Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 1000 - Chương 1000. Tập Hợp Đủ Xá Lợi, Đánh Bại Vô Thiên

Chương 1000. Tập hợp đủ xá lợi, đánh bại Vô Thiên Chương 1000. Tập hợp đủ xá lợi, đánh bại Vô Thiên

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

"Lâm huynh, ngươi không thể nói như thế!"

Hạo Thiên thượng đế nghiêm trang nói: "Mặc dù đây là chuyện của Hồng Hoang, không liên quan gì đến chúng ta. Nhưng Ma giáo dù sao cũng là ma, thứ nó mang tới chỉ là hủy diệt và giết chóc. Nếu có một ngày bọn họ đạp lên Phật giáo quật khởi, những nhân sĩ ngoại giới như chúng ta cũng không tốt lành gì, có thể sẽ thừa cơ mở rộng ra các thế giới khác, cho nên chúng ta phải đề phòng!"

"Lời ngươi nói cũng có mấy phần đạo lý, nhưng vấn đề này không tới phiên chúng ta quan tâm, Tây Phương Nhị Thánh đã sớm chuẩn bị sẵn sàng."

"Thế là sao?" Hạo Thiên thượng đế dựng thẳng lỗ tai.

"Ta nghe nương nương nói khi Vô Thiên đánh tới Linh sơn, Như Lai phật tổ và mấy vị cổ Phật đều không giao thủ mà lập tức lựa chọn viên tịch, bọn họ thật không đánh lại sao? Ta thấy chưa chắc, bọn họ muốn ám độ trần thương, bảo tồn thực lực để về sau tái chiến. Vì bọn họ chạy nhanh cho nên hy sinh chân chính kỳ thực là Thiên Đình... Cùng với tiên thần khắp thiên hạ!"

Lâm Bắc Phàm lại đào hố.

Lửa giận Hạo Thiên thượng đế bốc cao vạn trượng, nhưng lại không thể không nhịn xuống.

Lâm Bắc Phàm tiếp tục nói: "Mặc dù bây giờ mới qua mấy năm, nhưng Thiên Đình đã bị công hãm, các đại môn phái tiên gia cũng bị công hãm, ngay cả thế gian cũng tràn ngập ô uế, yêu ma hoành hành, nhưng Linh sơn lại bảo vệ được lực lượng chủ chốt, trở thành lực lượng chính để đối kháng với Ma giáo, chỉ cần thời cơ chín muồi, bọn họ sẽ vung tay hô hào, thế là liền có thể tụ tập được tất cả cường giả trong thiên hạ, lấy khí thế lôi đình đánh bại Ma giáo, một lần nữa giúp đỡ Phật giáo trèo lên đỉnh! Cho đến lúc đó. Thiên Đình ở trước mặt Linh sơn, ngay cả rắm cũng không bằng! Có thể nói kế này rất độc, nhưng cũng rất hữu hiệu!"

Tim phổi Hạo Thiên thượng đế sắp tức giận đến nổ tung rồi.

Tới tới lui lui, cuối cùng người thua thiệt vẫn là hắn, đúng là một đám lừa trọc gian trá!

Sau khi qua lượng kiếp nhất định sẽ tìm tới các ngươi tính sổ!

Hạo Thiên thượng đế nén lửa giận trong lòng xuống, hỏi: "Nhưng Ma giáo thanh thế lớn, nhất là Vô Thiên có pháp lực vô biên, hoàn toàn không kém Như Lai. Ngoài ra trên tay bọn họ còn có rất nhiều thần binh, Linh sơn sao có thể là đối thủ của hắn?"

"Điểm này, Linh sơn đã sớm nghĩ đến!" Lâm Bắc Phàm cười hắc hắc: "Vô Thiên là ngươi truyền thừa ma đạo, muốn đối kháng với Vô Thiên thì phải dùng quang minh pháp lực thuần chính nhất mới có thể tiêu diệt được. Vừa lúc Linh sơn có, chỉ cần tập hợp đủ 17 viên xá lợi Phật tổ là có thể đánh bại Vô Thiên, đây cũng là nguyên nhân vì sao bọn họ viên tịch, không viên tịch thì lấy đâu ra xá lợi?"

"Hóa ra là thế!" Hạo Thiên thượng đế cuối cùng cũng nghĩ thông.

Nhưng vừa nghĩ tới việc từ đầu tới đuôi hắn đều mơ mơ màng màng, bị lợi dụng giống như một tên ngu đần, trong lòng lại tức giận không chịu nổi.

Đúng là một đám lão lừa trọc, bản thân gây họa mà còn muốn ta tới gánh!

Cuối cùng lại là đám lừa trọc các ngươi cứu vớt thế giới, đạt được vô lượng công đức, ném hắn đường đường làbThiên Đế sang một bên!

Chỗ tốt gì cũng không lấy được, còn dính một thân mùi tanh!

Hạo Thiên thượng đế tức giận đến mức tâm can đều đau, cảm giác mình chính là đồ ngu!

"Bên trong trận kiếp nạn này, có một người không thể không nhắc đến, đó chính là Hạo Thiên thượng đế" Lâm Bắc Phàm nói.

"Hạo Thiên thượng đế làm sao?" Hạo Thiên thượng đế chột dạ, chẳng lẽ là bởi vì biểu hiện của mình khiến cho Lâm huynh thất vọng? Khỏi phải nói Lâm Bắc Phàm, ngay cả bản thân hắn cũng thất vọng, cảm thấy hổ thẹn với sự sùng bái của Lâm Bắc Phàm.

"Hạo Thiên thượng đế không hổ là Hạo Thiên thượng đế, mặc dù không địch lại Vô Thiên, nhưng cho tới giờ vẫn chưa từng từ bỏ chống cự. Từ sau khi rời khỏi Thiên Đình, hắn vẫn luôn cố gắng tập hợp nhân mã đối kháng với Ma giáo, đây mới thật sự là đại anh hùng, đại hào kiệt! Đây mới là Thiên Đình chi chủ có trách nhiệm biết đảm đương!" Lâm Bắc Phàm giơ ngón cái lên.

"Ta cũng cảm thấy vậy!" Hạo Thiên thượng đế lập tức mặt mày hớn hở, nói hay lắm!

Ta thích nghe nhất là những lời thế này!

Lâm huynh, quả nhiên vẫn là ngươi hiểu ta!

"Nhưng cuối cùng hắn vẫn thất bại, chỉ có điều không phải hắn sai!" Lâm Bắc Phàm lắc đầu: "Thứ nhất là Ma giáo thanh thế lớn, một tay hắn không làm được gì, phản kháng cũng là phí công. Thứ hai hắn quá quang minh vĩ chính nên mới bị đám lừa trọc này gài bẫy, bị người khác coi như vũ khí mà sử dụng. Quân tử làm sao có thể đấu thắng được tiểu nhân? Ngươi nói đúng không, Thiên Hạo huynh?"

Hạo Thiên thượng đế vỗ bàn khen hay: "Không sai, Hạo Thiên thượng đế quá quang minh lỗi lạc, quá chí công vô tư, một lòng vì mọi người, cho nên mới lọt bẫy của đám lừa trọc này, bị bọn họ coi như vũ khí để sử dụng!"

"Nhưng mà Hạo Thiên thượng đế bây giờ phải làm thế nào cho phải? Mặt ngoài hắn bị Ma giáo truy sát, phía sau lại có Phật giáo Linh sơn bí mật giở trò xấu, khó khăn, hắn quá khó khăn! Lâm huynh, ngươi có mưu kế gì không?" Hạo Thiên thượng đế chờ mong hỏi.

"Cần gì mưu kế, Hạo Thiên thượng đế đường đường là Thiên Đình chi chủ, thống soái Hồng Hoang tam giới, khẳng định đã sớm nghĩ ra biện pháp, nói không chừng hắn còn đang âm thầm mưu đồ, chúng ta cứ chậm rãi đợi tin lành!" Lâm Bắc Phàm cười nói.

Hạo Thiên thượng đế xấu hổ cúi thấp đầu, thật xin lỗi Lâm huynh, để ngươi thất vọng rồi!

Hạo Thiên thượng đế chưa nghĩ được gì hết!

"Lâm huynh, ngươi nói mưu kế của ngươi một chút, nhỡ đâu khớp với Hạo Thiên thượng đế thì sao?" Hạo Thiên thượng đế rót cho Lâm Bắc Phàm một chén rượu.

"Được, vậy ta liền nói một chút!" Lâm Bắc Phàm nâng cốc uống một hơi cạn sạch, nói: "Trí giả lo nghĩ ngàn vạn song vẫn có sơ hở, kế hoạch của Linh sơn rất tốt, nhưng nó có một lỗ hổng lớn."

"Lỗ hổng gì?" Hạo Thiên thượng đế hỏi.

"Muốn đánh bại Vô Thiên, nhất định phải tập hợp đủ 17 viên Xá Lợi Tử. Nhưng mà Thiên Hạo huynh, ngươi nói những phật này, kẻ bị bắt đã bị bắt, kẻ viên tịch đã viên tịch, còn ai đứng ra thu thập Xá Lợi Tử?"

"Bốn người Tôn Ngộ Không, sư đồ Kim Thiền Tử!" Hai mắt Hạo Thiên thượng đế lóe lên tinh quang.

Bởi vì Ma giáo hung hăng ngang ngược, các lực lượng được coi là chính đạo đều đoàn kết lại với nhau, bốn người sư đồ này là mấy người duy nhất may mắn thoát khỏi Linh sơn, cho nên hắn cũng duy trì liên hệ nhất định với bốn người họ.

"Không sai, bọn họ được coi là nhân vật chính trong lượng kiếp trước đó, khí vận thâm hậu, được Thiên Đạo bảo hộ, để bọn họ thu thập Xá Lợi Tử là thích hợp nhất, trên thực tế Linh sơn cũng đang làm như vậy." Lâm Bắc Phàm cười hắc hắc, hai mắt híp lại: "Nếu ta là Hạo Thiên thượng đế, ta sẽ không để cho đám Tôn Ngộ Không thu thập đủ 17 viên Xá Lợi Tử, như vậy bọn họ sẽ không đánh bại được Vô Thiên, vậy thì làm gì còn chuyện gì của Linh sơn nữa?"

"Đúng thế! Đây là phương pháp phá cục tốt nhất!" Hạo Thiên thượng đế kích động.

Nếu như thành công, không chỉ có thể đuổi Ma giáo ra khỏi Thiên Đình, mà còn có thể nhất cử đè ép Linh sơn, uy vọng của Thiên Đình chi chủ hắn sẽ tăng lên rất nhiều, đây quả thực là biện pháp tốt tới không thể tốt hơn.

"Đa tạ Lâm huynh!" Hạo Thiên thượng đế chắp tay.

"Cảm ơn ta làm gì?" Lâm Bắc Phàm ra vẻ "không hiểu".

"Ặc... Đa tạ ngươi khoản đãi! Ta còn có việc phải về trước, ngày sau lại tìm ngươi uống rượu!"

Hạo Thiên thượng đế hưng phấn trở về, âm mưu đại kế.

Bình Luận (0)
Comment