Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 1091 - Chương 1091. Lý Trường Sinh Bị Minh Hà Lão Tổ Bắt Đi

Chương 1091. Lý Trường Sinh bị Minh Hà lão tổ bắt đi Chương 1091. Lý Trường Sinh bị Minh Hà lão tổ bắt đi

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Lúc này, nghe thấy động tĩnh bên ngoài, Lý Trường Sinh đang tu luyện tỉnh lại.

Kết quả trông thấy một lão nhân tướng mạo âm u mặc áo bào đỏ đang sáng mắt nhìn mình, lập tức giật nảy mình: "Ngươi là ai? Vì sao lại xuất hiện ở đây?"

Minh Hà lão tổ cười nói: "Tiểu oa, ta là Minh Hà lão tổ tới từ thế giới Hồng Hoang, trên đường đi ngang qua đây tình cơ nhìn thấy ngươi, phát hiện ngươi là kỳ tài tu luyện thượng đẳng, ngươi có nguyện ý bái bản tọa làm sư không?"

"Đa tạ tiền bối hậu ái, nhưng ta đã có sư phụ, sư phụ ta là Nhật Thiên Thái Thượng Đạo Tôn, hắn đối xử với ta cực kì tốt, cho nên vãn bối không có ý định bái người khác làm thầy, mong tiền bối thứ lỗi." Lý Trường Sinh cung kính nói.

Chủ yếu là nhìn người trước mắt này không giống người tốt, ánh mắt nhìn hắn có chút nguy hiểm, cho nên mới không chút nghĩ ngợi cự tuyệt.

"Nhật Thiên Thái Thượng Đạo Tôn?" Minh Hà lão tổ nhíu mày, chưa từng nghe nói tới danh hiệu này.

Nhưng người có thể bố trí trận pháp thế này ở đây, nhất định là một vị cường giả Chuẩn Thánh không kém hơn hắn, tuyệt đối không thể khinh thường.

"Nhưng bản tọa hiếm khi coi trọng một người, cho nên đệ tử ngươi bản tọa đã định rồi!"

"Tiền bối, sao ngươi có thể ép buộc ta như vậy?" Lý Trường Sinh kinh hãi.

"Buồn cười, thế giới này vốn chính là cường giả vi tôn, cường giả có thể muốn làm gì thì làm! Hơn nữa bản tọa thu ngươi làm đồ đệ là phúc phận ngươi tu 800 đời mới có, ngươi phải biết ơn mới đúng!" Minh Hà lão tổ vươn tay ra, muốn cuốn Lý Trường Sinh đi.

Lý Trường Sinh kích hoạt tín hiệu cầu cứu trong cơ thể, cầu cứu sư phụ hắn.

Minh Hà lão tổ cười ha ha: "Không có tác dụng, chỗ này đã bị lão tổ ta che giấu thiên cơ, hắn sẽ không phát hiện ra được, ngươi ngoan ngoãn đi cùng lão tổ ta thôi! Ha ha!"

Lý Trường Sinh không có sức phản kháng bị cuốn đi.

Chỉ chốc lát sau, Minh Hà lão tổ đã về tới hang ổ trong huyết hải, vứt Lý Trường Sinh xuống mặt đất, lớn tiếng nói: "Người tới, tắm rửa sạch sẽ cho hắn, ném vào trong huyết hải dong lô rèn đúc."

"Rõ!" Mấy A Tu La bộ dáng xấu vô cùng đi đến.

Lý Trường Sinh quá đỗi sợ hãi: "Ngươi muốn làm gì, không phải ngươi muốn ta bái ngươi làm sư sao? Vì sao..."

Minh Hà lão tổ cười lạnh: "Ngươi thật sự cho rằng lão tổ ta là người quý tài sao? Ta chỉ muốn tuyệt thế bảo thể của ngươi mà thôi, nếu như luyện chế ngươi thành phân thân của bản tọa, tương lai ta sẽ có thêm một chiến lực cấp bậc Chuẩn Thánh!"

Huyết hải dong lô này là do Minh Hà lão tổ học rèn theo lò luyện đan của Lão Tử.

Hắn muốn học theo cách năm đó Tôn Ngộ Không vào lò bát quái, rèn đúc Lý Trường Sinh, chờ khi thân thể Lý Trường Sinh được khai thác hoàn toàn rồi lại tước chiếm sào cưu, bồi dưỡng ra một phân thân cường đại.

Không bao lâu sau, Lý Trường Sinh đã được tẩy rửa sạch giống như heo con, ném vào trong huyết hải dong lô.

"Thật nóng! Nóng chết ta! Mau thả ta ra ngoài, lão yêu nhà ngươi... Nếu không sư phụ ta chắc chắn sẽ không tha cho ngươi!" Lý Trường Sinh giãy giụa ở trong, không ngừng nguyền rủa.

Minh Hà lão tổ mặt không biểu cảm: "Kêu to lên, ngươi có kêu nát cổ họng cũng không có ai đến để ý đến ngươi! Huyết hải dong lô này có thể nói là được dung hợp một nửa tinh hoa huyết hải của ta, có công dụng đoạt thiên tạo hóa, ngươi có thể vào trong đó là phúc phận ngươi tu hết đời này cũng không được, ngươi nên cảm kích lão tổ ta mới đúng!"

"Ta cảm ơn tám đời tổ tông nhà ngươi! Tên hỗn đả sinh con ra không có lỗ đít nhà ngươi, ta nguyền rủa ngươi sớm chết sớm siêu sinh! Tốt nhất là vĩnh viễn không siêu sinh, đời này làm trâu làm ngựa..." Lý Trường Sinh điên cuồng gào thét.

Minh Hà lão tổ khẽ nhíu mày: "Đã đến lúc này rồi mà còn nói năng lỗ mãng?"

Nhẹ nhàng vung tay lên, một chuỗi linh đan tiên dược dài cùng đủ loại tiên tuyền trút vào bên trong huyết hải dong lô, tan vào thân thể Lý Trường Sinh, khiến hắn đau đến tan nát cõi lòng, mắng không nên lời.

Nhưng thời gian dần trôi qua, hắn phát hiện cảm giác đau đớn dần chậm rãi biến mất.

Những huyết hải tinh hoa, linh đan tiên dược này đều tràn vào trong thân thể của hắn, sau đó biến mất không thấy gì nữa.

Minh Hà lão tổ bên ngoài cũng phát hiện ra, không chỉ không giận mà còn mừng rỡ nói: "Tốt tốt tốt! Hấp thu nhiều linh đan diệu dược như vậy mà cũng không sao, chứng tỏ tiềm lực bảo thể này vượt quá sức tưởng tượng của ta, lão tổ ta thực sự nhặt được bảo rồi!"

Tiếp đó lại phất tay, đủ loại linh đan diệu dược tràn vào trong huyết hải dong lô.

Sau đó lại bị Lý Trường Sinh hút vào trong cơ thể, biến mất không thấy gì.

Lão tổ nhìn vậy càng vui mừng, tiếp tục rót linh đan diệu dược.

Cứ thế vài ngày, trân tàng cả đời của hắn hao mất một nửa. Mặc dù vô cùng đau lòng, nhưng vì phân thân cấp bậc Chuẩn Thánh, hi sinh nhiều thêm cũng đáng.

Một bên khác, Hạo Thiên thượng đế biến thành Nhật Thiên Thái Thượng Đạo Tôn, lén lút đi tới thế giới linh khí khôi phục.

"Đồ nhi Trường Sinh của ta lúc này chắc là đã thức tỉnh thể chất cấm kỵ rồi?"

Hạo Thiên thượng đế mỉm cười, tính theo thời gian thì lúc này tài nguyên cũng sắp dùng hết, đồ nhi Lý Trường Sinh của hắn kết thúc tu luyện là có tám phần thức tỉnh được thể chất cấm kỵ trong cơ thể.

Hạo Thiên thượng đế vô cùng chờ mong, rốt cuộc là thể chất cấm kỵ thế nào lại khiến hắn tiêu hao nhiều tài nguyên như vậy.

"Tương lai ít nhất cũng là Chuẩn Thánh, nói không chừng... Ha ha, nếu thật như vậy thì tốt! Địa vị Thiên Đình của ta sẽ càng thêm vững chắc như bàn thạch!" Hạo Thiên thượng đế càng nghĩ càng kích động.

Hắn đã nghĩ kỹ, nếu như Lý Trường Sinh thức tỉnh thể chất cấm kỵ, hắn sẽ ngả bài tiết lộ thân phận thật.

Biết một Thiên Đế trấn áp vũ trụ Hồng Hoang là ta thu ngươi làm đồ đệ, tay nắm tay dạy ngươi, còn cho ngươi nhiều cơ duyên, bỏ ra nhiều như vậy vì ngươi, ngươi còn không cảm động chết sao?

Đến lúc đó, Lý Trường Sinh nhất định sẽ khăng khăng một mực đi theo hắn!

Nghĩ đến cao hứng, hắn cũng nhịn không được cười ra tiếng.

Nhưng khi hắn đằng vân giá vũ đi tới nơi Lý Trường Sinh bế quan, nụ cười trên mặt liền biến mất.

"Đây là có chuyện gì? Tại sao trận pháp của ta lại bị người phá mở? Có người đã tới!"

Trong lòng Hạo Thiên thượng đế hoảng hốt, lập tức xông vào chỗ bế quan, phát hiện ba tầng trận pháp hắn bố trí đều bị người phá mở, thủ pháp vô cùng cao siêu, còn đồ đệ Lý Trường Sinh thân ái nhất của hắn đã biến mất không thấy.

"Là ai? Rốt cuộc là ai làm?"

Hạo Thiên thượng đế nổi giận bừng bừng, lại còn có người dám cướp đồ đệ của hắn đi?

Quả thực là không chấp nhận nổi!

Hắn lập tức tiến hành suy tính, nhưng phát hiện tính thế nào đều không tính được.

"Chẳng lẽ là Thánh Nhân? Không đúng, Thánh Nhân căn bản không cần phá trận theo cách phiền toái như vậy!"

Sắc mặt Hạo Thiên thượng đế càng thêm khó coi, nắm chặt nắm đấm nói: "Đáng chết, nhất định là đại thần thông giả không kém hơn ta làm! Thế mà lại dám bắt học trò bảo bối của ta đi, ta với ngươi không đội trời chung!"

Sau đó dùng sức phất ống tay áo, đi tìm Lâm Bắc Phàm.

Bình Luận (0)
Comment