Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Chuẩn Thánh đại chiến có thể nói là trận chiến dữ dội nhất dưới Thánh Nhân.
Động một chút là long trời lở đất, thế giới hủy diệt.
May mà thế giới Hồng Hoang đủ mạnh, có thể tiếp nhận được trận đấu có cấp độ cao như vậy, nếu không đã sớm bị đánh tan.
Hạo Thiên thượng đế, Minh Hà lão tổ đều là cường giả Chuẩn Thánh, sống từ thời viễn cổ đến nay, có được đủ loại thủ đoạn và đại thần thông, không dễ phân thắng bại.
Đại thần thông giả trong Hồng Hoang đều hóa thành quần chúng vây xem.
Các thần tiên yêu quái khác cũng đưa ánh mắt nhìn qua.
Hạo Thiên thượng đế cầm Hạo Thiên kính trong tay, lớn tiếng chất vấn: "Minh Hà lão nhi, ngươi có giao người ra hay không?"
"Giao cái gì mà giao, ta không biết ngươi đang nói gì!" Minh Hà lão tổ nói, hai thanh kiếm trên tay vô cùng sắc bén, vừa đánh xuống liền bổ đôi huyết hải, gây ra rung chuyển lớn trong huyết hải, thiên địa bị xé rách.
Hạo Thiên thượng đế chiếu Hạo Thiên kính đến, tất cả mọi thứ đều khôi phục lại như ban đầu.
Sau đó lại chiếu về phía Minh Hà lão tổ, lão tổ tránh né.
Quang mang của Hạo Thiên kính quá nóng bỏng, có tác dụng khắc chế nhất định với hắn, tốt nhất không đón đỡ.
"Giao đồ nhi ta ra!" Hạo Thiên thượng đế lại nói.
"Hạo Thiên tiểu nhi, bớt nói nhảm, tất cả đều dựa vào thực lực! Nếu như ngươi có thể đánh thắng lão tổ, toàn bộ chuyện này do ngươi định đoạt! Nếu như không được thì ngươi tới từ đâu lại ngoan ngoãn lăn về đó cho ta!" Minh Hà lão tổ kêu lên.
Thế là hai người tiếp tục đại chiến, quy mô chiến tranh thăng cấp.
Các đại thần thông giả đang quan sát truyền thanh giao lưu.
"Hạo Thiên đã lớn mạnh tới cùng cấp bậc với chúng ta!"
"Nhưng thế thì có thể thế nào? Huyết hải không cạn, Minh Hà bất tử! Ngay cà Thánh Nhân cũng không thể diệt Minh Hà, bên trong huyết hải lĩnh vực này, Hạo Thiên có bản lĩnh gì để đối phó với Minh Hà?"
"Cuối cùng chỉ sợ vẫn phải kết thúc qua loa, người này không thể làm gì được người kia!"
"Chắc là như thế!"
...
Hai người đánh nhau không biết bao lâu, cuối cùng vẫn không làm gì được đối phương.
Minh Hà lão tổ đứng sừng sững bên trên huyết hải, càn rỡ cười to: "Hạo Thiên tiểu nhi, ngươi không đánh thắng được lão tổ ta! Ngoan ngoãn cút về làm Thiên Đế của ngươi còn có thể giữ uy phong của Thiên Đế! Nơi này là địa bàn của ta, nơi này do ta làm chủ!"
"Không chấp nhận nổi!" Hạo Thiên thượng đế nổi trận lôi đình.
Dưới hàng trăm con mắt đang nhìn trừng trừng bị người ta khinh bỉ, quá oan uổng!
Nếu như không lấy lại mặt mũi, chức Thiên Đế này hắn không cần làm nữa!
Uy vọng thật vất vả mới tạo dựng được trong Vô Thiên lượng kiếp sẽ ầm ầm sụp đổ!
"Minh Hà lão thất phu kia, ngươi chờ đó cho ta, ta đi tìm người thu thập ngươi!"
"Tới đây, ai sợ ai?"
Thế là bọn họ bắt đầu đi kéo người.
Hạo Thiên thượng đế mời Vương Mẫu nương nương và mấy vị cường giả Chuẩn Thánh bình thường giao hảo tới, Minh Hà lão tổ mời đám Côn Bằng tới, hai bên lại tiếp tục đại chiến, đánh tới thiên băng địa liệt, nhật nguyệt vô quang.
Nhưng vẫn không làm gì được đối phương.
Lúc này, Lâm Bắc Phàm xuất hiện, trách cứ: "Hạo Thiên huynh, ngươi gặp khó khăn sao không gọi ta hỗ trợ? Nếu như không phải ta thăm dò được tin tức từ chỗ Tôn Ngộ Không thì ta đã không biết ngươi gặp phải chuyện lớn như vậy!"
Hạo Thiên thượng đế xấu hổ nói: "Lâm huynh thật có lỗi, chủ yếu là do việc này là chuyện nội bộ của Hồng Hoang ta, làm phiền ngươi không ổn lắm! Hơn nữa ngươi mới là Đại La Kim Tiên, tùy tiện tham chiến quá nguy hiểm."
"Ta hiểu, cho nên ta tự đề cử bản thân!" Lâm Bắc Phàm mỉm cười nói: "Ngươi đừng nhìn ta chỉ là Đại La Kim Tiên mà nhầm, ở cấp bậc thấp hơn, đến Thánh Nhân cũng không phải đối thủ của ta! Chuẩn Thánh cũng chỉ là Đại La mà thôi, có thể mạnh hơn Thánh Nhân sao?"
Hạo Thiên thượng đế tỉnh ngộ, chắp tay nói: "Vậy liền làm phiền Lâm huynh!"
Lâm Bắc Phàm nhẹ nhàng khoát tay: "Không cần khách khí!"
Bên trên huyết hải, Minh Hà lão tổ cầm hai thanh kiếm A Tị Nguyên Đồ trong tay, lớn tiếng chất vấn: "Ngươi là người nào?"
"Nếu ngươi đã thành tâm thành ý đặt câu hỏi, vậy ta mở lòng từ bi nói cho ngươi biết!" Lâm Bắc Phàm đứng chắp tay, hơi ngẩng cao đầu, mang theo tự tin và kiêu ngạo không gì sánh kịp, nói: "Ta là người đứng đầu vạn phật trong Linh sơn tây phương, đồng thời còn là ba ba của Như Lai phật tổ: Vô Lượng kim thân phật!"
Giọng nói ầm vang, truyền khắp thế giới Hồng Hoang!
Như Lai phật tổ: "..."
Linh sơn phật đà: "..."
Một khắc này, thanh âm đang tụng kinh niệm phật của Như Lai phật tổ bị gián đoạn, phật châu cũng đứt.
Giọng chúng phật đà nhỏ xuống, phật quang Linh sơn ảm đạm đi nhiều!
Bên trên huyết hải, vẻ mặt các đại thần thông khác nhau.
"Hóa ra ngươi chính là ba ba của Như Lai phật tổ, Vô Lượng kim thân phật?" Minh Hà lão tổ nói, hắn đã sớm nghe nói tới lúc Như Lai tiểu nhi của tây phương trải qua lượng kiếp, bỗng nhiên có thêm một ba ba...
Điều này làm tam quan hắn vỡ nát!
Là đại thần thông giả thực lực xuất chúng, vạn phật chi tổ Như Lai phật tổ, thế mà lại có ba ba?
Còn được phong phật?
Quả thực là trò cười lớn nhất Hồng Hoang!
Lúc đó hắn còn ngã ra đất cười rất lâu, cười đến mức bụng căng phồng.
Không ngờ hôm nay lại gặp được!
"Không sai, Như Lai chính là nhi tử của ta, hắn là do ta tự tay nuôi lớn, hút thuốc lá uống rượu uốn tóc, không gì không giỏi! Cho nên sau khi trở thành Phật tổ hắn liền cho ta một phật vị, thật sự quá hiếu thuận!" Lâm Bắc Phàm ngẩng đầu ưỡn ngực, trên thân tỏa ra phật quang phổ chiếu vạn vật, khí tức tường hòa tràn ngập
Thanh âm lại một lần nữa truyền khắp thế giới Hồng Hoang!
Như Lai phật tổ: "..."
Linh sơn phật đà: "..."
Rất nhiều thần tiên yêu quái đều lén lút cười, đại thần thông giả thì làm càn cười to!
Minh Hà lão tổ lại một lần nữa không nhịn được cười to: "Hay cho một tên đứng đầu vạn phật! Hay cho ba ba Như Lai phật tổ! Nể tình ngươi khiến ta vui vẻ như vậy, ngươi cút đi, ta không muốn giết ngươi!"
Lâm Bắc Phàm không vui: "Xem thường người ta có đúng không? Minh Hà lão tổ, ngươi có biết kết quả đối địch với ta thế nào không?"
"Có kết quả gì ngươi nói nghe một chút!" Minh Hà lão tổ dạt dào hứng thú.
Các đại thần thông giả khác cũng bị gợi lên hứng thú.
"Ta là ba ba Như Lai phật tổ, đứng đầu vạn phật, nếu như ngươi dám đánh ta, tương đương với là địch của cả Linh sơn, tương đương với là địch của toàn bộ Phật giới! Nhi tử Như Lai của ta nhất định sẽ triệu tập 10 vạn phật đà đến đánh ngươi, ngươi cứ xem đó mà làm!" Lâm Bắc Phàm nghiêm túc nói.
Các đại thần thông giả và các thần tiên cũng không nhịn nổi nữa, lớn tiếng cười.
Như Lai phật tổ: "..."
Linh sơn phật đà: "..."
Bọn họ nhắm mắt lại, không đành lòng nhìn thẳng!
Tại sao Linh sơn bọn họ lại có một phật đà vô lại như vậy? Đánh không được chửi không được chạm cũng không được, phong cách làm việc vô cùng quái đản, cả ngày mang danh hào của bọn họ ra bịa đặt lừa gạt, kéo toàn bộ Linh sơn xuống nước!
Thời khắc tăm tối nhất của Phật sinh!