Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Cứ thế giữ vững được bốn năm ngày, sinh vật bất tử vẫn lạc vô số, mọi người trông thấy hy vọng thắng lợi.
"Dù là Thánh Nhân nhưng cũng chỉ là giun dế mà thôi! Luân hồi chi quang!"
Trong mắt Luân Hồi chi chủ tách ra một tia sáng kỳ dị, mang theo lực lượng luân hồi kinh khủng xuyên qua hư không, bắn về phía Tiếp Dẫn thánh nhân đang dốc hết toàn lực đập sinh vật bất tử.
Miệng Tiếp Dẫn thánh nhân niệm a di đà phật, Công Đức kim liên bên dưới lập lòe kim quang, chống lại luân hồi chi quang.
Chỉ nghe ầm vang một tiếng, Tiếp Dẫn thánh nhân bị đánh bay xa mấy ức vạn dặm.
Công Đức kim liên phía dưới hắn mờ đi vài phần, hiện lên vài đường rạn nứt.
Cảnh tượng này khiến cho các vị Thánh Nhân quá sức sợ hãi.
Luân hồi chi quang vừa rồi thế mà có thể tạo thành tổn thương cho Công Đức kim liên.
Phải biết Công Đức kim liên là Tiên Thiên linh bảo, hơn nữa còn được tắm rửa trong công đức trì ở Tây Thiên linh sơn hàng năm, hấp thu vô số công đức, uy lực sánh ngang Tiên Thiên chí bảo, lực phòng ngự xếp trong năm hạng đầu ở Hồng Hoang.
Ngay cả Thánh Nhân cũng không thể làm tổn hại nó.
Bây giờ chỉ một đòn đã bị đánh nứt.
"A di đà phật!" Tiếp Dẫn thánh nhân vô cùng đau lòng.
Kim liên của hắn bị tổn thương, không biết phải hao phí bao nhiêu thời gian và công đức mới có thể chữa trị lành, những thứ này đều phải cần hắn bỏ ra.
Không biết tây phương bọn họ nghèo nàn, thiếu nhất là những thứ này sao?
"Thế mà có thể chống được một đòn của ta, không tệ! Lại đến!"
Trong hai mắt Luân Hồi chi chủ lại một lần nữa hiện ra luân hồi chi quang kinh khủng.
Tiếp Dẫn thánh nhân sợ hãi, lập tức thi triển đại thần thông, biến thành kim thân lưu ly kiên cố không gì phá vỡ nổi, hòa làm một thể với Công Đức kim liên, cùng nhau chống lại luân hồi chi quang này.
Lại thêm một tiếng ầm vang, Tiếp Dẫn thánh nhân lại một lần nữa bị đánh bay ngược ra mấy vạn ức km.
Công Đức kim liên bên dưới không còn bị hao nữa, chỉ là ảm đạm thêm mấy phần. Tiếp Dẫn thánh nhân cũng có chút chật vật, dù không có việc gì nhưng quần áo trên người đã hơi rách nát, mất mặt.
Giờ khắc này, Tiếp Dẫn thánh nhân có hiểu biết sâu sắc với thực lực kinh khủng của Luân Hồi chi chủ!
Đơn đả độc đấu, hắn tuyệt đối không phải đối thủ của Luân Hồi chi chủ!
Tiếp tục đánh nữa chỉ sợ chưa tới mấy ngày, hắn đã phải niết bàn.
"Hai vị sư huynh đừng đứng nhìn, mau giúp ta!" Tiếp Dẫn thánh nhân không để ý mặt mũi hô to.
Lão Tử và Nguyên Thủy cũng biết bây giờ không phải lúc để chế giễu, môi hở răng lạnh, chỉ có liên thủ lại mới có thể đối kháng được Luân Hồi chi chủ.
"Thái Cực đồ, trấn cho ta!"
"Bàn Cổ phiên, thổi cho ta!"
Hai người điều khiển Tiên Thiên chí bảo, thi triển đại thần thông của Thánh Nhân.
Luân Hồi chi chủ không có vũ khí, với hắn mà nói, thân thể của hắn chính là vũ khí to lớn nhất. Hỗn độn chi phong thổi qua thân thể hắn chỉ có thể làm nổi lên chút gợn sóng.
"Làm sao có thể?" Nguyên Thủy kinh hãi.
"Ta là hỗn độn ma thần, sinh ra bên trong hỗn độn! Ngươi dùng hỗn độn chi phong đến đánh ta, thực sự là trò cười lớn!" Luân Hồi chi chủ cười, nhìn Thái Cực đồ đang phóng như bay tới: "Về phần ngươi, cút cho ta!"
Một chưởng đánh ra mang theo lực lượng luân hồi kinh khủng, xé rách thương khung, đánh bay Thái Cực đồ.
Lão Tử đón lấy Thái Cực đồ, lớn tiếng nói: "Hai vị sư đệ, Luân Hồi chi chủ hung mãnh, chỉ có liên thủ lại mới có thể đối phó!"
Hai vị Thánh Nhân Nguyên Thủy, Tiếp Dẫn đều gật đầu.
"Nhất Khí Hóa Tam Thanh!" Lão Tử biến ra ba người, một người tay cầm Thái Cực đồ, một người tay cầm Huyền Hoàng Linh Lung tháp, một người cầm hồ lô, cùng đánh Luân Hồi chi chủ.
Hai vị Thánh Nhân Nguyên Thủy, Tiếp Dẫn cũng thi triển thần thông của Thánh Nhân.
Nhưng dù đã liên thủ với nhau, bọn họ vẫn rơi vào thế hạ phong.
Không đến mấy ngày, ba vị Thánh Nhân đã hao tổn nặng nề, sắc mặt tái nhợt.
"Sư huynh, ta tới giúp ngươi!" Chuẩn Đề thánh nhân phá không lao đến, trên tay cầm Thất Bảo diệu thụ không gì không chém, hiệp trợ Tiếp Dẫn thánh nhân cùng với hai vị Thánh Nhân khác cùng chống đỡ Luân Hồi chi chủ.
Thế là bốn vị Thánh Nhân tham gia, lực lượng khá mạnh.
Nhưng cũng chỉ có thể kiên trì thẻm mấy ngày.
Đối mặt với thế vây công của bốn vị Thánh Nhân, Luân Hồi chi chủ mặt không biểu cảm, điều này cũng không thể tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì với hắn, chỉ bỏ ra thêm chút thời gian mà thôi.
Mà thời gian đối với tồn tại như hắn mà nói là không đáng giá nhất.
Trong thế giới Hồng Hoang vẫn còn hai vị nữ Thánh Nhân vẫn luôn chú ý tới trận chiến này.
Nữ Oa nương nương nhìn bốn vị Thánh Nhân liên thủ vẫn không thể địch lại Luân Hồi chi chủ, trong lòng tràn đầy lo lắng, lại nhìn thân ảnh khiến cho người ta vừa hận vừa yêu trong thế giới linh khí khôi phục, cuối cùng khẽ cắn môi, bước ra khỏi Oa Hoàng cung.
"Bốn vị sư huynh, bản cung đến đây!"
Bình Tâm nương nương cũng bước ra khỏi luân hồi chi địa.
"Bản cung cũng tới!"
Lão Tử cười nói: "Hai vị sư muội tới thật đúng lúc! Thế là lục Thánh Hồng Hoang chúng ta liên thủ, cũng coi như là thịnh thế vạn cổ không có!"
"Hai vị sư muội khổ cực!" Nguyên Thủy thiên tôn mỉm cười thăm hỏi.
"A di đà phật, thiện tai thiện tai!" Tây Phương Nhị Thánh mỉm cười gật đầu.
Hai vị nương nương khẽ gật đầu, sau đó lập tức gia nhập vào chiến trường.
Hai vị nương nương ra trận, Lâm Bắc Phàm cũng không nhịn được, hét to một tiếng: "Lại thêm ta!"
Sau đó tay cầm hai kiếm Nguyên Đồ A Tị xông vào trong chiến trường.
"Tiếp ba kiếm của ta!"
"Trảm!"
"Trảm!"
"Trảm!"
Mỗi một kiếm đều mang theo lực lượng pháp tắc không gì sánh kịp, chém lên thân thể Luân Hồi chi chủ.
Luân Hồi chi chủ không để ý tới, kiếm này tuy bất phàm nhưng cũng chỉ là đòn tấn công của Thánh Nhân phổ thông, không phá nổi hỗn độn ma thân đã trải qua trăm vạn kiếp của hắn.
Nhưng sau ba kiếm liên túc, gấp ba tổn thương hoàn trả, Luân Hồi chi chủ bị đẩy lùi một bước.
Đám người chấn kinh, vừa rồi nhiều Thánh Nhân liên thủ như vậy mà còn không có cách nào làm cho Luân Hồi chi chủ lui ra sau một bước, Lâm Bắc Phàm thế mà lại làm được?
Luân Hồi chi chủ cũng vô cùng chấn kinh, đây là lần đầu tiên có sinh linh dưới hỗn độn thần ma có thể đánh lui hắn.
Hơn nữa lực lượng quỷ dị kia cũng khiến hắn choáng váng.
Luân Hồi chi chủ cuối cùng cũng nhìn thẳng vào Lâm Bắc Phàm, nhìn hắn một cái thật sâu: "Tu vi hỗn độn thần ma trở xuống mà lại có thể đẩy lùi bản tọa một bước, không tệ! Nhìn khắp vạn giới, nhớ lại hằng cổ, ngươi là người đầu tiên!"
"Ta càng muốn làm người đầu tiên giết ngươi!" Lâm Bắc Phàm lớn tiếng nói.
"Giết ta? Phù du lay cây, giun dế nhìn trời!" Luân Hồi chi chủ cười ha ha: "Năm đó Bàn Cổ là đệ nhất hỗn độn thần ma, nửa bước siêu thoát còn không có cách nào giết ta, chỉ dựa vào ngươi? Đúng là nực cười!"
"Có thành công hay không thử qua mới biết được!" Lâm Bắc Phàm hét lớn một tiếng, một lần nữa thi triển thần thông tuyệt học, cùng nhau đánh địch với sáu Thánh.
Lâm Bắc Phàm liên hợp với sáu Thánh, cuối cũng cũng đánh ngang cơ Luân Hồi chi chủ, không còn bị động như trước.
Bên trong thế giới linh khí khôi phục, mọi người nhìn thân ảnh bạch sắc đang ác chiến trên trời, vừa quen thuộc vừa lạ lẫm.
Hóa ra thế giới cộng chủ Lâm Bắc Phàm đã bất tri bất giác lớn mạnh như vậy, trở thành tồn tại có thể sánh ngang với Thánh Nhân.