Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Hạo Thiên thượng đế gọi tiên nữ đưa long can phượng đảm, mỹ vị trân tu cùng với đủ loại rượu ngon lên.
Ở đây phải nhấn mạnh giải thích cho rõ, long can phượng đảm không phải long can phượng đảm thật, mà là Yêu tộc có huyết mạch long phượng, không liên quan gì tới hậu duệ được Long tộc và phượng hoàng công nhận.
Mọi người ăn thức ăn ngon, xem tiên nữ biểu diễn, vô cùng vui vẻ.
Nhưng lực chú ý của mọi người đều không đặt trên việc ăn uống, mà lại đặt trên người Hạo Thiên thượng đế cùng với Lâm Bắc Phàm ngồi gần hắn.
"Lâm huynh, long can phượng đảm này chế biến không tệ, là món ngon sở trường của trù thần, ngươi nếm thử xem!"
"Tất nhiên ta sẽ ăn, không phiền Thiên Đế hao tâm tổn trí!"
"Lâm huynh, tiên tửu Bách Hoa này cũng không tệ! Gọi là bách hoa là do nó được ủ bằng mấy vạn loại tiên hoa, sau đó trải qua bảy bảy bốn mươi chín năm mới chế tạo ra, dư vị ngọt lâu, ngươi nếm thử xem!"
"Ta biết, không phải ta đang uống đây sao?"
"Lâm huynh, đây là ngũ hành chuối tây, lá Ba Tiêu chính là được sinh ra từ gốc cây này, mặc dù không bằng bàn đào nhưng ăn vào cũng có một phong vị khác, có thể củng cố tâm thần, Lâm huynh thử một lần!"
"Ngươi cho rằng làm như vậy là ta sẽ tha thứ cho ngươi? Nằm mơ! Nói nhiều như vậy, khi nào bàn đào mới lên?"
"Sắp rồi, chờ thêm một chút!"
...
Mọi người nhìn vào trong mắt kinh hãi ở trong lòng, đường đường là Hạo Thiên thượng đế thế mà lại cẩn thận hầu hạ người ta như vậy, bộ dáng thoạt nhìn còn vô cùng cam tâm tình nguyện, giống như kẻ kia mới thật sự là Hạo Thiên thượng đế.
Vương Mẫu nương nương bên cạnh cũng nhìn hết vào trong mắt, khi Hạo Thiên thượng đế hầu hạ Đạo Tổ cũng không để ý như vậy.
Rốt cuộc phàm nhân trước mắt có ma lực gì mà có thể khiến cho Hạo Thiên thượng đế cam tâm tình nguyện đến thế?
Lúc này trong lòng Hạo Thiên thượng đế quả thực rất hưởng thụ.
Lâm Bắc Phàm càng không khách khí, hắn lại càng hưởng thụ. Bởi vì điều này chứng tỏ Lâm Bắc Phàm coi hắn như người một nhà, chân tâm thực ý quan tâm hắn, cho nên sau khi biết mình bị lừa mới tức giận như vậy, mới có thể không khách khí với hắn như vậy.
Thế này vẫn tốt hơn nhiều so với những kẻ khác, bên ngoài tất cung tất kính, nhưng trong lòng không biết có bao nhiêu tính toán, khiến hắn vô cùng mệt tâm.
Nếu như sau khi Lâm Bắc Phàm biết rõ hắn là Hạo Thiên thượng đế mà không tức giận, ngược lại sẽ khiến hắn cảm thấy thất vọng.
Lâm Bắc Phàm càng tức giận, chứng tỏ hắn càng thật lòng, càng coi trọng hắn ta.
Cho nên Hạo Thiên thượng đế lại càng vui vẻ, giống như một tiểu tôn tử hầu hạ Lâm Bắc Phàm.
Vương Mẫu nương nương bên cạnh cuối cùng đã không nhìn nổi, ngươi muốn chiêu hiền đãi sĩ, ngươi muốn đối xử tốt với bằng hữu thì cũng không thể mất mặt như thế được, chúng tiên gia đều đang nhìn kìa.
Thế là nàng nhẹ nhàng kéo Hạo Thiên thượng đế, để hắn chú ý hình tượng một chút.
Hạo Thiên thượng đế nhìn qua, phát hiện tất cả thần tiên đều đang để ý đến mình, mặt mo đỏ lên, hắng giọng một cái nói: "Khụ khụ, có lẽ mọi người vẫn còn tương đối lạ lẫm với vị bằng hữu này của ta, bây giờ ta sẽ giới thiệu lại cho mọi người. "
Các tiên nữ đang biểu diễn thối lui, chúng tiên gia lập tức bỏ đồ ăn trong tay xuống, nghiêm túc lắng nghe.
Hạo Thiên thượng đế cười nói: "Vị bằng hữu này của ta tên là Lâm Bắc Phàm, đến từ một thế giới linh khí khôi phục, hắn còn là thế giới cộng chủ của thế giới kia! Về phần thực lực, ta nghĩ mọi người đều có thể nhìn ra, Thái Ất Kim Tiên, nhưng các ngươi có biết hắn mất bao nhiêu thời gian để tu luyện tới Thái Ất Kim Tiên không?"
"Nếu Thiên Đế đã mở miệng, vậy lão Tôn ta liền to gan suy đoán!"
Tôn Ngộ Không nhảy ra ngoài, vò đầu bứt tai nói: "Lấy lão Tôn ta làm ví dụ, lão Tôn ta đi học hỏi, 3 năm tu luyện thành tiên, học thành xong lại qua 300 năm tu thành Kim Tiên, về sau xông vào địa phủ, đánh tới Đông Hải, đại náo thiên cung, làm ra rất nhiều chuyện hỗn trướng mới trở thành Thái Ất Kim Tiên, về sau bị Như Lai trấn áp dưới Ngũ Chỉ sơn 500 năm, bạo hộ sư phụ tới Tây Thiên thỉnh kinh, cuối cùng tu thành chính quả, trở thành Đại La Kim Tiên! Lão Tôn ta tu thành Thái Ất Kim Tiên tốn mất 500 năm! Cho nên lão Tôn ta lớn gan suy đoán, hắn đã bỏ ra 500 năm!"
"Ngộ Không, lai lịch ngươi thâm hậu, là do Ngũ Thải thần thạch của Nữ Oa nương nương biến thành, thiên phú trác tuyệt hiếm có trong Hồng Hoang, sao mà phàm nhân so sánh được? Mặc dù người trước mắt nhìn bất phàm, nhưng so ra vẫn kém ngươi, cho nên ta suy đoán hắn tốn 3000 năm tu luyện thành Thái Ất Kim Tiên!" Na Tra cười đứng dậy, đưa ra ý kiến của bản thân.
3000 năm cũng rất nhanh.
Phải biết mỗi vị Thái Ất Kim Tiên ở đây muốn tu luyện tới cảnh giới này, thời gian bỏ ra còn nhiều hơn.
Đều dùng nguyên hội làm đơn vị đo, một nguyên hội bằng 12 vạn năm.
Nếu lai lịch không tốt thì cả đời này cũng không có biện pháp tu luyện thành Kim Tiên.
"Vậy lão tiên ta suy đoán hắn tốn 1 vạn năm!"
"Ta đoán là 10 vạn năm!"
...
Lại có mấy vị thần tiên đưa ra ý kiến của bản thân.
"Không đúng không đúng, các ngươi đoán thêm đi, không mất nhiều thời gian như vậy!" Trên mặt Hạo Thiên thượng đế mang theo nụ cười thần bí.
Các vị thần tiên giật nảy mình, thế mà còn ngại nhiều?
Phải biết trong số các vị thần tiên ở đây, muốn tu luyện tới cảnh giới Thái Ất Kim Tiên, mất ít thời gian nhất chính là Tôn Ngộ Không. Hắn là hóa thân của Ngũ Thải thần thạch, hấp thụ linh khí thiên địa xuất thế, khiến cho căn cơ hắn vô cùng thâm hậu.
Về sau lại được Bồ Đề lão tổ (một trong ba thi của Bồ Đề Thánh Nhân) chỉ điểm, tương đương với trực tiếp được Thánh Nhân dạy bảo, thế nên tu vi đột nhiên tăng mạnh, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi đã tu luyện thành tiên.
Về sau lại lấy được rất nhiều cơ duyên, ăn vô số bàn đào cùng với vô số tiên đan của Thái Thượng lão quân, sau đó vào trong lò luyện đan được Thái Thượng nung luyện, cuối cùng mới trở thành Thái Ất Kim Tiên.
Tôn Ngộ Không được coi là nhân vật chính của hai lượng kiếp, khí vận thâm hậu, lai lịch bất phàm, lại có rất nhiều cơ duyên, thế mà cũng phải mất mấy trăm năm mới có thể tu thành Thái Ất Kim Tiên.
Người trước mắt có tài đức gì mà còn mạnh hơn cả Tôn Ngộ Không?
"Thiên Đế, chẳng lẽ là 300 năm?" Na Tra thận trọng hỏi.
"Nhiều quá, đoán lại!" Hạo Thiên thượng đế cười lắc đầu.
Mọi người còn đang kinh ngạc, 300 năm mà vẫn nhiều?
"Chẳng lẽ... Không đến 200 năm?" Thái Bạch Kim Tinh nói, trong giọng nói mang theo vẻ chấn động.
200 năm, rất nhiều thần thú còn chưa dứt sữa.
"Nhiều, đoán lại!" Hạo Thiên thượng đế lại lắc đầu nói.
"Còn nhiều? Chẳng lẽ là 100 năm?" Có người kinh hô.
"Phải nói là không đến 100 năm, chỉ khoảng 70-80 năm! Tư chất của hắn khoáng cổ thạc kim, vạn giới hiếm có!" Hạo Thiên thượng đế đưa ra kết luận.
Chúng tiên gia đều quay đầu lại nhìn Lâm Bắc Phàm đang ăn uống, trong lòng không hẹn mà cùng toát ra 2 chữ.
Biến thái!