Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Lâm Bắc Phàm cố ý gây khó dễ: "Như vậy không được đâu, lần nào cũng là ta nói cho các ngươi biết, các ngươi chen chúc tới, dù sao người thế giới đối diện cũng là đồng bào, về sau sẽ là đồng đội chung một chiến hào, các ngươi làm vậy sẽ dọa sợ bọn họ... Trừ khi thêm tiền!"
Đám người: "..."
Thế giới cộng chủ, tiết tháo ngươi rơi mất rồi, ngươi có biết không?
"Lâm huynh, ngươi cũng biết trên người chúng ta không có thứ gì tốt, cho dù chúng ta lấy ra đồ tốt nhất của mình thì chỉ sợ ngươi cũng không để vào mắt, cho nên cái này... Nợ trước, chờ về sai huynh đệ giàu rồi lại trả cho ngươi!" Viêm đế vỗ vai Lâm Bắc Phàm, cười híp mắt nói, một bộ huynh đệ tốt.
"Cứ nợ Lâm huynh trước, ta còn có thể quỵt nợ hay sao?" Tu La thần Đường Tam cười nói.
"Cái này không biết chắc được!" Lâm Bắc Phàm lắc đầu, ngẫm nghĩ, nói: "Thế này đi, ta không làm khó các ngươi, một vấn đề một bảo bối cấp tiên khí, thế nào?"
Viêm đế ngạc nhiên: "Lâm huynh, ngươi như thế rồi vẫn còn ham muốn đồ của chúng ta sao?"
"Không phải vấn đề ham hay không, mà là nhìn thấy bộ dáng các ngươi chịu thiệt, muốn bóp chết ta lại không thể làm gì, ta liền cao hứng!" Lâm Bắc Phàm ngẩng đầu lên, vô cùng đắc ý nói.
Đám người: "..."
Tiện nhân này quả nhiên không có tiết tháo!
"Được, chúng ta đồng ý." Diệp Thiên Đế móc ra một tiên chi đầu tiên, hỏi: "Thế giới đối diện là thế giới thế nào?"
"Không thể nói là một thế giới, chỉ có thể xem là một không gian vô cùng kỳ diệu, không gian này có thể sinh ra sinh mạng, có thể sinh ra thế giới, chẳng qua trước mắt nó vẫn còn phong bế, không có liên hệ với vạn giới." Lâm Bắc Phàm nói.
Diệp Thiên Đế cảm thấy đáp án này không đủ: "Lâm huynh, ngươi nói cứ như chưa nói vậy, ta còn không biết ngươi đang nói gì."
Lâm Bắc Phàm ủy khuất: "Tại ngươi không hỏi cụ thể, ta cũng chỉ có thể trả lời giản lược."
"Để ta!" Viêm đế móc ra một viên tiên đan, hỏi: "Thế giới bên kia lấy hệ thống tu luyện gì làm chủ?"
Lâm Bắc Phàm nhận lấy tiên đan, nói: "Hệ thống tu luyện ở bên kia rất nhiều, chủ yếu là lấy tu chân của phương đông và ma pháp chiến sĩ của phương tây làm chủ, nhưng cuối cùng đều sẽ đi lên con đường sáng tạo thế giới."
Bức vương Trần Bắc Huyền lấy ra một kiện tiên khí: "Thần ma bên kia có nhiều không? Hạn mức cao nhất là bao nhiêu?"
"Thần ma không ít! Về phần hạn mức cao nhất, đạt tới tiên thiên thần ma!" Lâm Bắc Phàm cười híp mắt nói: "Nói cách khác, nếu như các ngươi muốn đi qua thì điều đầu tiên phải đối mặt chính là mấy vị tiên thiên thần ma, bọn họ không đồng ý cho các ngươi qua thì các ngươi không qua được."
Sắc mặt mọi người ngưng trọng, trong số bọn họ còn chưa có một ai trở thành tiên thiên thần ma.
Bên đối phương lại có tới mấy người, nếu như dùng sức mạnh thì rất khó khăn.
"Nếu như chúng ta đi qua thì có nguy hiểm không?" Tu La thần Đường Tam lấy ra một viên tiên dược.
"Vô cùng nguy hiểm, bởi vì không gian kia đối xử với dưới tiên thiên thần ma rất không hữu hảo, chỉ có tiên thiên thần ma mới có thể gánh chịu được áp lực không gian, nếu các ngươi đi, không thể trực tiếp tới thế giới bên trong không gian thì sẽ bạo thể mà chết."
...
Sau đó tất cả mọi người còn hỏi rất nhiều vấn đề.
Những vấn đề này tụ lại, làm mọi người tưởng tượng ra một thế giới kì dị.
Nó không thể coi thế giới, chỉ có thể là một không gian, tên là không gian Hồng Mông, bởi vì sinh mạng đầu tiên không gian sinh ra tên là Hồng Mông, nên mới đặt tên như vậy.
Đó là một không gian phong bế, chưa bao giờ tiếp xúc với thế giới bên ngoài.
Bên trong không gian tổng cộng có ba vị tiên thiên thần ma, lần lượt là Hồng Mông, Lâm Mông cùng với Tần Mông.
Cùng sở hữu hai đại vũ trụ, theo thứ tự là Hồng Mông và Lâm Mông sáng tạo.
...
"Những gì ta biết trên cơ bản là như vậy, cụ thể hơn các ngươi phải tự đi khám phá." Lâm Bắc Phàm ôm gấu trúc đã ăn tới tròn vo, ra ngoài tản bộ.
Mấy vị thiên kiêu thần ma lập tức tổ chức hội nghị.
Diệp Thiên Đế tằng hắng một cái: "Huynh đệ, tình huống tương đối nghiêm trọng, thế giới đối phương có ba vị tiên thiên thần ma, chỗ chúng ta lại chẳng có một người, cho nên lần này chúng ta chỉ có thể dùng trí, không thể dùng sức mạnh! Ta hi vọng mọi người hiến kế!"
"Dùng trí dùng sức mạnh cái gì, đúng là không biết ăn nói! Chúng ta nên dùng thái độ nhiệt tình sung mãn nhất để hoan nghênh đồng bào tới từ thế giới mới, đừng toàn nói tới hiệu quả và lợi ích như vậy!"
Viêm đế nghiêm mặt: "Chúng ta tuyệt đối không phải vì cơ duyên của bọn họ, càng không phải vì tài nguyên của bọn họ, chúng ta là vì xúc tiến giao lưu giữa hai giới, xúc tiến hợp tác hữu hảo! Lấy nhiệt tình của chúng ta ra, phải đối đãi với đồng bào ấm áp như mùa xuân! Làm như vậy tất nhiên bọn họ cũng sẽ đối xử hữu hảo với chúng ta!"
Các thiên kiêu bên dưới liên tục gật đầu, nói thật có lý, có chút cảm động muốn khóc.
...
Bên trong không gian Hồng Mông.
Hai vị cường giả vô thượng nhanh chóng chạy như bay trong không gian, đi tới một nhà tranh lơ lửng.
Nhà tranh này có chút cũ nát, trước cửa có một cây quế hơi thấp, bên dưới cây quế có một bàn đá, xung quanh bàn đá là ba cái ghế đá, một người trung niên luộm thuộm đang ngồi đó.
Hắn chính là sinh mạng thể đầu tiên được sinh ra trong không gian này, tên là Hồng Mông.
Hai người đến sau theo thứ tự là Lâm Mông và Tần Mông, là tồn tại đứng đầu trong không gian này.
Lâm Mông nhìn người trung niên trước mặt, kích động nói: "Đại ca, ngươi có nhận được tin tức do Hồng Mông kim bảng truyền đến không?"
...
"Ta nhận được, nhị đệ, tam đệ!" Hồng Mông cũng vô cùng kích động, giọng nói run rẩy: "Lúc nhận được tin tức này ta vô cùng kinh hãi, không ngờ bên ngoài thế giới vẫn còn thế giới, vẫn còn những người giống như chúng ta! Chúng ta không cô độc!"
"Đúng vậy, chúng ta không cô độc!"
Lâm Mông kích động vô cùng, quay đầu nhìn thanh niên bên cạnh nói: "Tam đệ, ngươi vừa mới đắc đạo, không hiểu tình huống của ta và đại ca, đại ca là sinh mạng thể đầu tiên sinh ra trong không gian Hồng Mông, để đợi được đồng loại là ta xuất hiện, hắn đã đợi hơn 1000 diễn kỷ. Ta thì tương đối tốt, đợi ngươi chỉ cần hơn hai diễn kỷ!"
"Chúng ta quá ít người, quá tịch mịch, cho nên hi vọng trong tương lai có nhiều cường giả xuất hiện hơn, có thể cùng đồng hành, không còn tịch mịch! Nhưng hôm nay chúng ta mới biết bên ngoài Hồng Mông còn có thế giới khác, chúng ta sắp liên thông với thế giới bên ngoài, bên kia có rất nhiều cường giả đồng loại, cho nên khó mà kiềm chế được cảm xúc!"
"Ta hiểu, đại ca, nhị ca! Ta cũng hi vọng càng ngày càng có nhiều đồng đạo hơn, người giống như chúng ta thật sự quá hiếm hoi, bình thường muốn tìm một người giao lưu cũng rất khó khăn!" Tần Mông cười nói: "Hơn nữa ta cũng muốn xem thế giới bên ngoài rốt cuộc là thế nào! Ta hi vọng có thể tiếp tục đi lên, leo cao hơn!"
"Đúng vậy, rốt cuộc thế giới bên ngoài là như thế nào..."
Hai vị cường giả khác đều vô cùng chờ mong, bị nhốt trong không gian Hồng Mông quá lâu, bọn họ cũng muốn ra xem thế giới bên ngoài.
Cho dù nguy hiểm, bọn họ cũng nguyện ý.