Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
"Nhưng người của thế giới sắp liên thông không có thiện ý với chúng ta thì phải làm sao? Có một số người vì cơ duyên sẽ coi mạng người như cỏ rác..." Tần Mông có chút do dự: "Loại chuyện này ở trong bất kỳ thế giới nào cũng sẽ xảy ra, chúng ta không thể không đề phòng!"
"Đúng vậy, không thể không đề phòng!" Lâm Mông nói.
"Tiên lễ hậu binh, trước tiên thể hiện ra thiện ý của chúng ta, để cho bọn họ biết rõ chúng ta có ý tốt. Nếu như bọn họ không khách khí với chúng ta thì chúng ta cũng không cần lưu tình!" Ánh mắt Hồng Mông sắc bén.
Hắn đã sống nhiều năm như vậy, làm sao có thể không biết những chuyện này?
Chỉ là trước kia bọn họ vẫn luôn là tồn tại cường đại nhất, cao cao tại thượng, cho nên không cần quan tâm tới đám giun dế.
Nhưng hiện giờ người ngoài thế giới muốn tới, có cường giả mạnh hơn bọn họ rất nhiều, ví dụ như tin tức về thế giới cộng chủ do Hồng Mông kim bảng truyền tới, khiến cho bọn họ cảm thấy áp lực cực lớn, nếu như đối phương muốn gây bất lợi cho bọn họ thì không thể không phòng.
Hai người khác đều gật đầu, biểu thị đồng ý.
"Nhị đệ, tam đệ, đây là lần đầu tiên chúng ta nghênh đón người bên ngoài, ta cảm thấy chúng ta nên thể hiện thật long trọng, căn cứ theo tin tức do Hồng Mông kim bảng truyền tới, thế giới đối diện tên là thế giới linh khí khôi phục, là một thế giới do Nhân tộc làm chủ, giống như các ngươi. Cho nên tiệc hoan nghênh lần này do các ngươi phụ trách!" Hồng Mông nói.
"Đó là tất nhiên!" Hai người kia gật đầu, vừa chờ mong vừa có áp lực cực lớn.
Dù sao thế giới đối phương như thế nào bọn họ không hề hay biết, phong tục tập quán thế nào cũng không biết, nếu như không cẩn thận đắc tội đối phương, gây ra đại chiến lưỡng giới thì không tốt.
"Nhị ca, ta cảm thấy chúng ta nên cân nhắc trước!"
"Tam đệ nói đúng!"
...
Bên trong thế giới linh khí khôi phục, mấy người Diệp Thiên Đế, Viêm đế cũng đang nhiệt liệt thảo luận.
"Lần này chúng ta tới bằng thái độ hữu hảo, không phải vì tranh đoạt cơ duyên, càng không phải vì tài nguyên gì hết, cho nên đầu tiên phải cho bọn họ cảm nhận được sự nhiệt tình và thiện ý của chúng ta, ta cho rằng chúng ta nên chuẩn bị một nghi thức hoan nghênh long trọng!" Diệp Thiên Đế nhấn mạnh thêm một lần.
"Không sai, phải long trọng hết mức có thể, nhưng không thể dọa đối phương, phải ôn hòa! Dù sao phong tục cũng khác biệt, nhỡ đối phương cho rằng chúng ta đang khiêu khích thì không xong, đối phương có thể sẽ đè chúng ta xuống đất mà đánh!" Viêm đế tằng hắng một tiếng.
Trong lòng tất cả mọi người đều run lên.
Bị người đè xuống đất đánh, cho dù không chết cũng quá mất thể diện.
"Có câu nhiều quà thì không bị trách, chúng ta có thể chuẩn bị thêm chút lễ vật, ví dụ như tiên đan tiên dược, linh bảo tiên khí vân vân, những vật thông dụng khắp vạn giới, hẳn là bọn họ có thể cảm nhận được sự nhiệt tình của chúng ta!" Tu La thần Đường Tam nói.
"Ý kiến này không tồi, còn ai muốn bổ sung nữa không?" Diệp Thiên Đế nói.
"Chúng ta có thể mời mỹ nữ đệ nhất vạn giới Diệp Khuynh Thành tới làm sứ giả hữu hảo cho chúng ta, truyền đạt thiện ý, vẻ đẹp truyền khắp vạn giới, bọn họ nhìn thấy Diệp Khuynh Thành sẽ thả lỏng cảnh giác, hiệu quả rõ rệt!" Viêm đế đề nghị.
Tất cả mọi người đều ho khan, đây là mỹ nữ ngoại giao sao?
Bỗng nhiên có cảm giác xấu hổ!
Khô Lâu đại đế vỗ bàn đứng dậy: "Không được! Ta phản đối! Nhỡ có thêm tình địch thì phải làm sao?"
Những người ái mộ là Thủy hoàng, Hán cao tổ, Sở bá vương Hạng Vũ, đại văn hào Sở Vân Phi, Phương Vân cũng lũ lượt đứng dậy.
"Ta phản đối! Tuyệt đối không thể cho bọn họ nhìn thấy Diệp Khuynh Thành!"
"Diệp Khuynh Thành thuộc về chúng ta, người bên ngoài đừng hòng mơ tưởng nhúng chàm, bọn họ không xứng!"
"Các ngươi không thể cướp nữ thần của ta đi!"
"Đây là bán nữ cầu vinh, ta kiên quyết phản đối!"
...
"Khụ khụ, đừng nói nghiêm trọng như vậy, chúng ta chỉ để cho Diệp Khuynh Thành đi truyền đạt thiện ý mà thôi, sẽ không khiến nàng mất một cọng tóc gáy nào. Diệp Khuynh Thành là người của cộng chủ, chúng ta còn có thể để nàng chịu thiệt hay sao?" Viêm đế nói.
Lâm Bắc Phàm đang xem kịch kích động: "Người của ta cái gì? Đừng có nói năng bậy bạ, nàng có chết cũng không có khả năng là người của ta!"
Viêm đế nhận ra sát khí mãnh liệt, lập tức giải thích: "Khụ khụ, ý của ta là, Diệp Khuynh Thành là nhân viên của Thiên Hoàng ca kịch viện, Thiên Hoàng ca kịch viện lại là sản nghiệp của thê tử ngươi, chẳng phải là người của ngươi hay sao?"
"Về sau nói rõ ràng một chút, làm ta sợ muốn chết!" Lâm Bắc Phàm nhẹ nhàng thở ra, nếu như Diệp Khuynh Thành thành người của hắn, hắn lập tức đi chết, tuyệt không hai lời.
Mọi người giật nảy mình, cảm thấy có chút khó hiểu.
Nói Diệp Khuynh Thành là nữ nhân của hắn mà thôi, sao tự dưng kích động phẫn nộ như vậy?
Đây rõ ràng là chuyện tốt mà tất cả nam nhân có cầu cũng cầu không được, làm sao vào trong mắt hắn lại thành chuyện xui xẻo?
Chẳng lẽ là thê quản nghiêm?
Đám người miên man bất định...
Cũng may hắn không tranh, nếu không đã không đến phiên bọn họ.
"Các ngươi kích động như vậy làm gì, sợ có thêm một tình địch sao? Dù sao tình địch của các ngươi cũng nhiều như vậy rồi, trải rộng khắp vạn giới, thêm một người không nhiều, bớt một người cũng không ít, không cần quá để ý!" Viêm đế an ủi đám người Khô Lâu đại đế đang tức giận.
"Sao có thể không quan tâm? Ít một người liền ít đi một phần áp lực!" Khô Lâu đại đế kiên quyết phản đối.
"Bọn họ cũng không phải tình địch thông thường, tất cả đều là tiên thiên thần ma, chỗ chúng ta không có ai là địch thủ, nhỡ bọn họ dùng sức mạnh thì phải làm sao bây giờ?" Đại văn hào Sở Vân Phi ôm tim, đau đầu nhức óc nói: "Vừa nghĩ tới Khuynh Thành nữ thần của ta ở trong ngực bọn họ uyển ngôn hầu hạ, tim ta liền như bị dao cắt..."
Phương Vân bi thương hát vang: "Tàn nguyệt xuất môn thời, Mỹ nhân hoa lệ từ!"
*Bóng trăng tàn chính lúc ra khỏi cửa,
Người đẹp ngấn lệ từ biệt.
Sở Vân Phi bổ sung: "Ngươi nói sai rồi, phải là cầm tay nhìn nhau hai mắt đẫm lệ, nghẹn ngào không nói nên lời!"
Viêm đế đổ mồ hôi: "Không nghiêm trọng như vậy, không nghiêm trọng như vậy, các ngươi suy nghĩ nhiều rồi..."
"Sao lại không nghiêm trọng? Khuynh Thành nữ thần không phải nữ nhân của ngươi, tất nhiên ngươi thờ ơ, nhưng ta thì không được!" Sở Vân Phi hết sức kích động, kiên định nói: "Dứt khoát cho ta giả gái đi làm đại sứ hữu hảo thay Khuynh Thành đi!"
Sở Vân Phi? Giả gái?
Đám người vừa nghĩ tới bộ dáng hắn mặc váy hoa áo bông, nhăn nhăn nhó nhó liếc mắt đưa tình liền cảm thấy vô cùng buồn nôn, thật muốn ói.
Lúc này, Khô Lâu đại đế hô to: "Thêm ta nữa!"
Những người còn lại đều ngồi không yên.
"Các ngươi tuyệt đối không thể làm như vậy!"
"Đừng vọng động, sẽ hù dọa đối phương!"
"Tỉnh táo lại đi!"
...
Về sau, Diệp Khuynh Thành đồng ý chuyện làm đại sứ hữu hảo, đi tiếp xúc với người ở thế giới bên kia.
Đồng thời còn tổ chức một bữa tiệc chào đón cỡ lớn, mời ca cơ Lý Tử Thanh của Thiên Hoàng ca kịch viện cùng với đoàn đội ca múa tới, tổ chức một hồi biểu diễn văn nghệ hoành tráng.