại còn chưa đến lúc ta ra tay. Vậy ngươi có nắm chắc không?"
Đối mặt với ánh mắt của Trần Trưởng Sinh, Trương Chấn xoay người nói: "Ta không nắm chắc có thể chiến thắng bất kỳ kẻ nào, dù sao ta cũng không phải là thiên kiêu kinh tài tuyệt diễm gì, nhưng ta nhất định sẽ sống sót."
"Vì sống sót, ta có thể đánh bại bất luận kẻ nào!"
Dứt lời, bóng lưng Trương Chấn đã biến mất trên nóc nhà.