Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 1092 - Chương 1092. Hạo Thiên Thượng Đế Tới Tìm Lâm Bắc Phàm

Chương 1092. Hạo Thiên thượng đế tới tìm Lâm Bắc Phàm Chương 1092. Hạo Thiên thượng đế tới tìm Lâm Bắc Phàm

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Lâm Bắc Phàm đang ở trong nhà vuốt gấu trúc, nhìn thấy Hạo Thiên thượng đế đến liền cười chào hỏi: "Hạo Thiên huynh, đã lâu không gặp! Chẳng lẽ là ở Thiên Đình quá chán nên ngươi tới đây chơi?"

"Quả thực đã lâu không gặp Lâm huynh, đặc biệt nhớ ngươi!" Hạo Thiên thượng đế nhếch lên một nụ cười miễn cưỡng.

"Hạo Thiên huynh đệ, sắc mặt ngươi có chút không đúng, chẳng lẽ là gặp được chuyện gì khó xử? Có phải nhi tử kia của ta lại gây chuyện xấu không? Nói ra, ta giúp ngươi giáo huấn hắn!" Lâm Bắc Phàm lo lắng nói.

Gấu trúc lén lút giơ thẻ bài lên: Thêm ta nữa!

"Đa tạ Lâm huynh hao tâm tổn trí, mấy ngày nay Như Lai phật tổ đều vô cùng an phận, ta tới đây chủ yếu là xin Lâm huynh giúp một chuyện!"

"Chuyện gì cứ việc nói, có thể giúp ta nhất định giúp!" Lâm Bắc Phàm vỗ ngực cam đoan.

"Lâm huynh, là thế này, trước đó ta có thu một đồ đệ ở thế giới linh khí khôi phục, ban đầu muốn mang hắn về Hồng Hoang bồi dưỡng. Nhưng khi đó đúng lúc lượng kiếp đang diễn ra, cho nên ta không mang hắn về, để lại ở đây bế quan tu luyện..."

Lâm Bắc Phàm sửng sốt: "Hạo Thiên huynh, ngươi thu đồ đệ mà sao ta không biết?"

Trong lòng Hạo Thiên thượng đế có chút lúng túng, chuyện này hắn vẫn luôn lén lút làm, chính là vì đề phòng Lâm Bắc Phàm cùng với mấy vị Thánh Nhân kia, bây giờ nói ra trong lòng có chút hổ thẹn.

Nhưng dù sao hắn cũng là Hạo Thiên thượng đế, đã chứng kiến nhiều việc đời, da mặt dày, giống như không có chuyện gì xảy ra, nói tiếp: "Lúc ấy ta quá bận rộn, cho nên không nhắc tới với Lâm huynh, mong Lâm huynh không trách."

"Đây là việc nhỏ, ngươi nói đi!" Lâm Bắc Phàm không thèm để ý phất tay.

Hạo Thiên thượng đế nói tiếp: "Nhưng vừa rồi ra quay lại tìm hắn lại phát hiện hắn biến mất. Căn cứ vào trận pháp bảo hộ bị tàn phá ở hiện trường để đoán, ta hoài nghi một vị đại thần thông giả đã bắt hắn đi. Lại còn che đậy thiên cơ, khiến ta căn bản không tìm được hắn. Bây giờ trong lòng ta đang vô cùng lo lắng hắn sẽ làm gì đó với đồ nhi của ta, cho nên ta mới đến làm phiền Lâm huynh. Ngươi là thế giới cộng chủ, phần lớn chuyện xảy ra trên thế giới này đều không qua được mắt ngươi, ngươi có biết trước đó có vị đại thần thông nào tới đây không?"

"Đại thần thông giả..." Lâm Bắc Phàm chớp mắt, vuốt gấu trúc, giống như đang chìm vào hồi ức.

Hạo Thiên thượng đế ở bên cạnh im lặng chờ đợi, không dám quấy nhiễu.

"Nói tới đại thần thông giả, trước đó quả thật có một vị tới đây!" Lâm Bắc Phàm nói.

"Là ai?" Hạo Thiên thượng đế vội hỏi.

Lâm Bắc Phàm lắc đầu: "Cụ thể là ai ta không rõ, ta chỉ loáng thoáng cảm nhận được hắn đến, hành tung vô cùng bí ẩn, lén lén lút lút, hơn nữa còn rời đi vội vã, thời gian chưa tới nửa ngày, ta muốn tới gọi hắn một tiếng cũng không có cơ hội!"

Hạo Thiên thượng đế kích động, tám phần là người này!

Tên tiểu tặc này không chỉ trộm người của hắn, mà còn muốn trộm mất cơ duyên của hắn!

Đáng hận! Đáng xấu hổ! Đáng giận!

"Lâm huynh, làm phiền ngươi cẩn thận ngẫm lại, rốt cuộc hắn là ai? Có đặc điểm gì? Xin nhờ!" Hạo Thiên thượng đế nói.

"Ngươi để ta suy nghĩ thêm một chút!" Lâm Bắc Phàm lại chìm vào trong hồi ức, chậm rãi nói: "Mặc hắn tới vội vàng đi vội vàng, nhưng ta vẫn cảm ứng được khí tức trên người hắn, hẳn là đến từ Hồng Hoang..."

Hồng Hoang?

Hạo Thiên thượng đế hơi híp mắt lại, đại thần thông giả ở trong Hồng Hoang có rất nhiều.

Khỏi cần phải nói, chỉ tính Tử Tiêu ba ngàn khách, mặc dù đã vẫn lạc không ít nhưng vẫn còn rất nhiều người, hiện tại đã tu luyện đến Chuẩn Thánh, nếu như muốn che giấu thì rất khó tìm.

Đây coi như là một tin tức không lớn không nhỏ, chí ít đã thu hẹp phạm vi tìm kiếm.

"Còn có gù nữa?" Hạo Thiên thượng đế hỏi lại.

"Ngươi để cho ta suy nghĩ một chút..." Lâm Bắc Phàm tiếp tục hồi ức, nói: "Khí tức trên người hắn tương đối âm lãnh, hung sát, thoạt nhìn giống như Ma giáo, nhưng là có khác biệt lớn..."

Âm lãnh? Hung sát?

Trong lòng Hạo Thiên thượng đế vui vẻ, tin tức này lại thu hẹp phạm vi.

Ở trong thế giới Hồng Hoang, người có thuộc tính âm lãnh, hung sát cũng không nhiều, cũng chỉ mấy vị.

Nhưng bọn hắn đều là cường giả trong Chuẩn Thánh, không một ngoại lệ.

"Ta nhớ ra rồi, khí tức âm lãnh trên người hắn có một phần là tới từ âm tào địa phủ!" Lâm Bắc Phàm vỗ đầu một cái.

Đến từ âm tào địa phủ?

Hạo Thiên thượng đế nhíu mày, chẳng lẽ có liên quan tới Bình Tâm nương nương?

Nhưng mà vô lý, Bình Tâm nương nương đang ở đây sẵn rồi, người này lại mới đến.

Hơn nữa còn lén lút, việc này tuyệt đối không bình thường!

Không đúng, có một người phù hợp!

Đến từ thế giới Hồng Hoang, khí tức trên thân âm lãnh hung sát, còn có liên quan tới âm tào địa phủ... Sắp xếp lại những tin tức này, thân ảnh một lão giả mặc hồng bào hiện lên trước mắt hắn.

Minh Hà lão tổ!

Lão quỷ này sinh ra từ huyết hải, trên thân tự mang khí tức âm lãnh hung sát. Hơn nữa huyết hải còn ở gần âm tào địa phủ, lão quỷ này còn thường xuyên qua lại âm tào địa phủ, trên thân tất nhiên phải mang theo khí tức của âm tào địa phủ.

"Tâm tư thành Thánh của lão quỷ này vẫn chưa hết!" Ánh mắt Hạo Thiên thượng đế lập lòe.

Đại thần thông giả ở thế giới Hồng Hoang đều có lòng thành Thánh.

Nhưng muốn nói tới người tích cực nhất, không ai hơn được Minh Hà lão tổ.

Vì thành Thánh, hắn còn từng liên thủ với hai vị đại đế Yêu tộc và Côn Bằng mưu đoạt Hồng Vân hồng mông tử khí, chỉ là không thành công.

Về sau nhìn thấy Nữ Oa tạo ra nhân loại được phong Thánh, hắn liền bắt chước bừa, tạo ra một A Tu La tộc, trở thành trò cười cho Hồng Hoang.

Tiếp đó nhìn thấy Bình Tâm nương nương thiết lập lục đạo luân hồi trở thành Thánh, hắn lại muốn kiếm một bát canh, tự sáng tạo ra A Tu La Đạo, bổ sung một đạo trong sáu đạo luân hồi, nhưng vẫn không thành Thánh.

Sau đó trải qua đủ loại đủ dạng thử nghiệm, tất cả đều không hề ngoại lệ thất bại.

Có thể nói, vì thành Thánh, hắn sắp nhập ma luôn.

Bây giờ còn lén lút chạy đến thế giới linh khí khôi phục.

Minh Hà lão tổ này được lắm.

Trong lòng hắn đã có tám phần nhận định chuyện này là do Minh Hà lão tổ làm, nhưng còn phải tiến một bước xác nhận.

"Lâm huynh, ngươi cẩn thận suy nghĩ lại một chút, còn có điểm gì đặc biệt nữa không?" Hạo Thiên thượng đế hỏi.

Lâm Bắc Phàm lại lắc đầu, khổ não nói: "Thực sự không nghĩ ra được, tin tức ta lấy được chỉ có chừng này. Nếu như hắn thật sự là đại thần thông giả, muốn giấu giếm Đại La Kim Tiên ta đây cũng quá dễ dàng! Cũng bởi ta là thế giới cộng chủ nên mới có năng lực lấy được nhiều tin tức như vậy, những cái khác ta không giúp được!"

Hạo Thiên thượng đế có chút thất vọng, nhưng vẫn cười nói: "Lâm huynh, ngươi đã giúp ta rất nhiều, trên cơ bản ta đã có thể xác định hắn là ai! Bây giờ ta sẽ đi tìm hắn tính sổ, sau đó lại tìm Lâm huynh uống rượu!"

Dứt lời lập tức biến mất không thấy.

Lâm Bắc Phàm phất phất tay: "Đi thong thả, không tiễn!"

Trong thế giới Hồng Hoang, Hạo Thiên thượng đế mở mắt, nộ khí đằng đằng, thanh chấn thiên hạ: "Minh Hà, tên trộm nhà ngươi! Mau trả đồ nhi ta lại!"

Bình Luận (0)
Comment