Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 1095 - Chương 1095. Hài Tử Bất Hiếu Phật Tổ!

Chương 1095. Hài tử bất hiếu Phật tổ! Chương 1095. Hài tử bất hiếu Phật tổ!

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Tây Thiên linh sơn.

"Phật tổ, Lâm Bắc Phàm kia quá càn rỡ, lúc nào cũng lấy tên tuổi chúng ta ra gây loạn thương sinh, khiến cho chúng ta trở thành trò cười của Hồng Hoang. Nếu như không ngăn cản trừng trị hắn, Linh sơn chúng ta còn mặt mũi gì ở Hồng Hoang nữa?" Linh Cát bồ tát lòng đầy căm phẫn nói.

"A di đà phật, dù ngã phật từ bi, nhưng ngã Phật cũng có kim cương trừng mắt!"

"Xin phật tổ xuất thủ, trừng trị Vô Lượng kim thân phật!"

"Danh dự của Linh sơn chúng ta không thể để cho hắn bôi đen!"

...

Có rất nhiều phật đà lên tiếng ủng hộ.

"A di đà phật!" Như Lai phật tổ mặt không thay đổi nói: "Nói hay lắm! Các ngươi có lòng, bản tọa cũng thấy, ta vô cùng vui mừng! Linh Cát, việc này là do ngươi nhắc đến, giao cho ngươi phụ trách luôn, bản tọa chờ tin của ngươi!"

Linh Cát bồ tát: "..."

Cuối cùng Linh Cát bồ tát hờ hững im lặng, những người khác cũng á khẩu không nói gì được.

Chuyện này cứ thế bị gạt đi.

Bên trên huyết hải.

Minh Hà lão tổ cười ha ha: "Vô Lượng kim thân phật, ngươi đang nói đùa sao? Bây giờ có người nào không biết ngươi là cây gậy chọc cứt phật đà, là tai họa đệ nhất Phật giáo, ta không tin Tây Thiên linh sơn sẽ đứng ra làm chủ cho ngươi!"

Lâm Bắc Phàm giận dữ: "Lại dám xem thường ta! Địa Tạng vương, nhìn đủ chưa? Phật gia nhà ngươi bị người khác bắt nạt, ngươi còn không biết xấu hổ mà ở đó xem kịch? Nhìn đủ rồi thì cút ra đây cho ta!"

Thanh âm Địa Tàng vương bồ tát đang tụng kinh niệm phật gián đoạn, trên mặt lộ ra nụ cười khổ.

Các phật đà khác đều có thể trốn, hết lần này tới lần khác hắn lại không trốn được.

Bởi vì đại hoành nguyện kia, hắn nhất định phải ở trong địa phủ, mà địa phủ lại là địa bàn của Bình Tâm nương nương, quan hệ giữa Lâm Bắc Phàm và Bình Tâm nương nương khăng khít, Lâm Bắc Phàm muốn chỉnh hắn chỉ là chuyện vài phút.

Cho dù không đề cập tới Bình Tâm nương nương, Lâm Bắc Phàm cũng có biện pháp chỉnh hắn, quá hố!

Thế là hắn đành đứng dậy, bước ra một bước, đi tới bên trên huyết hải.

"A di đà phật!" Địa Tàng vương bồ tát chắp tay trước ngực, nói: "Minh Hà lão tổ, Lâm Bắc Phàm chính là Vô Lượng kim thân phật đứng đầu vạn phật của Linh sơn ta, ngươi hống hách với Vô Lượng kim thân phật như vậy chính là bất kính với Linh sơn ta! Nói xin lỗi đi. Ta sẽ bỏ qua chuyện cũ!"

Minh Hà lão tổ chấn kinh, trong Linh sơn thế mà còn có người đứng ra làm chủ cho Lâm Bắc Phàm, hơn nữa còn là Địa Tàng vương bồ tát.

Địa Tàng vương bồ tát mặc dù chỉ là một vị bồ tát, nhưng thực lực của hắn không kém hơn cổ Phật bình thường, có tu vi cấp bậc Chuẩn Thánh, thực lực vô cùng khủng bố.

Công pháp tu luyện, đạo quả của Địa Tàng vương bồ tát đều có tác dụng khắc chế với hắn.

Hai người từng có nhiều giao phong, nhưng không phân cao thấp.

Bây giờ hắn đứng về phía Lâm Bắc Phàm, sự tình có chút phiền phức.

Minh Hà lão tổ nghiêm nghị nói: "Địa Tạng vương, ngươi muốn gây khó dễ cho ta?"

Địa Tàng vương bồ tát lắc đầu: "Cũng không phải là gây khó dễ, chỉ là hi vọng lão tổ ngươi có thể nhường một chút!"

"Ta nhường người khác một chút, ai nhường ta? Đã chèn ép đến cửa nhà ta rồi, thật sự cho rằng Minh Hà ta dễ chèn ép sao? Hôm nay ta muốn xem xem, các ngươi có thể làm gì ta?" Minh Hà lão tổ lợn chết không sợ nước sôi nói.

"Đã vậy thì đừng trách bản tọa vô lễ!" Địa Tàng vương bồ tát nói.

Lâm Bắc Phàm nhìn Địa Tàng vương bồ tát, hài lòng gật đầu: "Địa Tạng vương ngươi làm không tệ, ngươi còn hiếu thuận hơn nhi tử ta!"

Địa Tàng vương bồ tát: "..."

Như Lai phật tổ: "..."

"Bây giờ ba ba đều bị người khác bắt nạt, nhi tử hắn còn không ra tay, chỉ đợi trong Linh sơn xem kịch, nuôi lớn hắn có tác dụng gì? Thật là quá bất hiếu!" Lâm Bắc Phàm lắc đầu thở dài.

Như Lai phật tổ: "..."

"Địa Tạng vương, dứt khoát đổi ngươi làm nhi tử ta đi!" Lâm Bắc Phàm đề nghị.

Địa Tàng vương bồ tát: "..."

Như Lai phật tổ: "..."

"A di đà phật, sai lầm sai lầm!" Địa Tàng vương bồ tát lộ ra một nụ cười lúng túng: "Vô Lượng kim thân phật chớ đùa như vậy! Ngươi và ta không có duyên phụ tử hay tình sư đồ trong số mệnh, việc này tạm thời thôi đi."

Lâm Bắc Phàm gật đầu: "Cũng phải, ta đã thu một đứa con bất hiếu, không cần thu thêm đứa thứ hai!"

Địa Tàng vương bồ tát: "..."

Như Lai phật tổ: "..."

Các đại thần thông giả đang xem chiến đều cười điên.

Linh sơn, Như Lai phật tổ có người "ba ba" này đúng là bị nghiệp mấy trăm đời quật!

Chẳng lẽ là bởi vì làm nhiều chuyện xấu nên gặp báo ứng?

Tất cả chuẩn bị ổn thỏa, hai bên tiếp tục khai chiến.

Bởi vì bên phía Hạo Thiên thượng đế có thêm một Địa Tàng vương bồ tát, Minh Hà lão tổ cảm thấy áp lực lớn như núi, vốn có tự tin dựa vào huyết hải đứng ở thế bất bại.

Nhưng giờ có Địa Tàng vương bồ tát gia nhập, toàn bộ hành trình đều vẩy nước, ngăn chặn một vị đại thần thông giả liền mặc kệ.

Kết quả trận chiến vẫn phải xem Hạo Thiên thượng đế và Minh Hà lão tổ.

Đúng lúc này, Lâm Bắc Phàm bỗng nhiên xông vào giữa hai người, lớn tiếng nói: "Minh Hà lão tổ, tiếp một quyền của ta đây!"

Sau đó liền đánh ra một quyền, thần thông chưởng trung vạn giới!

Thần thông này trải qua nhiều lần tiến hóa, đã trở nên không tầm thường!

Vừa ra chính là hơn vạn thế giới đại thiên cấp 4, mỗi một thế giới đại thiên đều có thể nhẹ nhàng tiêu diệt Kim Tiên, Đại La Kim Tiên tầm thường đụng phải, không chết cũng bị lột một lớp da!

Minh Hà lão tổ mặt không đổi sắc, lớn tiếng nói: "Xem Nguyên Đồ A Tị của ta đây!"

Hai thanh kiếm hóa thành hai con giao long một đỏ một đen, dữ tợn đâm tới, không ngừng giảo sát, xông phá hết thế giới này đến thế giới khác, gầm thét đánh về phía Lâm Bắc Phàm!

Lâm Bắc Phàm vẫn mặt không đổi sắc, đưa tay phải ra, óng ánh trong suốt.

Minh Hà lão tổ cười ha ha: "Lại còn muốn tay không tiếp được Nguyên Đồ A Tị của ta? Ha ha..."

Các đại thần thông giả khác đang quan sát cũng đều lắc đầu thở dài.

"Hai thanh kiếm này của Minh Hà là tiên thiên cực phẩm linh bảo, vô cùng sắc bén, giết người không dính nhân quả, hắn đây là đang tự tìm cái chết!"

"Có thể là tới từ tiểu thế giới nên không biết trời cao đất rộng!"

"Kiêu ngạo, đáng tiếc đáng tiếc!"

"Lâm huynh, cẩn thận, không thể đón đỡ!" Hạo Thiên thượng đế hét lớn.

Nhưng mà Lâm Bắc Phàm đang được đám người chú ý vẫn chấp mê bất ngộ, hắn vươn tay phải ra bắt lấy Nguyên đồ kiếm, tay còn lại bắt được A Tị kiếm, sau đó vững vàng cố định.

Hai thanh kiếm ban nãy còn dữ tợn bây giờ ở trong tay Lâm Bắc Phàm trở nên vô cùng nhu thuận.

Đám người một lần nữa chấn kinh.

"Hắn, hắn... Thế mà tiếp được?"

"Đây là thần thông gì, chưa từng nghe nói tới."

"Chẳng lẽ nhục thân của hắn đã thành Thánh?"

...

Minh Hà lão tổ kinh hãi: "Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!"

Nhưng một lúc lâu sau, chuyện khiến hắn càng thêm khiếp sợ đã xảy ra, bởi vì hắn cảm nhận được liên hệ của Nguyên Đồ A Tị kiếm với mình đứt gãy. Đây chính là linh bảo của hắn, thế mà lại mất liên hệ với hắn?

Minh Hà biến sắc: "Tại sao lại như vậy? Không có khả năng!"

Bình Luận (0)
Comment