Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Gấu trúc vô cùng đau lòng, những người này đều không tôn trọng manh phật nàng.
Đúng lúc này, một tiểu hòa thượng mặc áo cà sa đi ngang qua, trông thấy phật quang phía sau gấu trúc, bèn bộp bộp bộp lui về sau ba bước, sợ hãi nói: "Thứ này... Thứ này chính là phật luân! Hơn nữa còn là phật luân vô cùng cao thâm!"
Người này chính là tiểu hòa thượng vô sỉ đã cưới Phượng tỷ còn sinh một em bé.
Hắn mới tan tầm trở về từ địa phủ, sau đó bị phật quang trên người gấu trúc hấp dẫn đến đây, vô cùng giật mình.
Gấu trúc trông thấy người có hiểu biết xuất hiện thì lập tức ngồi đoan trang, rúc thành một cục tròn, tay giơ thẻ bài: A di đà phật, ta chính là Hùng Miêu manh phật!
Tiểu hòa thượng lại lần nữa chấn kinh: "Gấu trúc thí chủ, ngươi trở thành phật?"
Gấu trúc ngây thơ chất phác gật đầu, vẻ mặt phật tượng.
"Tiểu hòa thượng ta cả đời ăn chay niệm phật, hôm nay cuối cùng cũng nhìn thấy chân Phật!" Tiểu hòa thượng lập tức đứng nghiêm, chắp tay trước ngực: "A di đà phật, bái kiến Hùng Miêu manh phật!"
Gấu trúc giơ thẻ bài: A di đà phật!
"Cái thẻ bài này hình như là trước kia ta viết, bên trên còn có nước miếng của ta?" Tiểu hòa thượng nhìn kỹ.
Gấu trúc lại giơ thẻ bài lrnr: Không cần để ý những tiểu tiết này!
Sau đó vừa nghĩ tới bên trên có nước miếng của hòa thượng, nàng lập tức ghét bỏ vứt tấm thẻ bài a di đà phật kia đi.
Tiểu hòa thượng: "..."
Còn nói không cần để ý những tiểu tiết này!
"Đệ tử có mấy vấn đề muốn thỉnh giáo Hùng Miêu manh phật!" Tiểu hòa thượng tiếp tục chắp tay trước ngực, chăm chỉ hiếu học hỏi.
Gấu trúc vô cùng cao hứng, cuối cùng cũng có người xem nàng là phật, lại còn khiêm tốn thỉnh giáo.
Ánh mắt nhìn đầu trọc của tiểu hòa thượng phá lệ thuận mắt, giơ thẻ bài lên: Cứ hỏi!
"Xin hỏi Hùng Miêu manh phật, phật tổ đã từng nói: Bỏ xuống đồ đao lập địa thành phật, vì sao người xấu buông đồ đao xuống là có thể thành Phật, còn người tốt thì phải tu công đức?" Tiểu hòa thượng hỏi.
Gấu trúc chìm vào trầm tư, phát hiện thẻ bài không đủ để giải thích "thiền lý" của mình, thế là lấy bút ra viết trên đất.
Bởi vì người xấu cầm đao trước mặt phật tổ, phật tổ sợ hãi, cho nên mới hứa hẹn chỉ cần bỏ đồ đao xuống là có thể thành Phật, còn người tốt thì không kề đao lên cổ phật tổ, cho nên nhất định phải tu công đức để hối lộ!
Tiểu hòa thượng đọc xong lập tức lĩnh ngộ, chắp tay trước ngực: "Hùng Miêu manh phật thực sự là phật pháp tinh thâm, giải thích đơn giản dễ hiểu, làm ta đại triệt đại ngộ! A di đà phật!"
Gấu trúc giơ thẻ bài: A di đà phật!
"Phật tổ đã nói: Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục, chứng tỏ mọi phật đều có tinh thần dâng hiến, nhưng vì sao nhiều phật vào địa ngục như vậy mà địa ngục vẫn còn nhiều ác quỷ đến thế?" Hòa thượng hỏi câu hỏi thứ hai.
Gấu trúc lại viết xuống đất, trình bày phật lý bản thân tự cho là.
Người bình thường có ai vào địa ngục? Bởi vì bọn họ là ác quỷ, ăn thịt người không nhả xương cho nên mới muốn vào địa ngục!
Câu này khiến người ta tỉnh ngộ, tiểu hòa thượng hiểu ra.
"A di đà phật!" Tiểu hòa thượng càng thêm tinh thâm phật lý.
Gấu trúc giơ thẻ bài: A di đà phật!
"Phật đã nói: Sắc tức thị không, không tức thị sắc, câu nói này giải thích thế nào? Phải chăng đang nói với chúng ta sắc đẹp như mỹ nữ xương, vì giấc mộng hão huyền, người xuất gia chúng ta phải rời xa sắc đẹp?" Tiểu hòa thượng hỏi câu hỏi thứ ba.
Gấu trúc lắc đầu, giơ thẻ bài lên: NO!
"Thế mà lại không đúng?" Tiểu hòa thượng sửng sốt.
Gấu trúc giơ thẻ bài: Đây thật ra là một câu nói mông lung, ai tin thì kẻ đó là người ngu, không được coi là thật!
Tiểu hòa thượng: "..."
Lại còn có thể giải thích như vậy!
Thực sự thụ giáo!
Tiểu hòa thượng lộ ra vẻ mặt sám hối: "Hùng Miêu manh phật, tiểu tăng uống rượu ăn thịt, còn lấy vợ sinh con, thường xuyên loạn tước đầu lưỡi khiến cho địa phủ chướng khí mù mịt, nghiệp chướng nặng nề! Có phật pháp nào độ được không?"
Gấu trúc giơ thẻ bài: Không nên tin chuyện ma quỷ này!
"Hả?" Tiểu hòa thượng ngơ ngác.
Gấu trúc viết trên đất: Ta ngoại trừ chưa lấy vợ sinh con, tất cả chuyện khác đều đã từng làm, kết quả vẫn thành phật! Chủ yếu phải xem quan hệ, quan hệ đủ cứng thì mọi thứ đều không thành vấn đề!
"A di đà phật!" Tiểu hòa thượng đại triệt đại ngộ.
Sau đó tiểu hòa thượng lại hỏi mấy vấn đề, gấu trúc đều đối đáp trôi chảy.
Nhưng tam quan của tiểu hòa thượng đã bị lật đổ triệt để, nhân sinh được đổi mới, chân chính đại triệt đại ngộ.
"Đa tạ Hùng Miêu manh phật chỉ điểm, đệ tử thụ giáo!"
Gấu trúc giơ thẻ bài: Không cần khách khí!
Sau đó tiểu hòa thượng hài lòng rời đi, trong lòng gấu trúc tràn đầy cảm giác thành tựu.
Nàng quyết định phải phát dương quang đại sự nghiệp Phật giáo, chỉ dẫn càng nhiều cừu non đi lạc...
Lúc này đến giờ tan học, rất nhiều manh oa chạy ra.
Nhìn thấy gấu trúc ánh mắt bọn nó liền sáng lên, lập tức chạy tới xoa vuốt.
"Đây là gấu trúc sao, thế mà lại mặc áo cà sa ngồi bên trên đài sen, tự xưng là Hùng Miêu manh phật, chơi thật vui!"
"Thật đáng yêu, chơi cosplay cũng khả ái như vậy!"
"Thân thể còn có thể phát sáng, buổi tối ôm nhất định trắng hồng!"
"Ha ha, thật là thú vị!"
...
Gấu trúc run lẩy bẩy giơ hai thẻ bài lên.
Thẻ bài thứ nhất: Các ngươi không được như vậy!
Thẻ bài thứ hai: Ta là phật, các ngươi phải tôn trọng ta!
Nhưng không có ai tin là thật.
Lúc này Lâm Bắc Phàm cũng đang lung lạc một tiểu hòa thượng.
Lâm Bắc Phàm phát hiện hắn lúc dùng hình chiếu đến một thế giới Thần Thoại, bộ dáng người này mi thanh mục tú, một thân chính khí, hắn nhìn thấy phật quang sau lưng Lâm Bắc Phàm liền vô cùng sợ hãi, lập tức chạy tới bái kiến: "Đệ tử Pháp Hải, bái kiến cổ Phật!"
Thế mà lại tên là Pháp Hải?
Trong mắt Lâm Bắc Phàm lóe lên một tia kinh ngạc, cười nói: "Miễn lễ!"
"Không biết cổ Phật là vị phật nào, tại sao đệ tử chưa từng thấy?" Pháp Hải tiểu hòa thượng hỏi.
"Ngươi không biết là bình thường, ta chính là Vô Lượng kim thân phật do Như Lai phật tổ mới vừa sắc phong, đứng đầu vạn phật!" Lâm Bắc Phàm cười nói.
"Khó trách... Bái kiến phật thủ!" Pháp Hải tiểu hòa thượng kích động vạn phần.
Đời này mơ ước của hắn chính là nhìn thấy chân Phật, không ngờ vừa gặp đã gặp một phật lớn như vậy.
Đứng đầu vạn phật, trên danh nghĩa còn xếp trước cả Như Lai phật tổ.
"Miễn lễ!" Lâm Bắc Phàm đưa tay kéo hắn, cười hỏi: "Tiểu hòa thượng, tại sao ngươi lại ở đây? Nơi này là Tây hồ, một nơi yên hoa thông lung, một tiểu hòa thượng như ngươi tới đây chẳng lẽ là do lưu luyến hồng trần?"
Pháp Hải tiểu hòa thượng giật nảy mình, phật thủ muốn trị tội hắn sao?
"Phật thủ, cũng không phải như vậy, tiểu tăng chỉ thấy nơi đây có hai xà yêu tác quái cho nên muốn thu phục bọn họ, giúp đỡ chính đạo, giúp bách tính an ổn!" Pháp Hải tiểu hòa thượng vội vàng giải thích.
"Không cần căng thẳng, ta chỉ đùa một chút mà thôi!"
Pháp Hải lung lay trong gió!
Đường đường là người đứng đầu vạn phật, thế mà lại đùa kiểu này?
Có chút khác với phật trong tưởng tượng của hắn!