Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau một bữa cơm, đại thánh gia và Tôn Ngộ Không thương thảo, quyết định truyền bá 'Ngộ Không truyền' vào trong thế giới Hồng Hoang.
Thế là thế giới Hồng Hoang cũng dậy sóng.
Trư Bát Giới mặc dù được phong làm phật, nhưng lại vẫn làm công việc của tịnh đàn sử giả, cũng tức là đi khắp nơi vui chơi giải trí, ăn sạch cống phẩm của tín đồ, vô cùng hài lòng.
Một ngày nọ, hắn lại xuống hạ giới ăn đồ ăn, bỗng trông thấy một đám tiểu yêu đang vây vào một say mê đọc sách.
Điều này khiến hắn khó hiểu, tiểu yêu mà cũng đọc sách, quá thần kỳ.
Bọn họ đang đọc sách gì?
Thế là vụng trộm núp ở sau nhìn.
Chỉ nghe một tiểu yêu cảm khái: "Ai, Tôn Ngộ Không và Tử Hà tiên tử này thực sự quá thảm, yêu nhau một đời, cuối cùng lại không thể không tách ra. Vì đối phương mà cam nguyện hi sinh tự do của mình, quá cảm động!"
Trư Bát Giới nghe mà ngơ ngác, không phải đại sư huynh vẫn luôn độc lai độc vãng sao?
Lúc nào có Tử Hà tiên tử?
Hơn nữa Tử Hà tiên tử là ai?
Bằng hữu hắn kết giao trải rộng tam giới, chưa từng nghe nói có ai tên là Tử Hà.
Thế là hắn tiếp tục nghe.
Tiểu yêu thứ hai nói: "Đây có tính là gì, ta cảm thấy Đường Tăng và bạch long mã mới là thảm nhất, rõ ràng trong lòng hai bên đều có đối phương, gặp nhau nhưng lại không thể nhận nhau, nỗi khổ tâm này ai có thể thấu hiểu?"
Trư Bát Giới lại một lần nữa ngơ ngác, nghe mà như lọt vào trong sương mù.
Đường Tăng và bạch long mã không phải chỉ là quan hệ sư đồ đơn giản thôi sao, làm sao nghe vào giống tình yêu nam nữ thế này?
Cảm giác có chút là lạ, thế là hắn tiếp tục nghe lén.
"Đường Tăng và bạch long mã quả thực rất thảm, nhưng do với Trư Bát Giới cũng không tính là gì! Trư Bát Giới yêu A Nguyệt, A Nguyệt cũng yêu Trư Bát Giới, 2 người đôi bên tình nguyện nhưng lại không thể ở bên nhau, cuối cùng Trư Bát Giới đầu thai thành heo, cưới kẻ nịnh hót Cao Thúy Lan làm thê, còn sinh một tổ tiểu trư, tiến vào nấm mồ hôn nhân, vĩnh viễn không thể quay về, cũng không ở nổi, mỗi ngày đều lấy nước mắt rửa mặt, nếu như ta là Trư Bát Giới ta đã sớm thắt cổ tự sát!"
"Phụt!!!" Trư Bát Giới phun máu.
A Nguyệt là ai?
Ta khi nào sinh tiểu trư với Cao Thúy Lan?
"Ai?" Tiểu yêu hô to.
"Là Trư gia gia của ngươi!" Trư Bát Giới hiện nguyên hình, thở phì phò lao đến, nổi giận đùng đùng nói: "Đám tiểu yêu các ngươi càng lúc càng lớn gan, dám bịa đặt sinh sự, lại dám nói xấu ta và đại sư huynh sư phụ, các ngươi có biết tội không?"
"Oan uổng quá, Thiên Bồng nguyên soái!" Yêu quái quỳ xuống mặt đất hô to.
"Còn dám nói oan uổng? Vừa rồi ta vẫn luôn ẩn thân ở kia, từ đầu tới cuối ta đều nghe được!" Trư Bát Giới lấy Cửu Xích đinh bá, cả giận nói: "Lại còn nói sư huynh ta và Tử Hà tiên tử có tình? Sư huynh ta lưu manh cả một đời, căn bản không có hứng thú với chuyện tình tình ái ái, các ngươi đây là bịa đặt sinh sự."
"Sư phụ Đường Tăng và bạch long mã rõ ràng trong sạch, các ngươi lại bịa đặt bọn họ có quan hệ đó, quả thực là không chấp nhận nổi, ta cũng nghe không nổi, các ngươi còn dám nói mình oan uổng?"
"Còn có ta..." Trư Bát Giới càng nói càng giận: "Ta lúc nào có A Nguyệt gì? Ta kết hôn sinh tiểu trư với Cao Thúy Lan lúc nào? Ngay cả bản nhân ta cũng không biết."
"Thiên Bồng nguyên soái, thật sự oan uổng, chúng ta cũng không phải cố ý phỉ báng ngươi, tất cả đều là vì quyển sách này!" Một tiểu yêu run lẩy bẩy móc ra một quyển sách.
"Mang ra!" Thiên Bồng nguyên soái lớn tiếng nói.
"Mời xem, Thiên Bồng nguyên soái!"
Trư Bát Giới nhận lấy mở ra, đọc nhanh như gió, lập tức tam quan vỡ nát.
Đại sư huynh thật sự yêu đương với Tử Hà tiên tử, hơn nữa còn là yêu đương vượt thời không!
Sư phụ thật sự có tình với bạch long mã!
Lúc hắn làm nguyên soái ở Thiên Đình quả thật có một A Nguyệt, khi đầu thai chuyển thế thành Trư Bát Giới thật sự kết hôn với Cao Thúy Lan, còn sinh một tổ heo con!
Quan trọng nhất là quyển sách này thông thiên hắc phật, hắc đến thảm thiết, không chấp nhận nổi!
Hắn là Phật của Phật giáo, tuyệt đối không cho phép!
"A phi! Quyển sách này từ đầu tới đuôi đều là bịa đặt, toàn bộ là nói xấu, phải xếp nó vào sách cấm!" Trư Bát Giới giơ Cửu Xỉ đinh ba lên, quát: "Nói cho lão Trư biết quyển sách này các ngươi mua ở đâu? Nếu như không nói, ta sẽ đưa tất cả các ngươi tới địa phủ gặp Diêm vương, đời đời kiếp kiếp chỉ đầu thai thành súc sinh!"
Một tiểu yêu nói: "Thiên Bồng nguyên soái, sách này chúng ta mua từ chỗ Tề Thiên đại thánh, ngươi muốn tìm thì đi tìm hắn! Chúng ta thật sự oan uổng, chỉ đọc một quyển sách có cần phải vậy không?"
Trư Bát Giới giật mình: "Đại sư huynh sao mà bán những quyển sách này được? Các ngươi rõ ràng là nói xấu!"
"Không phải bán, là đưa, vừa gặp người liền đưa! Tiểu yêu nếu có nửa câu nói dối, nguyện bị thiên lôi đánh trúng chết không yên thân!"
Cuối cùng Trư Bát Giới mang theo tâm tình phức tạp đi tìm Tôn Ngộ Không.
Lúc này Tôn Ngộ Không đang phân thân tới khắp nơi bày quầy bán sách, vô cùng nhiệt tình.
Hắn giữ lại một người đề cử sách trong tay: "Bằng hữu, ngươi là có cảm thấy hứng thú với cuộc sống tình cảm của bốn sư đồ Đường Tăng Tây Du không? Ngươi có muốn biết gút mắc tình cảm ân oán tình cừu của bọn họ không? Ngươi có muốn biết bí ẩn phía sau Tây Du không? Nếu như ngươi muốn biết thì ngươi đáng có được quyển 'Ngộ Không truyền' này! Quan trọng là nó không mất tiền!"
Thê là lại có một quyển sách được chào hàng ra ngoài.
Trư Bát Giới vẻ mặt phức tạp đi tới, hắn thật sự không ngờ đại sư huynh của hắn lại thật sự đang bán sách.
Hơn nữa còn là một quyển sách phá vỡ tam quan như vậy, có cảm giác sụp đổ hình tượng.
Tôn Ngộ Không cũng nhìn thấy Trư Bát Giới, cao hứng nói: "Bát Giới, ngươi đến rồi!"
Trư Bát Giới nhìn "Ngộ Không truyền" xếp thành một ngọn núi bên cạnh Tôn Ngộ Không, nhịn không được mở miệng hỏi: "Đại sư huynh, sao ngươi có thể bán loại sách này được? Ngươi xuyên tạc sư huynh đệ chúng ta thì thôi, chúng ta có thể coi như đây là đùa giỡn, nhưng trong này còn có..."
"Bát Giới, ngươi có phải đã đọc sách rồi không? Ngươi cảm thấy viết thế nào? Ví dụ như về tình cảm của ngươi và A Nguyệt..."
"Viết quả thực không tệ, chỉ là có chút sụp đổ tam quan, nhưng nó đã viết ra ưu điểm lớn nhất của lão Trư ta."
"Ưu điểm gì?" Tôn Ngộ Không hỏi.
"Si tình, ưu điểm lớn nhất của lão Trư ta chính là si tình!" Trư Bát Giới vô cùng chân thành nói.
Tôn Ngộ Không nhếch miệng, ưu điểm lớn nhất của hắn ta là không biết xấu hổ.
Trư Bát Giới lại nói: "Nhưng sư huynh ngươi cũng không thể hắc phật như vậy được, nếu để Như Lai phật tổ biết, hắn sẽ..."
"Hắn biết rồi sẽ như thế nào?" Một người ở phía sau xông ra.
Trư Bát Giới quay đầu nhìn, giật nảy mình: "Vô Lượng kim thân phật, tại sao ngươi lại ở chỗ này?"
"Đương nhiên là đi bán sách!" Lâm Bắc Phàm cười nói.
Giờ khắc này Trư Bát Giới đã hiểu ra, sư huynh chỉ là đồng lõa, đây mới thật sự là kẻ cầm đầu.
Một người dám để cho phật tổ kêu ba ba, còn có chuyện gì mà không làm được nữa?