Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Cùng lúc đó, Hồng được Lâm Bắc Phàm đưa đến thế giới linh khí khôi phục trải qua nhiều năm tu luyện, cuối cùng cũng tu luyện thành thần ma, kích hoạt ấn ký thế giới trong cơ thể, chỉ dẫn hắn đi vào bên trong bí cảnh Luyện Thể.
"Ta vốn là người trong bí cảnh?" Hồng cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Hắn vẫn tưởng mình là sinh linh bản thổ lớn lên ở thế giới linh khí khôi phục, nơi đó có ba ba và mụ mụ hắn, ngoài ra còn rất nhiều bằng hữu, kết quả ấn ký thế giới lại nói cho hắn biết không phải như vậy.
Hắn còn nhớ rõ lúc hắn ra đời, bí cảnh Luyện Thể còn chưa hoàn toàn dung nhập với thế giới linh khí khôi phục.
Hắn cảm nhận thấy dường như trên người mình có một bí mật lớn.
Thế là hắn đi theo chỉ dẫn của ấn ký thế giới, một đường đi tới Man Thần sơn mạch.
Lúc này hắn đã trở thành thần ma, áp lực bên trên Man Thần sơn mạch đã không gây ra được chút uy hiếp nào, chỉ thấy hắn tung người một cái liền tới đỉnh núi Man Thần sơn mạch, nhìn thấy cửa vào duy nhất, thế là liền đi vào.
Lúc này lối vào đã trở nên thoải mái hơn nhiều.
Trên thực tế, cường giả ở thế giới linh khí khôi phục càng ngày càng nhiều nên cũng đã có rất nhiều người đặt chân tới Man Thần sơn mạch.
Thông qua cửa động này, bọn họ đi vào tìm kiếm cơ duyên.
Gần như có thể nói Man Thần sơn mạch đã bị bọn họ lật ngược lại, những thứ có thể tìm được có thể đếm được trên đầu ngón tay, cũng chỉ có mấy thần binh vị Man đế kia để lại là tương đối có giá trị, còn lại không còn gì khác.
Thế là thời gian dần trôi qua, dần hiếm có người tới Man Thần sơn mạch.
Hồng đi một mạch về phía trước, tuy cửa động rất tối, nhưng cũng không ảnh hưởng tới tầm mắt của hắn.
Hắn có một cảm giác mãnh liệt rằng bên trong Man Thần sơn mạch có chân tướng hắn muốn biết.
Cuối cùng cũng sáng tỏ, hắn đi tới một không gian rộng lớn.
Trong này chỉ có một ngôi mộ lẻ loi.
Bên trên bia mộ là bốn chữ thật lớn: Hồng đế chi mộ.
Hồng ngây ngẩn cả người: "Hồng đế? Hồng?"
Trong lòng hắn có chút hoảng hốt, có cảm giác không thể nói rõ cũng không thể tả rõ, có chút âm trầm khủng bố.
Mà thứ gây cho hắn cảm giác mãnh liệt này đang ở trong mộ phần.
Hắn đi tới, ngồi xổm xuống phía trước mộ phần, sau đó đập mộ phần nứt ra, lộ ra thi thể được chôn bên trong.
Thế mà chỉ còn mỗi một cái đầu cùng với thân người, không thấy tứ chi đâu.
Nhưng thi thể lại không mục nát, thoạt nhìn giống như chỉ đang nhắm mắt nằm ngủ, sinh động như thật.
Hồng nhìn mặt mũi của thi thể trước mặt, thân thể chấn động.
Bởi vì bộ dáng của người đó giống hắn tới 9 phần, chỉ có điều thi thể kia thoạt nhìn 30-40 tuổi, có vẻ tương đối trưởng thành tang thương, trên mặt còn có rất nhiều vết thương, có thể thấy khi còn sống từng chiến đấu không ít.
Còn hắn thì vẫn giữ bộ dáng 20 tuổi trẻ trung.
Quan trọng nhất là, hắn có cảm giác thân thiết như có quan hệ máu mủ với thi thể này.
"Vì sao... Vì sao bộ dáng người trong mộ lại giống ta đến vậy? Rốt cuộc hắn là ai? Có quan hệ như thế nào với ta?"
Trong lòng Hồng suy nghĩ tán loạn, vô cùng hoang mang.
Đúng lúc này, hắn nghe thấy tiếng bước chân, lập tức quay đầu lại quát lớn: "Ai?"
Sau đó ngạc nhiên nói: "Mộc tiền bối?"
Người tới chính là Mộc tộc tiểu công chúa: Mộc Li.
Lúc này Mộc Li đã hoàn toàn trưởng thành, thoạt nhìn thướt tha mỹ lệ, tú uyển hào phóng, thực lực cũng đạt đến thần ma tam giai, theo sát thiên kiêu đỉnh cấp thế hệ trước.
"Hóa ra là Hồng, tại sao ngươi lại tới nơi này?" Mộc Li nói, nàng vẫn luôn hoài nghi Lâm Bắc Phàm chính là đạo tặc nàng đang tìm, cho nên tương đối chú ý những người bên cạnh Lâm Bắc Phàm, liếc mắt một cái liền nhận ra đây là học sinh của Lâm Bắc Phàm, Hồng.
Lúc này nàng lại trông thấy mộ phần bên cạnh bị mở ra, lộ ra thi hài bên trong, thế là giật mình nói: "Ô, sao ngươi lại lấy thi hài của Hồng đế ra? Mau trả về!"
Có lẽ đối với người khác đây chỉ là một thi hài, không có gì lớn.
Nhưng đối với Mộc Li mà nói, Hồng đế là anh hùng mà từ nhỏ nàng đã được nghe truyền thuyết, là một thần thoại, nghe lâu, mưa dầm thấm đất nên nàng vô cùng tôn kính Hồng đế.
Mộc Li đi tới, trông thấy thi hài của Hồng đế, lại nhìn diện mạo của Hồng, lập tức sợ hãi nói: "Các ngươi... Dung mạo của các ngươi thật giống nhau! Chẳng lẽ các ngươi là phụ tử? Hay là có quan hệ huyết thống?"
"Mộc tiền bối, ta cũng không biết phải giải thích như thế nào!" Hồng cười khổ.
"Chuyện là sao?" Mộc Li hỏi.
"Chuyện là như thế này..."
Tiếp đó Hồng liền nói chuyện xảy ra với mình cho Mộc Li nghe.
"Kích hoạt ấn ký thế giới trong cơ thể, sau đó tìm đến nơi này, phát hiện một thi hài có dáng dấp gần như giống như đúc bản thân, đối phương là Hồng đế, còn ngươi cũng tên Hồng..." Mộc Li nói, cảm giác không thể tưởng tượng nổi.
"Chính là như vậy, thật sự không thể tưởng tượng nổi, ta cũng không biết phải giải thích như thế nào!" Hồng cười khổ, tay nhẹ nhàng sờ thi hài: "Hơn nữa, hắn khiến cho ta có cảm giác tương giao, giống như hắn chính là ta..."
Trong lòng Mộc Li như có sét đánh ngang!
"Chờ chút, chúng ta sắp xếp lại từ đầu! Đây không chỉ liên quan đến thân thế của ngươi, mà còn liên quan đến một người khác!" Mộc Li hết sức kích động, nàng cảm giác mình đã phát hiện ra một bí mật lớn, liên quan tới đạo tặc, liên quan tới Lâm Bắc Phàm.
...
"Được, Mộc tiền bối!" Hồng gật đầu.
"Ngươi ra đời khi nào, nói cụ thể!" Mộc Li hỏi.
"Ngày X tháng X năm XX!" Hồng nói.
"Chính là lúc gia hoả kia rời đi chưa được bao lâu, thời gian trùng khớp!" Mộc Li vô cùng hưng phấn, hỏi tiếp: "Ngươi tiến vào lớp học của Lâm Bắc Phàm như thế nào, vì sao tiến vào?"
"Cái này... Có thể không trả lời được không?" Hồng khó xử nói, cái này liên quan đến quản gia của hắn, quản gia đối với hắn giống như người thân.
"Mau nói! Nếu không đợi ta chỉnh ngươi!" Mộc Li chống nạnh dữ dằn nói.
Hồng hít sâu một hơi, trong mắt mang theo hồi ức: "Là một người bảo ta đi!"
"Ai?" Mộc Li truy hỏi.
"Quản gia của ta!" Hồng nói.
"Quản gia?" Mộc Li nghi hoặc: "Ta nhớ được lúc nhỏ trong nhà ngươi vô cùng khó khăn, chỉ có mẫu thân và ngươi sống nương tựa lẫn nhau, làm sao lại có quản gia?"
"Quản gia này cũng không phải quản gia trong hiện thực, mà là một quản gia giả lập!"
"Quản gia giả lập?"
"Đúng, hắn giống như một hồn thể, sống nhờ trong cơ thể ta, chỉ dẫn ta làm việc! Ta có thể lấy được nhiều thành tựu trong mấy năm nay cũng là nhờ có hắn chỉ đạo! Là hắn bảo ta tiến vào lớp học của Lâm lão sư, hắn nói sẽ có chỗ tốt với ta! Hơn nữa cũng là nhờ hắn mà mẫu thân ta mới có thể kéo dài sinh mệnh..."
Hồng vừa nói, hai mắt dần ướt át.
Đã nhiều năm như vậy, quản gia, ngươi có khỏe không?