Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 107 - Chương 107. Tại Sao Lại Có Thêm Một Đầu Yêu Vương?

Chương 107. Tại sao lại có thêm một đầu Yêu Vương? Chương 107. Tại sao lại có thêm một đầu Yêu Vương?

Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Lúc này, Tô Ninh vẫn sừng sững giữa không trung như cũ, bạch y tung bay, trắng tinh như tuyết.

Vừa rồi chiến đấu kịch liệt như vậy, nhưng không hề lưu lại chút dấu vết nào trên người hắn ta, ngược lại càng phụ trợ khiến hắn ta thêm uy vũ bất phàm.

Trong lòng mọi người không hẹn mà cùng bốc lên một câu thơ:

Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song!

Phong hoa cái thế, võ lực ngập trời, chỉ giơ tay nhấc chân đã có thể trấn áp một đầu Yêu Vương!

Lúc này, vị cao thủ thần bí này đã thay thế địa vị của đám người Giang Trường Thanh, Tây Môn Xuy Tuyết trong lòng bọn họ, trở thành Giang Nam đệ nhất cao thủ, thủ hộ thần của Giang Nam.

Cho dù Dạ Ma thần bí khó lường cũng không đủ để đánh đồng với hắn!

“Người này thật cường đại! Đánh bại được Yêu Vương, thực lực của hắn tuyệt đối phải đạt tới Thiên Nhân cảnh giới!”

“Nhân loại chúng ta lại thêm một vị tôn giả cường đại!”

“Tuy rằng nhìn không thấy dung mạo của hắn, nhưng là từ hơi thở sinh mệnh của hắn có thể nhìn ra hắn vô cùng trẻ tuổi, lại là một thiên kiêu cái thế!”

“Thiên phú của hắn còn lợi hại hơn cả Dạ Ma!

“Dạ Ma sao có thể sánh với hắn?”

“Thật muốn biết tên của vị cao thủ này là gì?”

Nhìn bóng người phong hoa trên bầu trời, trong lòng mọi người tràn ngập kính ngưỡng.

Ngay cả đám người Lâm Vi Vi, Huyết Sắc Vi cũng thấy bội phục.

“Có gì đặc biệt hơn người, cũng chỉ là trang bức thôi!” Bức vương Kim Thiểm Thiểm ê ẩm nói, nhưng lại không nhịn được mà hâm mộ, hắn ta cũng rất muốn tràng bức như vậy, chỉ là thực lực không cho phép.

“Thần Ẩn Giả vẫn cường đại không thể địch như vậy, hơn nữa hình như hắn ta càng mạnh hơn so với kiếp trước!” Trùng sinh giả An Khả Hân thở dài.

Kiếp trước, lúc Thần Ẩn Giả xuất hiện lần đầu tiên, cũng đã đánh bại Kiếm Xỉ Yêu Vương.

Nhưng không hề nhẹ nhàng như vậy, trên người rách rưới nhiều chỗ, nào như bây giờ, ngay cả hạt bụi nhỏ cũng không dính, ngay cả một chút chuyện cũng không có.

Đột nhiên An Khả Hân nhớ tới Dạ Ma, chẳng lẽ là vì ba tháng trước hắn đánh bại Thần Ẩn Giả, cho nên mới khiến Thần Ẩn Giả thấy hổ thẹn rồi sau đó quyết tâm, trở nên càng cường đại hơn?

Mặc kệ là vì nguyên nhân gì, đối với nàng, đây thật sự là chuyện tốt. Bởi Giang Nam có Thần Ẩn Giả sẽ càng trở nên an toàn hơn.

Vào giờ phút này, Tô Ninh rất đắc ý, vô cùng vô cùng đắc ý. Lên sân khấu ngăn chặn cơn sóng dữ vào thời điểm mấu chốt nhất, quả nhiên đây mới là thời khắc tốt nhất để trang bức. Nhìn vô số đôi mắt sùng bái ái mộ, lòng hư vinh của hắn ta lấy được thỏa mãn cực lớn.

Quả nhiên mấy tháng trời chịu đựng không uổng phí!

Trong lòng hắn ta chỉ còn lại có ngọn lửa: “Dạ Ma, ngươi đã chuẩn bị tốt chưa?”

Đúng lúc này, một bóng dáng nho nhỏ nhanh chóng từ chân trời đến gần. Mọi người tập trung nhìn lại, lại là Kiếm Xỉ Yêu Vương.

Vừa rồi hắn ta nói sẽ trở về, nhưng tốc độ trở về này cũng nhanh quá đi?

Còn chưa quá ba phút, hệt như đặc biệt ra ngoài đi vệ sinh một chuyến vậy.

Chẳng qua nhìn bóng dáng màu trắng trên bầu trời, trong lòng mọi người lại ổn định xuống, Yêu Vương tới ta cũng không sợ, chúng ta có cao thủ thần bí bảo vệ, tuyệt đối có khả năng tiêu diệt ngươi.

Ánh mắt Thần Ẩn Giả Tô Ninh trở nên ngưng trọng: “Kiếm Xỉ Yêu Vương, ngươi còn trở về làm gì?”

Kiếm Xỉ Yêu Vương lộ ra nụ cười lạnh: “Trở về giết ngươi!”

Tô Ninh cũng cười lạnh: “Chỉ bằng ngươi?”

“Đương nhiên không chỉ có ta!”

Đúng lúc này, từ phía sau Kiếm Xỉ Yêu Vương truyền đến một tiếng gào khủng bố.

Dường như tiếng gào này có năng lực xuyên kim nứt thạch, lực lượng chấn động mà đến, cuốn lên cuồng phong ngập trời, ngay cả lá cây cũng bị chấn vỡ nát.

Sắc mặt Tô Ninh biến đổi, sắc mặt đám cao thủ Siêu Phàm cũng biến đổi, sắc mặt mọi người ở đây đều biến đổi.

Chỉ thấy trên bầu trời phía sau Kiếm Xỉ Yêu Vương xuất hiện một bóng đen hình chim.

Cùng với nó càng ngày càng tới gần, hình thể cũng càng ngày càng khổng lồ, uy thế cũng càng ngày càng cường đại.

Mọi người cảm nhận được uy áp của Yêu Vương từ trên người nó. So với Kiếm Xỉ Yêu Vương, uy áp này chỉ mạnh hơn chứ không yếu.

“Sao còn có Yêu Vương nữa?”

“Không phải Yêu Vương đều độc lai độc vãng sao? Tại sao đột nhiên lại tổ đoàn hành động?”

“Đầu Yêu Vương này thật mạnh!”

“Rốt cuộc Giang Nam của chúng ta đã tạo nghiệt gì?”

Dưới luồng uy áp này, rất nhiều tu luyện giả run bần bật.

Ánh mắt An Khả Hân dại ra, nhìn Yêu Vương loài điểu dần dần tới gần, kiếp trước vốn không phát sinh chuyện như vậy!

Hiện tại phải làm gì bây giờ?

Thần Ẩn Giả có thể đánh bại một vị Yêu Vương, nhưng hai vị thì sao?

An Khả Hân chỉ cảm thấy vô lực, vì cái gì sau khi trùng sinh, rất nhiều chuyện đều không phát triển như trong dự liệu?

Lúc này, Yêu Vương loài điểu kia cũng đến gần rồi.

Lớn, thật sự là lớn vô cùng, nó giương đôi cánh che khuất bầu trời, gần như bao phủ cả bầu trời. Bộ lông toàn thân đỏ hồng sáng rỡ, giống như ngọn lửa đang thiêu đốt, thoạt nhìn toàn thể rất giống phượng hoàng trong truyền thuyết.

Nhưng phượng hoàng mang đến điềm lành, mà đầu Yêu Vương này lại mang đến hủy diệt!

“Đây là Phượng Vương! Sống ở Bất Tử Sơn cách đây trăm dặm, sao nó lại bay đến nơi này?" Có người nhận ra thân phận của Yêu Vương loại điểu này, nhanh chóng nói ra.

Phượng Vương bay tới, cũng không nói nhiều, hai cánh thật lớn vung lên, lập tức có vô số cuồng phong và hỏa diễm rơi xuống.

Trong phạm vi trăm dặm, tất cả đều bị thiêu đốt, ngọn lửa hừng hực bốc lên.

“Băng Phong Thiên Lý!” Tô Ninh lập tức thi triển đại chiêu của bản thân, huỷ diệt toàn bộ ngọn lửa xung quanh.

Phượng Vương không phục, mở ra miệng chim phun ra một đạo kim sắc hỏa diễm.

Đây là bản mệnh chân hỏa của nó - Bất Tử Hỏa!

Không có gì không thể đốt, nhiệt độ vô cùng cao.

Chỉ cần nó mong muốn, ngọn lửa này có thể thiêu đốt mãi không tắt.

Tô Ninh tạo ra dị tượng băng tuyết, dùng dị tượng để đối kháng với thần thông của Phượng Vương.

Không hổ là người bật hack, dị tượng của Tô Ninh lại có thể chống đỡ được Bất Tử Hỏa, sau đó lợi dụng Haki sắc màu vũ trang đại thành của mình, tiêu diệt toàn bộ Bất Tử Hỏa.

Sau đó hắn ta lại lợi dụng năng lực của Luân Hồi Nhãn, kéo nó từ bầu trời xuống dữ tợn hành hung một trận.

Rất nhiều lông vũ xinh đẹp trên người Phượng Vương đều bị đánh bay.

Cuối cùng Kiếm Xỉ Yêu Vương cũng ra tay, cứu Phượng Vương ra.

“Chúng ta cần liên thủ lại mới có thể giết chết nhân loại này!”

Sở dĩ Kiếm Xỉ Yêu Vương không hành động, là vì hắn ta biết Yêu Vương đều tương đối cao ngạo, khinh thường việc liên thủ với một Yêu Vương khác, trừ phi đã phải chịu thiệt thòi cực lớn mới có thể nhận phục.

Phượng Vương gật gật đầu, thân hình nhanh chóng thu nhỏ, cuối cùng biến thành con chim chỉ chừng ba thước.

Nó vẫn quen dùng bản thể để tiến hành chiến đấu.

“Nhân loại, nhận lấy cái chết!”

Hai Yêu Vương liên thủ, một cận chiến một viễn công.

Một dùng thân thể cứng rắn chống đỡ, một chơi phun hỏa.

Một cái làm lá chắn thịt, một cái làm xạ thủ.

Lần đầu hợp tác lại chơi đến ăn ý như vậy.

Tô Ninh không thể bình tĩnh nổi, hắn ta cảm thấy áp lực lớn chưa từng có.

Song quyền nan địch tứ thủ, huống chi còn là hai đầu Yêu Vương cường đại.

Tô Ninh đánh đến vô cùng chật vật, hoặc phải nói là bị đánh tới chật vật vô cùng, ngay cả quần áo trên người cũng bị thiêu đốt rất nhiều lần, hình tượng gì cũng mất sạch.

Trong lòng kêu khổ không thôi, Yêu Vương các ngươi còn biết xấu hổ hay không?

Có thể kiêu ngạo một chút hay không?

Lại hai đánh một, ta trang bức dễ dàng lắm sao?

Bình Luận (0)
Comment