Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
"Chuyện không tính là gì, tất cả mọi người giải tán đi!" Lâm Bắc Phàm phất phất tay, sau đó cười nói với chủ thần Triệu Kỳ Nhi đang ngẩn người: "Ta có một chuyện cần làm phiền ngươi."
"Cái gì... Chuyện gì, cộng chủ?" Chủ thần Triệu Kỳ Nhi lắp ba lắp bắp hỏi.
Lâm Bắc Phàm cảm thấy rất kỳ quái, vị chủ thần tân nhiệm này bắt đầu từ số không, một lần nữa phát triển Luân Hồi điện, cũng coi như là người có kiến thức rộng, bình thường ở trong Luân Hồi điện ra lệnh uy phong lẫm lẫm, làm sao vừa đụng đến hắn đã trở nên sốt sắng, nói chuyện chút cũng đỏ mặt như vậy?
Lâm Bắc Phàm nhìn nàng, mặt Triệu Kỳ Nhi càng đỏ hơn, cúi đầu xuống.
Lâm Bắc Phàm cảm thấy thú vị, thế là tiếp tục nhìn nàng.
Đầu Triệu Kỳ Nhi đã cúi thấp đến mức không nhìn thấy gì, thanh âm mềm mại nói: "Cộng chủ... Chuyện gì vậy?"
Lâm Bắc Phàm quyết định không làm khó dễ nàng nữa, nói: "Ta muốn mời ngươi mở một phân bộ Luân Hồi điện trong học viện, để cho học sinh cũng có thể trở thành luân hồi giả, đi tới thế giới khác chấp hành nhiệm vụ, lịch luyện có lợi cho sự phát triển của bọn họ! Ý của ngươi thế nào?"
"A... Được!" Triệu Kỳ Nhi ngơ ngác lên tiếng.
"Nếu như ngươi thấy khó xử cũng không sao!" Lâm Bắc Phàm nói.
"Không, ta đồng ý!" Triệu Kỳ Nhi lúc này phản ứng rất nhanh.
"Vậy thì làm phiền ngươi!" Lâm Bắc Phàm cười nói: "Có chỗ nào không hiểu thì đi tìm Tuyết Khinh Mi, nàng sẽ phụ trách."
"A... Được!" Triệu Kỳ Nhi ngơ ngác gật đầu.
Sau khi Lâm Bắc Phàm rời đi, Triệu Kỳ Nhi mới trở về như cũ, vô cùng ảo não: "Biểu hiện vừa rồi của ta thật thảm!"
Nhưng trong nháy mắt lại mặt mày hớn hở: "Cộng chủ vẫn luôn chú ý đến ta, ha ha..."
Sau đó chủ thần Triệu Kỳ Nhi liền đi tìm Tuyết Khinh Mi, mở phân bộ Luân Hồi điện trong học viện, chiêu mộ học sinh tới làm luân hồi giả, đi tới ngoại giới lịch luyện chấp hành nhiệm vụ.
Chuyện này gây ra sóng to gió lớn.
Không chỉ có học sinh muốn trở thành luân hồi giả, còn có rất nhiều người khác cũng muốn trở thành luân hồi giả.
Bởi vì chưa trở thành thần ma thì sẽ rất khó khăn khi muốn đến vạn giới lịch luyện, lúc này có cơ hội tốt, bọn họ cũng muốn trở thành luân hồi giả.
Chuyện này bận rộn 2 tháng, cuối cùng cũng đi vào quỹ đạo.
1 ngày nọ, Tuyết Kinh Mi hiệp trợ sáng tạo phân bộ Luân Hồi điện tìm tới cửa: "Viện trưởng, ngươi tìm được nữ nhân ngu ngốc này từ đâu?"
"Nàng làm sao vậy, rất xuất sắc sao?" Lâm Bắc Phàm tò mò hỏi.
"Nàng làm sao? Từ sau khi Triệu Kỳ Nhi trở về vẫn luôn bận rộn kiến thiết phân bộ Luân Hồi điện, hơn 2 tháng đều không nghỉ ngơi. Rốt cuộc ngươi rót thuốc mê gì cho nàng, một tiểu nữ hài ra sức làm việc như vậy, hơn nữa còn rất thích thú, có đần độn hay không?" Tuyết Khinh Mi tức giận nói.
"Ngươi còn không biết xấu hổ nói người ta, mấy chục năm qua không phải ngươi cũng làm việc đần độn sao? Đều không biết nghỉ ngơi!" Lâm Bắc Phàm trách cứ.
"Còn không phải là do người nào đó quá lười, phó viện trưởng ta đây chỉ có thể thay!" Tuyết Khinh Mi nói.
Tuyết Khinh Mi bỗng nhiên kinh hô một tiếng, bị Lâm Bắc Phàm ôm vào trong ngực, nói: "Khinh Mi, ngươi cố gắng nhiều năm như vậy cũng nên nghỉ ngơi mấy ngày. Mấy ngày này ta bồi ngươi!"
Mặt Tuyết Khinh Mi xoạch một cái đỏ hồng, nhưng cũng không cự tuyệt.
Tất cả đều nước chảy thành sông.
Cứ thế qua mấy năm.
Vạn giới trong cơ thể Lâm Bắc Phàm cơ bản đều đã tấn cấp thành thế giới đại thiên cấp 4, thực lực hắn lại một lần nữa không áp chế được, sắp tiến thêm một bước trở thành vô thượng cự đầu, ở trong Hồng Hoang được gọi là siêu cấp cường giả Đại La Kim Tiên.
Hắn đột phá tất nhiên sẽ kéo theo thế giới tấn cấp, lần thứ chín linh khí triều tịch sắp tới.
Mỗi lần linh khí triều tịch đều mang đến cơ duyên cực lớn.
Tu luyện trong linh khí triều tịch, hiệu quả hơn gấp trăm lần nghìn lần lúc bình thường, cảm ngộ thiên địa chí lý sẽ trở nên vô cùng đơn giản, rất nhiều người đều đột phá trong linh khí triều tịch, hiệu quả kinh người.
Thế giới linh khí khôi phục ở trong lần linh khí triều tịch này nhanh chóng vượt qua rất nhiều đại thế giới cổ xưa, trở thành đại thế giới tiếng tăm lừng lẫy trong vạn giới.
Không một ai không coi trọng lần linh khí triều tịch này, các thiên kiêu đang ở bên ngoài lịch luyện đều trở về, hưởng thụ thịnh yến Thao Thiết linh khí triều tịch.
Sau khi tất cả mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng, Lâm Bắc Phàm liền gỡ bỏ hạn chế trên người.
"Oanh" "Oanh"...
Long trời lở đất, mặt đất rung chuyển, thiên địa biến sắc, khắp nơi là lôi điện và cuồng phong bão tố, pháp tắc vỡ ra hiển hóa tại thế, thế giới linh khí triều tịch lại một lần nữa điên cuồng mở rộng!
Cùng lúc đó, linh khí mãnh liệt tràn đến!
Không nên nói là linh khí triều tịch, phải nói là tiên khí triều tịch, linh khí gần như đều bị che lấp không thể thấy được...
Mức độ tiên khí đậm đặc không kém hơn địa khu thế giới Hồng Hoang.
Động tĩnh này làm kinh động đến Thánh Nhân.
"Lại lên cấp, trong chưa đến 100 năm ngắn ngủi mà đã mấy lần kéo theo thế giới tấn cấp, thiên phú này hằng cổ không có! Lâm Bắc Phàm này... Chẳng lẽ là hỗn độn thần ma chuyển thế?" Nguyên Thủy thiên tôn nhíu mày.
Trên thực tế các Thánh Nhân đều có hoài nghi như vậy.
Bởi vì thiên phú của Lâm Bắc Phàm thực sự quá yêu nghiệt, trong thời gian chưa đến 100 năm tấn cấp từ một phàm nhân đến Đại La Kim Tiên, hơn nữa còn nhiều lần kéo theo thế giới tấn cấp, ở bọn hắn lâu đời năm tháng chưa bao giờ thấy qua.
Bọn họ không tin trên thế giới có người ngưu bức như vậy tồn tại!
Hắn đã từng là một vị hỗn độn thần ma cường đại, cho nên mới không thể tính được lai lịch của hắn, cho nên bên cạnh hắn mới có hỗn độn thần ma cường đại thủ hộ, bây giờ cuối cùng đã nghịch thiên trở về.
Loại giải thích này là hợp tình hợp lý nhất.
Người ta chỉ là khôi phục thực lực mà thôi, cũng không phải tu luyện.
Thậm chí bọn họ còn hoài nghi thế giới linh khí khôi phục có khả năng chính là đạo tràng của vị hỗn độn thần ma kia. Nếu không tại sao nhiều năm như vậy bọn họ vẫn không nhìn thấu được bản chất của thế giới linh khí khôi phục?
Hai vị Thánh Nhân Phật giáo bắt đầu bàn luận.
"Sư huynh, Lâm Bắc Phàm kia hình như có oán với ta, có phải chúng ta nên thừa dịp hắn chưa khôi phục..."
"Hiện tại chỉ là mâu thuẫn nhỏ, chưa đến nỗi trở mặt, mặc kệ hắn đi. Dù sao loại nhân vật kia đánh không chết, giết không diệt, chết không xong, trường tồn vĩnh hằng, mặc dù có thể áp chế nhất thời thì sớm muộn gì cũng có ngày trở lại, nhân quả như thế là quá lớn, ngươi và ta đều không chịu đựng nổi. Huống hồ hắn còn có cường giả thủ hộ, thôi đi."
"A di đà phật!"
Nguyên Thủy thiên tôn đi tìm Thánh Nhân Lão Tử, bởi vì quan hệ của bọn họ với Lâm Bắc Phàm không tốt lắm.
"Sư đệ, mặc kệ hắn đi. Tầm Thánh Nhân đều là đạo hữu, không kết nhân quả là tốt nhất!" Đây là ý kiến của Lão Tử.
"Sư huynh nói phải!" Nguyên Thủy thiên tôn gật đầu.