Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Thanh âm này truyền khắp thế giới linh khí khôi phục.
Đám người ở thế giới linh khí khôi phục đều ngẩng đầu lên, trong lòng tràn đầy lo lắng.
"100 năm chớp mắt đã qua, cộng chủ muốn tính toán với Thánh Nhân, có thể làm được sao?"
"Bây giờ trình độ của cộng chủ rất cao, đã trở thành vô thượng cự đầu trong vạn giới, nhưng vẫn cách Thánh Nhân một giai, nhưng một giai này lại là cách biệt như trời với đất!"
"Đúng vậy, cho dù là trong thế giới linh khí khôi phục Thánh Nhân không phát huy được hết uy năng, nhưng vẫn có thể phát huy được năng lực của Chuẩn Thánh!"
"Cường giả cấp Chuẩn Thánh vô cùng khủng bố!"
"Hi vọng cộng chủ thắng!"
...
Lúc này, các Thánh Nhân như Tiếp Dẫn ở trong Linh sơn, Lão Tử ở trong Đấu Suất cung, Thông Thiên giáo chủ ở trong Bích Du Cung đều mở mắt ra, bước ra một bước, đi tới bên trên thế giới linh khí khôi phục.
Bọn họ không dùng hình chiếu để đến, mà là dùng phân thân, có chiến lực Chuẩn Thánh.
"A di đà phật! Thời gian 100 năm trong nháy mắt vội vàng trôi qua, cũng đã tới thời gian ước định của chúng ta và thí chủ! Trong 100 năm này, mặc dù chúng ta và thí chủ có tranh chấp nhỏ, nhưng cũng coi như là ở chung rất hợp ý. Dưới sự sắp xếp của chúng ta, đám người trong thế giới nhận được đại tự tại, đại tiêu dao, đại siêu thoát! Còn mong thí chủ tiếp tục cho phép chúng ta ở trong đây truyền giáo hoằng pháp, để chúng sinh học pháp, để chúng sinh được lợi, vô lượng đại công đức, a di đà phật!" Tiếp Dẫn thánh nhân mặt mũi hiền lành nói.
Loại lời nói vô sỉ này cũng chỉ có Tiếp Dẫn thánh nhân mới nói ra được.
Nhìn những người các ngươi truyền giáo cho, tất cả đều là địch nhân của Lâm Bắc Phàm!
Bất Tử thiên hoàng, Hồng Trần Tiên trong tiên vực, Đế Tôn, còn có nhân vật phản phái của thế giới dung hợp về sau... Những năm gần đây nếu không phải có Lâm Bắc Phàm trấn áp, bọn họ đã sớm làm loạn rồi.
Kết quả còn nói đến thanh tân thoát tục như vậy, một bộ ta suy nghĩ cho ngươi.
"Ngươi muốn tiếp tục phát dương phật pháp, có thể, ngươi mang những môn đồ này về thế giới Hồng Hoang đi, ta tuyệt đối không ngăn cản." Lâm Bắc Phàm cười nói: "Nguyên Thủy thiên tôn, Lão Tử, các ngươi cũng có thể mang người của các ngươi về, tiếp tục truyền giáo! Dù sao chỉ cần không mặt dày mày dạn ở lại thế giới của ta, các ngươi thích đi đâu liền đi đó!"
Vẻ mặt Nguyên Thủy thiên tôn, Lão Tử không đổi.
Thông Thiên giáo chủ cười to nói: "Đúng vậy, hai vị sư huynh, các ngươi có thể mang đệ tử ở nơi này về, cũng coi như là giúp giáo phái các ngươi lớn mạnh! Dù sao cũng đã trải qua nhiều lần lượng kiếp, người của các ngươi không còn lại bao nhiêu, nên bổ sung thêm máu mới!"
"Hừ!" Vẻ mặt Nguyên Thủy thiên tôn, Lão Tử đều rất khó coi.
"Còn có Tiếp Dẫn, sau Vô Thiên lượng kiếp, thanh danh Phật giáo các ngươi bị hủy, thế mà vạn phật chi tổ Như Lai còn gọi người ta là ba ba? Ha ha... Quá khôi hài! Tranh thủ thời gian đổi người đi, bằng không Linh sơn không còn mặt mũi nào ở lại Hồng Hoang nữa!"
Sắc mặt Tiếp Dẫn thánh nhân vô cùng khó coi.
Như Lai phật tổ là bề mặt của Phật giáo thế mà lại gọi người ta là ba ba, đây là nỗi sỉ nhục Phật giáo bọn họ sửa cả một đời cũng không sạch!
Hiện tại toàn bộ Linh sơn phật đà đều không dám ra khỏi cửa, mất mặt xấu hổ.
"Tiếp Dẫn, nếu như ngươi để nhi tử bất hiếu Như Lai tới hầu hạ dưới gối ta, ta sẽ cho phép các ngươi tiếp tục ở lại nơi này truyền giáo hoằng pháp, dù sao cũng là sự nghiệp của nhi tử ta, không phải sao?" Lâm Bắc Phàm không có ý tốt nói.
Tiếp Dẫn thánh nhân: "..."
"Ta cảm thấy cái này có thể! Ha ha..." Thông Thiên giáo chủ nói, sau đó nhịn không được cười ha hả.
Đa Bảo à, không phải vi sư muốn cười ngươi, mà là thật sự không nhịn được!
Ngay cả hai vị nương nương bên cạnh cũng có xúc động muốn cười.
Tây phương Linh sơn, xem như bị Lâm Bắc Phàm lừa thảm!
"A di đà phật, Như Lai phật tổ đang ở trong Linh sơn chỉnh đốn Phật giáo, thực sự không rảnh để qua. Về phần phật đà ở thế giới linh khí khôi phục, cội nguồn của bọn họ là ở chỗ này, đây gọi là cố thổ khó rời, mong thí chủ nể tình!"
Nữ Oa nương nương không nhìn nổi: "Là Thánh Nhân thì nên miệng vàng lời ngọc, làm gương tốt! Đây là ước định khi trước, chúng ta cứ làm theo là được! Bản cung bây giờ sẽ đi, trả Triệu Linh Nhi lại cho các ngươi!"
Dứt lời liền thả Triệu Linh Nhi ra, để nàng đi gặp Lý Tiêu Dao và Lý Ức Như.
"Nương nương rộng lượng!" Lâm Bắc Phàm giơ ngón tay cái lên.
Nữ Oa nương nương truyền thanh cho Lâm Bắc Phàm: "Ta cho ngươi mặt mũi, nhưng ngươi phải nhớ đến thế giới Hồng Hoang đưa hàng cho ta!"
Lâm Bắc Phàm: "..."
Bình Tâm nương nương cũng nói: "Nếu đã là ước định thì nên tuân theo! Nhất là Thánh Nhân càng phải tôn trọng hứa hẹn, nếu không thì chính là làm mất mặt bọn ta. Bằng không thì trên làm dưới theo, còn ra thể thống gì? Sau ngày hôm nay, bản cung cũng sẽ rời đi!"
"Nương nương đi thong thả!" Lâm Bắc Phàm vẫy tay.
Bình Tâm nương nương truyền âm: "Nhớ đến thế giới Hồng Hoang đưa hàng cho bản cung!"
Lâm Bắc Phàm: "..."
Hai vị nương nương chỉ là chuyển sang nơi khác đào bảo mà thôi, còn có thể thường xuyên gặp mặt, cái gì cũng không thiếu!
Thông Thiên giáo chủ cười ha ha: "Dựa theo ước định thì quả thực nên rời đi, chẳng lẽ mấy vị nam tử chúng ta còn không bằng Nữ Oa nương nương, Bình Tâm nương nương? Hai vị đại huynh, Tiếp Dẫn, các ngươi nói có đúng hay không?"
Nhìn ba người ngày xưa cấu kết với nhau làm việc xấu giờ bị mình đâm chọc, sắc mặt khó coi, trong lòng liền cao hứng.
Lúc này Thông Thiên giáo chủ đã ngộ ra, động một chút lại đánh đánh giết giết có gì hay?
Có thể nói chuyện thì tận lực nói chuyện, nhìn bộ dáng rõ ràng rất tức giận nhưng lại không làm được gì của đối phương, vừa không thương tổn hòa khí vừa có thể sảng khoái, tốt biết bao nhiêu?
Lão Tử, Nguyên Thủy thiên tôn, Tiếp Dẫn thánh nhân còn chưa tìm ra được chỗ ảo diệu của thế giới linh khí khôi phục, còn chưa tìm được cơ duyên trong đây, sao có thể rời đi?
Thế là Lão Tử, Nguyên Thủy thiên tôn ngậm miệng không nói, nhìn về phía Tiếp Dẫn thánh nhân.
Bọn họ là người có yêu cầu với bản thân, là người cần mặt mũi, vừa vô sỉ vừa có thể đưa ra yêu cầu vô sỉ vẫn là Tiếp Dẫn thánh nhân tương đối phù hợp.
Trong lòng Tiếp Dẫn thánh nhân mắng hai lão thất phu này một lượt, nhưng cũng chỉ đành mở miệng: "A di đà phật! Trước đó Thánh Nhân chúng ta quả thực đã từng hứa hẹn, sau khi truyền giáo trăm năm tất sẽ rời đi, nhưng cũng không nói là sau trăm năm không thể lập lại ước định! Bây giờ chúng sinh đều khổ, đều đang tranh cầu siêu độ trong bể khổ, chúng ta làm sao nhẫn tâm vứt bỏ bọn họ? Còn mong cộng chủ mở lòng từ bi cứu bọn họ, một lần nữa ký kết ước định, công đức vô lượng!"
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Tiếp Dẫn, quả nhiên vẫn là Tiếp Dẫn thánh nhân vô sỉ nhất.
Tất cả Thánh Nhân cũng lặng lẽ kéo dài khoảng cách, ngay cả hai người Lão Tử, Nguyên Thủy cũng vậy, biểu thị không thông đồng làm bậy.
Tiếp Dẫn thánh nhân: "..."
Dựa vào cái gì chỗ tốt các ngươi hưởng, còn nồi đều do ta cõng?
Tiếp Dẫn thánh nhân nhìn về phía Lão Tử và Nguyên Thủy, nhìn khoảng cách khá rộng giữa hai bên, ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Hai vị sư huynh, các ngươi có hơi thái quá rồi, bên kia gió lớn, nơi này rất tốt!"
"Không cần, bản tọa cảm thấy nơi này không tệ!" Nguyên thủy lắc đầu nói.
"Tiếp Dẫn, mời ngươi tiếp tục vô sỉ... Khụ khụ, mời tiếp tục ngươi biểu diễn!" Lão Tử nói.
Tiếp Dẫn thánh nhân: "..."