Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 1017 - Chương 1017. Đuổi Vào Thời Gian Trường Hà, Đối Chiến Với Sinh Linh Vô Thượng

Chương 1017. Đuổi vào thời gian trường hà, đối chiến với sinh linh vô thượng Chương 1017. Đuổi vào thời gian trường hà, đối chiến với sinh linh vô thượng

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

"Không! Thế mà ta lại đáp ứng mở ra thế giới, hơn nữa còn hứa hẹn cứ tùy tiện lấy tài nguyên?" Lâm Mông có chút ngơ ngác.

"Chỉ là mở ra thế giới mà thôi, ta còn đồng ý với một người trong đó, đưa vũ khí của ta cho hắn đùa giỡn, đây chính là bảo bối trân quý nhất của ta, tại sao ta lại đồng ý mấy chuyện này?" Tần Mông cũng muốn sụp đổ.

"Các ngươi chưa tính là gì đâu!" Mặt mũi Hồng Mông méo xẹo: "Quan trọng nhất là... Quan trọng nhất là Hồng Mông kim bảng bị một người lừa đi rồi! Hỗn đản trời đánh!"

Hôm đó, ba huynh đệ Hồng Mông phát hiện mình thiếu rất nhiều nợ.

Hôm đó, ba huynh đệ Hồng Mông vô cùng sụp đổ.

Hôm đó, ba huynh đệ Hồng Mông bước lên con đường trả nợ.

Lâm Bắc Phàm cười híp mắt an ủi: "Đây là truyền thống của chúng ta, mỗi một huynh đệ mới tới thế giới linh khí khôi phục đều sẽ bị hố một vố, từ nay về sau không còn chút tiết tháo nào nữa, các ngươi sẽ quen!"

"Bị lừa ta nhận, nhưng ngươi có thể trả Hồng Mông kim bảng lại cho ta không?" Hồng Mông nhìn về phía Lâm Bắc Phàm.

"Ta có việc đi trước, lần sau gặp!" Lâm Bắc Phàm lập tức chuồn mất.

...

Mấy tháng sau, Tà Quân đi tới thế giới linh khí khôi phục tìm Lâm Bắc Phàm, mang đến một tin xấu.

"Sư phụ ta mất tích rồi!"

Lâm Bắc Phàm nghiêm nghị hỏi: "Chuyện xảy ra khi nào?"

Tà Quân lo lắng nói: "Chính là vào mười năm trước, sư phụ ta phát hiện tung tích của hắc ám thế là lập tức đuổi theo. Về sau, hàng năm ta đều có thể nhận được tin tức của hắn một lần, cho tới năm nay, đã qua nửa năm rồi mà hắn vẫn không có bất cứ tin tức nào, ta hoài nghi hắn xảy ra chuyện, trước khi đi hắn đã từng dặn dò với ta là nếu hắn mất tích, hãy báo lại cho ngươi."

Lâm Bắc Phàm gật đầu một cái, biểu thị đã biết.

Tà Quân hỏi: "Có phải là lực lượng hắc ám kia không?"

"Tám chín phần mười!" Lâm Bắc Phàm nói.

Trên thực tế, từ lần trước giao thủ với hắc ám bên trong thời gian trường hà, Lâm Bắc Phàm đã biết sớm muộn gì cũng có ngày lực lượng hắc ám để mắt tới Lăng Thiên, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy.

Có thể khiến cho Đại La Kim Tiên mất tích, cũng chỉ có bọn họ mới có thể làm được.

"Mấy sư huynh đệ các ngươi thì sao?" Lâm Bắc Phàm hỏi.

"Mấy sư huynh đệ chúng ta đã ẩn nấp hết. Mặc dù bây giờ không đối phó được với hắc ám kia, nhưng chúng ta có thể không gây thêm phiền toái cho sư phụ!" Tà Quân nói.

"Rất tốt, ta sẽ đi cứu sư phụ các ngươi về!" Lâm Bắc Phàm đứng dậy.

Tà Quân kinh hãi: "Ngươi đi cứu sư phụ? Không được, quá nguy hiểm, thực lực bây giờ của ngươi còn chưa đủ để đối kháng với hắc ám!"

"Yên tâm, mặc dù trước mắt ta không đối kháng được, nhưng nếu ta muốn đi, hỗn độn thần ma cũng không giữ được ta!" Trên tay Lâm Bắc Phàm có thêm một thanh pháp tắc chi thương, thương này không chỉ có thể giết địch mà còn có thể tìm người.

Trong đầu Lâm Bắc Phàm xuất hiện bộ dáng của Lăng Thiên, sau đó ném thương đi.

Lâm Bắc Phàm theo sát pháp tắc chi thương, xông vào thời gian trường hà.

Đuổi theo pháp tắc chi thương, Lâm Bắc Phàm một đường truy tìm, vượt qua không biết bao nhiêu thế giới, vượt qua không biết bao nhiêu thời gian, cuối cùng cũng tìm tới một chiến trường.

Lúc này Lăng Thiên đang độc đấu với ba vị cường giả cấp bậc Đại La Kim Tiên, hắn tóc đen xõa tung, trên thân lập lìe kim quang, dính đầy máu thần ma, có máu của bản thân cũng có máu của đối phương, giống như một bất hủ chiến thần, vô cùng dũng mãnh.

Ba sinh linh vô thượng phía đối diện cũng đều bị thương.

Nhưng so với Lăng Thiên, tình huống của bọn họ tốt hơn nhiều.

Nếu như Lâm Bắc Phàm không đuổi tới kịp thì có khả năng không lâu sau, Lăng Thiên sẽ vẫn lạc.

Bọn họ đều trông thấy Lâm Bắc Phàm, tạm thời ngừng lại.

"Lâm huynh, ngươi không nên tới đây..." Lăng Thiên cười khổ.

Hắn đã đoán được, nhất định là đồ nhi của hắn đã báo tin tức hắn mất tích cho Lâm Bắc Phàm biết, cho nên Lâm Bắc Phàm mới chạy tới.

Mục đích ban đầu của hắn là hi vọng sau khi Lâm Bắc Phàm nhận được tin tức có thể cảnh giác, ẩn nhẫn.

Hắn rất xem trọng tiềm năng của Lâm Bắc Phàm, trong tương lai tuyệt đối không kém hơn hắn bao nhiêu. Như vậy cho dù hắn hi sinh cũng có thể giữ lại một ngọn lửa, tương lai còn có người thừa kế đối kháng với hắc ám.

Nhưng lúc này hắn lại đuổi tới, phải đối mặt với ba vị cường giả cấp bậc Đại La Kim Tiên, không phải là đưa dê vào miệng cọp sao?

"Không cần lo lắng, chỉ là sinh linh vô thượng mà thôi, không làm gì được ta!" Lâm Bắc Phàm cười nói, vô cùng tự tin.

"Lâm huynh, hầy..." Lăng Thiên lắc đầu, hiện tại đến cũng đã đến, nói nhiều thêm cũng vô ích.

"Tiểu tử, hóa ra là ngươi!" Một vị sinh linh vô thượng trong đó mở miệng nói, trên mặt hắn có sáu con mắt, sau lưng là một đôi cánh xương, mặc kim sắc chiến giáp, đây chính là sinh linh vô thượng đã từng truy sát Lâm Bắc Phàm.

"Hắn là ai?" Một vị sinh linh vô thượng khâc hỏi, phía sau hắn mọc ra mười cánh tay, mỗi một cánh tay đều nắm một Đại La tiên khí, có đỉnh, kiếm, chuông, phù đồ... Khí tượng vô cùng khủng bố.

"Thoạt nhìn có chút bất phàm!" Sinh linh vô thượng thứ hai nói, hắn trông tương đối ra dáng người, nhưng lại không có đầu, thế mà vẫn có thể nói chuyện, lại giống như đang "nhìn" vào Lâm Bắc Phàm.

"Một con giun dế cản trở đại kế của chủ ta! Hừ!" Sinh linh vô thượng sáu mắt nói, sắc mặt có chút khó coi.

Mặc dù miệng nói là giun dế, nhưng ánh mắt hắn nhìn Lâm Bắc Phàm vô cùng cẩn trọng, lần trước dẫn binh vây quét, toàn bộ thủ hạ của hắn đều chết, bản thân hắn còn bị đả thương phải chạy trốn, vô cùng mất mặt, hận ý trong lòng khó tiêu tan.

Chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, cho nên hắn không muốn nhiều lời, chỉ muốn giết người.

Hai sinh linh bên cạnh cũng nhìn ra vài thứ, hiện tại nhất trí đối ngoại, không hỏi nhiều.

Nhưng Lâm Bắc Phàm không hề quan tâm, cười tủm tỉm vẫy tay với hắn: "Yêu quái sáu mắn, lần trước ta đả thương ngươi, ngươi không muốn báo thù hay sao? Ngươi không muốn báo thù cho thủ hạ của ngươi sao? Bây giờ có cơ hội rồi đấy!"

Sinh linh vô thượng sáu mắt vô cùng phẫn nộ, lực lượng hủy diệt bùng lên, cánh xương sau lưng tỏa ra hàn phong lạnh thấu xương, ngay cả trật tự pháp tắc cũng bị ép hiển hiện, thời gian trường hà bắt đầu rung chuyển.

"Giun dế đáng chết, bản tọa đến trảm ngươi!"

Cả sáu con mắt của hắn đều tỏa sáng, sáu loại lực lượng kinh khủng đồng thời bắn ra.

"Đánh ở trong này ảnh hưởng tới nhân quả, đến cho ta!"

Lâm Bắc Phàm vươn tay ra, kéo sinh linh vô thượng sáu mắt vào trong một không gian, đây chính là không gian quyết đấu mà hắn dùng quy tắc biến hóa ra, chỉ khi một bên triệt để chết đi, bên kia mới có thể thoát ra.

Không gian quyết đấu này là lợi khí siêu cấp để Lâm Bắc Phàm đối phó với tiên thiên thần ma.

Siêu cấp cự đầu, vô thượng cự đầu bên trong tiên thiên thần ma có thể du tẩu thời gian trường hà, bố trí đủ loại chuẩn bị phía sau, muốn giết chết là quá khó khăn, nói không chừng có một ngày bọn họ còn nghịch thiên trở về.

Ví dụ như trong lượng kiếp, mấy cổ Phật của Phật giáo nói viên tịch liền viên tịch, không chút do dự.

Nhưng nếu như bọn họ tiến vào không gian quyết đấu của Lâm Bắc Phàm thì lại không thể làm như thế.

Không giết chết triệt để thì không thể thoát ra.

Bình Luận (0)
Comment