Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Lâm Bắc Phàm thuộc chức nghiệp hệ phụ trợ, nên không cần vọt tới tuyến đầu chiến trường.
Nhưng hắn vẫn len lén tới, bởi hắn cảm thấy tới nơi này tương đối hữu dụng. Hắn không đến một mình, mà bạn gái mới Bạch Thanh Thanh cùng theo tới, chủ yếu là để bảo vệ hắn.
“Nơi này rất nguy hiểm, chàng không thể tùy tiện chạy loạn, không được cách ta quá mười mét. Ta đã hứa với Vi Vi phải bảo vệ tốt cho chàng, hiện tại lại để chàng tới chiến trường đã có thể tính là bội ước.” Bạch Thanh Thanh cảnh cáo.
“Yên tâm, trong lòng ta hiểu rõ, ta tới nơi này cũng chỉ vì góp một phần sức lực.”
Lâm Bắc Phàm móc một chồng linh phù ra, đắc ý nói: “Ta cho nàng thấy sự lợi hại của Siêu Phàm phù sư!”
Sau đó hắn vung tay ném lên bầu trời, một chồng siêu linh phù tỏa ra tia sáng vàng kim lấp lánh chói mắt, sau đó nhanh chóng bay xuống dưới nền đất.
Ngay sau đó, một trận đất rung núi chuyển, hết tòa thổ sơn này tới tòa thổ sơn khác mọc lên.
Bởi động tĩnh quá lớn, hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.
“Đây là làm sao vậy?”
“Phát sinh chuyện gì?”
“Chẳng lẽ dưới mặt đất cũng có yêu thú?”
Những thổ sơn này nhanh chóng nhô lên, cuối cùng biến thành một đám người đất khổng lồ.
Thân cao trăm trượng, che khuất bầu trời, tổng cộng có một trăm người, trên người mỗi một người khổng lồ tản mát ra thực lực hung hãn.
Mỗi một người khổng lồ đều khiến Bạch Thanh Thanh cảm thấy nguy hiểm.
Lâm Bắc Phàm đắc ý nói: “Đây là Thổ Khôi Lỗi Phù của ta, có thể triệu hồi ra thổ hệ cự nhân, có được thực lực Siêu Phàm cảnh. Chỉ cần nó vẫn đứng trên mặt đất, năng lượng sẽ cuồn cuộn không ngừng, cường hãn đến rối tinh rối mù. Trừ phi giết chết triệu hoán giả đã triệu hoán nó ra, cũng chính là ta, bằng không bọn nó có thể chiến đấu mãi, không biết mệt mỏi, cho dù bị phá hủy cũng có thể nhanh chóng đắp nặn lại!"
Sau đó hắn vung tay lên: “Đi! Xử lý tất cả yêu quái!”
Lập tức, gần trăm đầu thổ cự nhân, có tới chín mươi đầu chạy ra ngoài tác chiến.
Còn lại mười đầu, một trong số đó giơ Lâm Bắc Phàm lên thật cao, để hắn quan sát toàn trường, chín đầu còn lại làm bảo tiêu tiến hành bảo vệ hai người.
Chín mươi đầu thổ cự nhân mênh mông cuồn cuộn tiến vào chiến trường, nhanh chóng đối chiến với yêu quái cũng có hình thể khổng lồ giống bọn nó. Nhờ vào thân thể cao lớn, còn có sức chịu đựng vĩnh viễn không biết mệt mỏi, chiến đấu lên vô cùng thận lợi.
“Oanh” “Oanh”…
Không màng an nguy của chính mình, đánh không biết mệt, một quyền lại một quyền, từng quyền đều nện trên thân yêu quái.
Cứ như vậy, mấy đầu yêu quái khó dây dưa bị tươi sống đánh chết.
Một màn này khiến mọi người khiếp sợ.
“Thật khủng khiếp! Lại có thể triệu hoán ra trên trăm đầu thổ cự nhân!”
“Không biết mệt mỏi, chiến đấu không màng sinh tử, mấy quyền đã đánh chết yêu quái!”
“Vị thiên kiêu nào ngưu bức như vậy?”
“Chỉ bằng những thổ cự nhân này, chỉ mài đã có thể mài chết đối phương!”
“Khủng bố như vậy!”
Nhìn thấy người thi triển một chiêu này lại là Lâm Bắc Phàm, đám người càng không khỏi khiếp sợ.
Ở Giang Nam, Lâm Bắc Phàm đã có thể tính là tồn tại nhà nhà đều biết, là một trong sáu người từng đi ra từ Hải Thị Thận Lâu, mười tám tuổi đã là Siêu Phàm phù sư, đồng thời cũng là phó viện trưởng Phù Sư viện, bạn trai của siêu cấp thiên kiêu Lâm Vi Vi, cho dù thân phận địa vị hay là tư chất đều cực kỳ xuất sắc.
Kết quả trên chiến trường hắn cũng bão tố như vậy, một lúc tung ra trên trăm tấm Siêu Phàm linh phù, triệu hoán trăm đầu cự nhân chiến đấu không biết mệt mỏi, không thể nào phá hoại, ai chơi được qua hắn?
“Tiểu Phàm ca tới!” Lâm Vi Vi vừa mừng vừa sợ.
Sợ là sợ Tiểu Phàm ca xảy ra chuyện, vui là vì Tiểu Phàm ca của nàng thật quá lợi hại, lại có sát chiêu lớn như vậy, trăm đầu thổ cự nhân tuyệt đối có thể xoay chuyển thế cục trên chiến trường.
“Gia hỏa này mỗi lần ra tay đều không đơn giản!” Huyết Sắc Vi cười.
Gia hỏa này luôn không đứng đắn, nhưng chỉ cần có hắn ở bên, có thể khiến cho người khác cảm thấy an tâm.
Kim Bất Hoán thì đau lòng ôm đầu: “Lâm đồng học, không nghĩ tới ngươi còn nhiều linh phù như vậy, mà lại đều là Siêu Phàm, nếu ngươi bán hết cho ta thì tốt biết bao! Như vậy rất có thể ta đã đạt tới Siêu Phàm cửu giai.
Trùng sinh giả An Khả Hân cảm thấy có chút ngốc: “Tại sao Lâm Bắc Phàm trở nên mạnh như vậy?”
Còn có hai vị thiên kiêu khác, La Thiên Quân cùng với Kim Thiểm Thiểm.
Nhìn thấy Lâm Bắc Phàm xuất hiện trên chiến trường, tay cầm kiếm của La Thiên Quân run lên, bởi vì hắn ta đã chịu quá nhiều thua thiệt trên người gia hỏa này, thậm chí hiện tại đã sinh ra bóng ma tâm lý.
Vốn dĩ hắn ta cho rằng sau khi mình trở thành cao thủ Siêu Phàm, hẳn có thể thản nhiên đối mặt, kết quả đối phương còn lưu lại thủ đoạn. Gần trăm đầu thổ cự nhân cùng nhau xông lên, ngay cả hắn ta cũng ăn không tiêu!
“May mắn ân oán của ta với hắn không sâu, chắc hắn sẽ không lại tìm ta phiền toái!” La Thiên Quân tự an ủi mình.
Kim Thiểm Thiểm cảm thấy buồn bực, gia hỏa này cũng quá giỏi trang bức đi, tất cả bức đều do hắn trang rồi. Còn có chuyện gì của ta?
Bốn vị cao thủ đứng đầu phe nhân loại thấy một màn như vậy, trong lòng đều cảm thấy buông lỏng, sau đó toàn tâm toàn ý đối phó Kiếm Xỉ Yêu Vương.
Còn có A Huy của Thiên Cơ Lâu, hắn ta đặc biệt dùng cameras nhắm ngay Lâm Bắc Phàm, muốn để càng nhiều người biết rõ Lâm Bắc Phàm hơn.
Lâm Bắc Phàm lại đắc ý khoe khoang với Bạch Thanh Thanh: “Nàng xem, ta còn rất có thực lực đây, mới vừa rồi là ta đã xoay chuyển chiến cuộc, chiến trường không có ta không được! Chuyện này nói rõ cái gì, nàng biết không?"
“Nói rõ cái gì?” Bạch Thanh Thanh hỏi.
“Nói rõ nàng vẫn rất có ánh mắt, coi trọng ta.” Lâm Bắc Phàm xấu hổ nói.
Mặt Bạch Thanh Thanh đỏ lên, có chút buồn bực nói: “Ai coi trọng tên vô lại chàng? Không cần tự mình đa tình! Nếu không phải ta đã đồng ý với Lâm Vi Vi, ta mới không để mắt tới tên đại hỗn đản như chàng!”
Lâm Bắc Phàm nghiêm trang nói: “Thanh Thanh, nàng thẹn thùng, nữ nhân khi yêu đều như vậy, ta có thể hiểu!”
“Lăn!” Lúc này Bạch Thanh Thanh thật muốn cắt rời hắn thành tám khối.
Chín mươi đầu thổ cự nhân thật giống như chín mươi cái máy xay thịt, vừa quăng vào chiến trường đã tạo ra khả năng sát thương yêu quái quy mô lớn.
Hết đầu yêu quái này tới đầu yêu quái khác phải đẫm máu, nuốt hận tại chỗ.
Trong đó có một đầu đỉnh cấp đại yêu thất giai, nó ném bay đối thủ của chính mình, sau đó xông về phía thổ cự nhân. Thổ cự nhân không phải đối thủ của đỉnh cấp đại yêu, nhanh chóng bị nện thành vụn đất rơi xuống.
Nhưng mà rất nhanh, thân thể của bọn họ lại được đắp nặn lại, tiếp tục gia nhập chiến đấu.
Đỉnh cấp đại yêu vừa cảm thấy tức vừa cảm thấy bực, cuối cùng lại hướng ánh mắt về phía Lâm Bắc Phàm được mười đầu thổ cự nhân vây quanh, cảm thấy chỉ cần giết chết hắn, tất cả thổ cự nhân đều tự sụp đổ.
“Rống…” Đầu đỉnh cấp đại yêu này nhanh chóng lao tới, không người có thể cản.
Bạch Thanh Thanh lấy ra song đao, cẩn thận che chắn cho Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm bình tĩnh vung tay lên: “Đập chết hắn cho ta!”
Chín đầu thổ cự nhân xung quanh dắt tay nhau mà lên, dưới sự khống chế của Lâm Bắc Phàm, chúng phối hợp với nhau tác chiến, cho dù bị phá hủy cũng có thể một lần nữa nhanh chóng ngưng tụ ra thân thể, tiếp tục chiến đấu, lại bao vây đầu đại yêu này, khiến nó một bước khó đi.
Đúng lúc này, Lâm Bắc Phàm lại móc ra một đống linh phù, sau đó ném tới.
“Ầm ầm ầm ầm ầm…”
Dưới liên hoàn kích nổ, thân thể thổ cự nhân bị nổ hư lại gây dựng lại, một chút chuyện cũng không có.
Nhưng mà đỉnh cấp đại yêu bị vây ở giữa lại bị nổ trọng thương, toàn thân hoàn toàn biến dạng, ngay cả một chỗ da hoàn hảo cũng không có, máu chảy thành sông, tình huống vô cùng thê thảm.
Lúc này, Bạch Thanh Thanh bay lên cao, một đao chém chết đại yêu đang bị trọng thương.