Lâm Bắc Phàm lớn tiếng tuyên bố: "Luân Hồi chi chủ đã chết, kiếp nạn đã qua, vạn giới đã đến lúc khôi phục!"
"Luân Hồi chi chủ chết! Kiếp nạn đi qua!"
"Cuộc sống mới đến!"
"Vạn giới đến lúc khôi phục!"
...
Đám người hết sức hưng phấn, nhảy nhót hoan hô.
Trên tay Lâm Bắc Phàm có thêm một tòa tháp lớn mờ ảo, đây chính là pháp bảo Thời Không lâu của Lâm Bắc Phàm, bên trên xuất hiện vô số thông đạo không gian, đưa từng thế giới trở về.
"Từ hôm nay trở đi, Thời Không lâu đổi tên thành Vạn Giới lâu, liên thông với vạn giới, khôi phục vạn giới!"
Đám người lại một lần nữa hưng phấn hoan hô.
"Liên thông với vạn giới, khôi phục vạn giới!"
"Đa tạ cộng chủ!"
"Đa tạ vạn giới cộng chủ!"
...
Cuối cùng tất cả thanh âm đều hội tụ thành một câu "vạn giới cộng chủ".
Cùng ngày, thế giới linh khí khôi phục cử hành một điển lễ chúc mừng cực lớn, chúc mừng thắng lợi khó khăn này, chờ mong ngày mai tốt đẹp. Trong điển lễ, cho dù là thần ma hay là sinh linh thông thường cũng vừa múa vừa hát, ăn uống linh đình, vô cùng náo nhiệt.
Là vạn giới cộng chủ, Lâm Bắc Phàm bị chuốc rượu nhiều nhất.
Nhưng Lâm Bắc Phàm không hề sợ hãi, hắn kéo bốn đại ăn hàng gấu trúc, tiểu tinh linh Lilith, Long Bảo Bảo và tiểu phượng hoàng qua, tạo thành một liên đội đối phó với bạn nhậu thiên hạ.
"Đừng nói ta khi dễ các ngươi, chỉ cần các ngươi có thể uống ngã một trong số bọn họ, ta sẽ đưa cho các ngươi một kiện cực phẩm Tiên Thiên linh bảo! Nếu như có thể uống hạ toàn bộ, ta trực tiếp đưa ngươi một kiện Tiên Thiên chí bảo!"
Có bốn đại manh vật hộ thể, Lâm Bắc Phàm vô cùng phách lối.
Hai mắt mọi người sáng rực lên.
"Uống ngã một người là có Tiên Thiên linh bảo? Uống ngã cả bốn có Tiên Thiên chí bảo! Trời ạ!"
"Ta không tin bốn manh vật này có thể uống lợi hại đến đâu!"
"Uống chết manh sủng!"
...
Tửu quỷ quần tình mãnh liệt, manh sủng không cam lòng yếu thế.
Gấu trúc kêu ríu rít giơ thẻ bài lên: Ta là gấu trúc, trấn áp tất cả tửu quỷ thế gian!
Tiểu tinh linh Lilith chống nạnh hung dữ nói: "Muốn chuốc rượu đại nhân, phải bước qua ta trước!"
Long Bảo Bảo sảng khoái bay lên: "Trời ạ! Uống rượu uống rượu! Bảo bảo Thiên Long ta treo tất cả ai không phục lên đánh!"
Tiểu phượng hoàng kêu theo: "Ngẫu tích thần! Tới đây!"
...
Thế là trận chiến giữa tửu quỷ và manh sủng bắt đầu.
Ở nơi khác cũng bùng nổ đọ rượu, trên chiến trường là bằng hữu là huynh đệ, nhưng trên tửu trường lại là đối thủ.
"Hôm nay uống cho ta! Ai ngã xuống trước chính là đồ hèn nhát, gặp nhau nhớ cúi đầu ba phần! Ngoài ra không cho phép dùng thần thông giải rượu!" Lý Tiêu Dao ôm bình rượu lớn, nói với đám người Hoang Thiên Đế, Diệp Thiên Đế.
"Đây chính là lời ta muốn nói!"
"Ai ngã trước kẻ đó là đồ hèn nhát!"
...
Thế là thần ma thiên kiêu bắt đầu đọ rượu.
Đối thủ bình thời, Chính Nghĩa Tu La và Siêu Cấp thần thám Hà Tu Văn cũng ngồi vào cùng một bàn.
Siêu Cấp thần thám Hà Tu Văn cảm khái: "Từ khi chúng ta quen biết đến nay, ta truy đuổi ngươi hơn 200 năm, đuổi từ thế giới linh khí khôi phục tới thế giới khác, đi qua mấy trăm thế giới, kết quả đến bây giờ cũng chưa bắt được ngươi!"
Chính Nghĩa Tu La kiêu ngạo nói: "Vậy chỉ có thể nói trình độ ngươi không tốt, Siêu Cấp thần thám chỉ là hư danh!"
Hà Tu Văn hung tợn nói: "Không bắt được ngươi cũng không sao, hôm nay ta uống hạ ngươi!"
"Phụng bồi tới cùng!"
...
Trong thời điểm khắp chốn mừng vui này, bởi vì Bình Tâm nương nương mở một mắt nhắm một mắt nên lão quỷ dưới địa phủ đều chạy ra tham gia náo nhiệt, nhất thời quần quỷ loạn vũ, loạn thất bát tao.
Đương nhiên cũng không phải tất cả mọi người đều vui vẻ.
"Hôm nay khánh điển, tại sao không có Khuynh Thành nữ thần ra mặt biểu diễn tiết mục? Khánh điển lớn như vậy mà không có nàng biểu diễn vô cùng tiếc nuối, chúng ta đều rất nhớ nàng!" Thủy hoàng lớn tiếng nói.
"Đúng vậy, mấy chục năm không thấy Khuynh Thành nữ thần biểu diễn, một ngày mà như một năm, tương tư sầu đoạn trường!" Hán cao tổ nói.
"Lý ca cơ có thể mời Khuynh Thành nữ thần ra khômg?"
Lý Tử Thanh trợn trắng mắt, thời khắc vui sướng như vậy, sao người ta có thể ở cùng một đám đại lão gia được?
Đã sớm song túc song tê với Lại Manh Manh.
Chủ nhóm vạn giới liêu thiên quần Tô Ninh giơ chén rượu nhìn lên trời sao, vô cùng phiền muộn nói: "Nữ vương đại nhân, ngươi đang ở đâu? Ngươi có khỏe không?"
...
Điển lễ chúc mừng này kéo dài ròng rã một tháng mới kết thúc.
Sau đó đám người tiến vào sóng gió khôi phục vạn giới.
Dựa vào Vạn Giới lâu liên thông với vạn giới, từng thế giới nhanh chóng khôi phục, khôi phục vinh quang trước kia.
Là đầu mối then chốt của vạn giới, Vạn Giới lâu và thế giới linh khí khôi phục cũng trở nên càng thêm phồn hoa.
Nhưng Lâm Bắc Phàm lại trải qua cuộc sống xuân về hoa nở, mặt hướng đại hải.
Không cần đánh đánh giết giết, mỗi ngày vẫn như trước đây ngủ ăn vuốt gấu trúc, yêu đương với mấy hồng nhan tri kỷ, bàn luận nhân sinh nói chuyện lý tưởng, cùng mấy bằng hữu vui cười giận mắng, đào hố người khác. Ngẫu nhiên tới học viện lên lớp cho manh oa...
Hắn chưa từng ra tay, cũng không có ai có thể buộc hắn xuất thủ.
Cứ thế, thời gian bình tĩnh trôi qua mấy vạn năm, vạn giới trên cơ bản đã khôi phục lại phồn hoa ngày xưa, ngoại trừ thần ma chết đi không cách nào phục sinh, những thứ khác đã không kém hơn bao nhiêu.
Thế giới linh khí khôi phục cũng phát triển thành một thế giới đại thiên đỉnh cấp không kém hơn thế giới Hồng Hoang.
Lâm Bắc Phàm là vạn giới cộng chủ, phân lượng ở ngoại giới càng cao.
Ngoại trừ điều này, Lâm Bắc Phàm cũng có tiến bộ lớn.
Vạn giới trong cơ thể đã không kém hơn vạn giới bên ngoài, quy tắc lĩnh ngộ được trong Vô Tự thiên thư cũng đạt tới hơn 9900.
Dựa vào vạn giới trong cơ thể cùng với Vô Tự thiên thư, Lâm Bắc Phàm âm thầm tấn cấp đến cửu giai thần ma, hơn nữa còn bước ra nửa bước, trở thành nửa bước siêu thoát giả, là cường giả đệ nhất vạn giới, không kém hơn Bàn Cổ lúc trước.
Nhưng Lâm Bắc Phàm cũng không phách lối, ngược lại càng thêm điệu thấp.
Năm đó Bàn Cổ là bởi vì quá kiêu ngạo, siêu thoát thanh to thế lớn, khiến cho 3000 hỗn độn ma thần vây công, cuối cùng kiệt sức mà chết, thân thể hóa thành thế giới Hồng Hoang.
Lâm Bắc Phàm không muốn giẫm lên vết xe đổ.
Thế là hắn dùng hai kiện Hỗn Độn chí bảo Vô Tự thiên thư, Hỗn Độn châu che đậy thiên cơ, sau đó lén lút đột phá.
Tới khi các hỗn độn thần ma khác phát hiện ra thì đã muộn!
"Ha ha, các vị đạo hữu không có việc gì nữa, các ngươi tới muộn rồi, ta đi trước một bước!" Lâm Bắc Phàm cười ha ha, thoạt nhìn vẫn bình thường như trước đây.
Nhưng các vị hỗn độn thần ma lại cảm nhận được Lâm Bắc Phàm đã không còn giống bọn họ nữa.
Lâm Bắc Phàm chỉ cần một ý niệm là có thể quyết định sinh tử của bọn họ.
Thậm chí chỉ cần một ý niệm là có thể quyết định sinh tử của vạn giới.
Đây chính là siêu thoát giả!
Đã nhảy ra khỏi vạn giới cách cục, siêu thoát tất cả, trở thành người chế định tất cả, người sáng lập!
Thực lực của hắn đã không thể dùng cảnh giới để đong đếm, cho dù là cảnh giới nào thì mãi mãi cũng không phải đối thủ của Lâm Bắc Phàm!
Vĩnh hằng siêu thoát tự tại, muốn làm gì liền làm đó, vạn giới theo tâm ý hắn!
Đám hỗn độn thần ma Hồng Quân lão tổ mỉm cười đắng chát, cung kính nói: "Bái kiến đại nhân!"
Vạn giới chỉ có thể cho phép một người siêu thoát, vĩnh hằng duy nhất, đây chính là nguyên nhân năm đó bọn họ vây công Bàn Cổ!
Hiện tại Lâm Bắc Phàm đã siêu thoát, đoạn tuyệt bọn đường tiến của bọn họ!
Hiện tại, bọn họ chỉ hy vọng không chọc giận Lâm Bắc Phàm, miễn cho bị người ta tiêu diệt, không thể trở về!
"Ha ha, các vị miễn lễ!"
Lâm Bắc Phàm nhìn những đại lão tiếng tăm lừng lẫy trong vạn giới này, giờ lại nhu thuận giống như tôn tử trước mặt hắn, tâm tình vô cùng vui vẻ.
Cuối cùng Lâm Bắc Phàm đuổi bọn họ đi.
Lúc này, Lâm Bắc Phàm phát hiện vạn giới trong cơ thể có một người trùng tên trùng họ với hắn ra đời.
"A, thế mà lại có người có thể tiếp nhận nhân quả của ta, thú vị! Ta liền cho ngươi chút cơ duyên, hi vọng tương lai có lúc gặp mặt!" Lâm Bắc Phàm mỉm cười, một quang mang bắn ra từ đầu ngón tay hắn.
Cơ duyên này tên là hệ thống Thần Cấp bật hack! VipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ