Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Phật quang chiếu lên trên thân vô cùng ấm áp, cuối cùng gấu trúc cũng tỉnh lại.
Nhìn bản thân lấp lánh kim quang, gấu trúc ngớ ra, giơ thẻ bài lên hỏi: Chủ nhân, ta đây là sao?
"Gấu trúc, chúc mừng ngươi, ngươi đã thành phật!" Lâm Bắc Phàm kích động nói.
Gấu trúc vẫn ngơ ngác, giơ thẻ bài lên hỏi: Ta... Thành phật?
"Đúng vậy, vừa rồi ngươi đã được Như Lai phật tổ phong làm Hùng Miêu manh phật, ngay cả lão thiên gia cũng đã thừa nhận!" Lâm Bắc Phàm cao hứng nói.
Gấu trúc nhảy cao ba thước, giơ thẻ bài lên: Thật sao? Quá tốt!
"Gấu trúc, ngươi bây giờ đã là phật, phải trung thực ổn trọng biết chưa?" Lâm Bắc Phàm giáo dục nàng.
Vẻ mặt gấu trúc rất trịnh trọng, thành phật nhất định phải ổn trọng, nàng giơ thẻ bài lên: A di đà phật!
Sau đó nhìn về phía các vị phật đà cùng với thần tiên đang ngây ngốc, làm bộ giơ thẻ bài lên: Các vị thí chủ hữu lễ!
Sau đó tìm ra một kiện áo cà sa màu đỏ khoác lên người, sau đó lại tìm ra một cái hoa sen bảo tọa, leo đến phía trên ngồi xếp bằng, ở phía trước có một cái lư hương, cắm ba cây hương, một bên có cái thẻ bài: Bái gấu trúc, không rớt tín chỉ!
Đám người: "..."
Như Lai phật tổ nhịn không được mở miệng: "Ba ba, manh sủng này của ngươi thật kỳ ba, ngươi tìm được ở đâu vậy, ta cũng muốn nuôi một con!"
Ba ba?
Gia hỏa đầu đầy u này thế mà lại gọi chủ nhân là ba ba?
Gấu trúc hung hăng nhìn chằm chằm vào Lâm Bắc Phàm, vô cùng sắc bén, sau đó giơ thẻ bài: Thế mà ngươi lại có hài tử khác sau lưng ta?
Sau đó lại giơ thẻ bài lên: Ngươi xứng đáng với nữ chủ nhân sao?
"Đừng có nghĩ lung tung cho ta, lại càng không được nói bậy, quay về ta sẽ giải thích cho ngươi!"
Lâm Bắc Phàm cho nàng một cái chày gỗ, gấu trúc đau ôm đầu.
Đúng lúc này Như Lai phật tổ run lên, trước mắt lại một lần nữa tối đen, biến trở về Như Lai phật tổ chân chính, hắn nhớ tất cả những gì vừa mới xảy ra, hét lên một tiếng bi thảm: "Không!!!"
"Phật tổ, ngươi sao vậy?"
"Phật tổ!"
...
Phật đà nhao nhao hô to.
Như Lai phật tổ nhìn phật đà trước mắt, quần áo trên người đều rách tung toé, trên đầu còn đội mấy thứ kỳ quái không biết là gì, nghĩ đến mệnh lệnh này là do mình đưa ra, lập tức xấu hổ muốn chết.
"Hài tử, ngươi sao rồi?" Lâm Bắc Phàm quan tâm hỏi.
Như Lai phật nhìn sang, trông thấy sau lưng Lâm Bắc Phàm và gấu trúc có hai vòng phật quang, lập tức có xúc động muốn hộc máu.
Xong rồi, xong rồi, một đời anh minh của hắn hoàn toàn xong!
Thanh danh quét rác!
Vô số nguyên hội sau, hắn vẫn sẽ là trò cười của tam giới, không có mặt mũi nào gặp người!
"Chúng ta đi!" Như Lai phật tổ muốn trốn.
"Phật tổ!" Các phật đà khác đều đứng lên.
Sau khi bọn họ rời đi, đám người Thiên Đình phát ra tiếng cười lớn, cười đến không ngừng được.
Không ngờ đường đường là phật tổ thế mà lại làm ra chuyện thế này, hắn nổi danh rồi, đại danh!
Mặt mũi Linh sơn nhất định đã mất hết!
"Lâm... Lâm Bắc Phàm, ngươi thực sự quá lợi hại, thế mà có thể khiến cho phật tổ mất mặt như vậy! Tìm khắp thiên hạ chỉ sợ chỉ có một mình ngươi là có thể làm được, lão Tôn ta phục!" Tôn Ngộ Không vừa cười vừa giơ ngón tay cái lên.
"Ngươi thực sự quá lợi hại, Lâm Bắc Phàm!" Na Tra cũng khích lệ.
"Không được gọi thẳng họ tên ta, hãy gọi ta là Vô Lượng kim thân phật, cảm ơn!" Lâm Bắc Phàm nghiêm trang nói.
Gấu trúc giơ thẻ bài: Hãy gọi ta là Hùng Miêu manh phật!
"Ngươi còn tưởng là thật?" Na Tra tức giận trợn trắng mắt.
"Phật vị này của ta là so phật tổ đích thân sắc phong, hơn nữa còn được lão thiên gia tán thành!" Lâm Bắc Phàm hùng hồn nói.
"Nói không lại ngươi, ta đi tìm chỗ cười!" Na Tra chạy.
Hạo Thiên thượng đế đi tới, có chút hoài nghi hỏi: "Lâm huynh, ngươi làm sao lại thành ba ba của… Linh đồng chuyển thế của Như Lai phật tổ?"
Lâm Bắc Phàm kích động nói: "Còn không phải là vì ngươi?"
Hạo Thiên thượng đế ngơ ngác: "Vì ta?"
"Không sai! Vô Thiên nhấc lên lượng kiếp, sinh linh Hồng Hoang đồ thán, Hạo Thiên thượng đế cũng tức là ngươi, bị đuổi ra khỏi Thiên Đình, cục diện vô cùng bất ổn, ta lo lắng trong lòng cho nên mới tới thế giới Hồng Hoang dò xét tình huống, kết quả đụng phải linh đồng chuyển thế của Như Lai phật tổ, thế là nuôi dưỡng hắn luôn. Nếu không ngươi cho rằng tại sao ta lại hiểu rõ cục diện Hồng Hoang như vậy? Ta đối với ngươi một mảnh chân tâm thật lòng, thế mà từ đầu tới cuối ngươi đều lừa gạt ta..."
Hóa ra là như vậy!
Hạo Thiên thượng đế loại bỏ chút hoài nghi trong lòng.
Trong lòng tràn ngập hổ thẹn, Lâm huynh đệ đối xử với hắn tốt như vậy, một mực suy nghĩ vì hắn, thậm chí còn vì hắn không tiếc mạo hiểm đi tới Hồng Hoang, thế mà hắn lại hoài nghi Lâm huynh, thực sự quá đáng.
"Thật xin lỗi Lâm huynh, ta sai rồi, đợi lát nữa ta tự phạt ba chén!" Hạo Thiên thượng đế xin lỗi.
"Yên tâm, ta không nhỏ nhen như vậy!" Lâm Bắc Phàm cười nói: "Nhưng bàn đào thịnh yến này cũng sắp sửa kết thúc rồi, ta chuẩn bị tới Tây Thiên linh sơn tìm Linh Nhi tâm sự!"
Một bên khác, Như Lai phật tổ cùng với các phật đà đã về tới Tây Thiên linh sơn.
Như Lai phật tổ ngựa không dừng vó tới chỗ hai vị Thánh Nhân xin giúp đỡ.
Như Lai phật tổ đơn giản nói rõ tình huống, sau đó vẻ mặt đau khổ nói: "Hai vị phật mẫu, Như Lai có khả năng đã bị Lâm Bắc Phàm ám toán, trở nên có chút thân bất do kỷ, xin hai vị phật mẫu cứu giúp!"
"Thiện tai thiện tai, để bản tọa xem!" Bồ Đề Thánh Nhân thi triển thần thông của Thánh Nhân, nhìn thấu toàn diện tình huống trên người Như Lai phật tổ, sau đó khó xử nhìn về phía Thánh Nhân: "Sư huynh, ngươi xem..."
Tiếp Dẫn thánh nhân cũng sử dụng thần thông Thánh Nhân nhìn qua một lần, thoạt nhìn vô cùng khó khăn.
Như Lai phật tổ lập tức thấp thỏm nói: "Hai vị phật mẫu, Như Lai còn có thể cứu được không?"
"A di đà phật! Như Lai, tình huống trên người ngươi có chút đặc thù, trong khi lượng kiếp chuyển thế, trong thân thể của ngươi sinh ra một ý thức mới, đáng lẽ khi ngươi trở về sẽ triệt để thôn phệ ý thức mới này, không còn gì đáng ngại. Nhưng đã có đại thần thông giả xuất thủ bảo vệ ý thức kia, khiến cho các ngươi hòa thành một thể không phân biệt, bình thường ngươi làm chủ, nhưng nếu có tình huống đặc thù, hắn sẽ xuất hiện..."
"Nhất định là do Lâm Bắc Phàm làm!" Như Lai phật tổ nghiến răng nghiến lợi, sau đó lại bái: "Hau vị phật mẫu, có biện pháp nào tiêu diệt một ý thức khác của Như Lai, giúp cho Như Lai bảo trì bản chất không?"
Hai vị Thánh Nhân lắc đầu: "Khó, trước mắt chúng ta không làm được!"
Như Lai quá đỗi sợ hãi: "Thánh Nhân cũng không làm được, cái này..."
"Nhất định là do Thánh Nhân đứng sau Lâm Bắc Phàm ra tay, lực lượng này mạnh hơn chúng ta quá nhiều! Trừ khi lão sư xuất thủ, nếu không thì không có cơ hội!" Bồ Đề Thánh Nhân nói.
Mời Đạo Tổ xuất thủ?
Như Lai phật tổ tuyệt vọng, Đạo Tổ chắc chắn sẽ không nhúng tay vào những chuyện nhỏ này, hắn còn chưa có mặt mũi lớn như vậy!