Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Nếu như ta gọi ngươi là lão sư, có phải có phần tự hạ bối phận của mình xuống không?
Kim Thiểm Thiểm do dự, cuống quýt, khó xử.
Ta phải trang bức trước mặt hắn, bối phận bị hạ xuống rồi còn trang bức thế nào được nữa?
"Kim đồng học, nếu không còn chuyện gì khác vậy ta đi trước, hữu duyên gặp lại!" Lâm Bắc Phàm đi vòng qua Kim Thiểm Thiểm, tiếp tục tiến về phía trước.
"Lâm đồng học! Lâm đồng học, chờ ta một chút..." Kim Thiểm Thiểm đuổi theo.
Lâm Bắc Phàm không thèm quan tâm.
"Lâm đồng học, ta có chuyện cần tìm ngươi!" Kim Thiểm Thiểm lại nói.
Lâm Bắc Phàm đi nhanh hơn.
Rốt cuộc Kim Thiểm Thiểm cũng đau khổ hạ quyết tâm: "Lâm lão sư!!!"
Cuối cùng bước chân Lâm Bắc Phàm cũng ngừng lại, hắn mỉm cười quan tâm hỏi: "Chuyện gì, Kim đồng học?'
Ta muốn trang bức trước mặt ngươi!
Trong lòng Kim Thiểm Thiểm không ngừng kêu gào.
Nhưng phải trang bức thế nào mới chinh phục được Lâm Bắc Phàm?
Kim Thiểm Thiểm lại rơi vào trầm tư.
Lần trước trang bức có tiền, kết quả trang bức thất bại, bị khí vận phản phệ, thiếu nợ hệ thống, khiến hắn ta gần như phải chạy gãy cả chân trong ba ngày mới trả hết nợ, lịch sử bi thảm đó còn sờ sờ trước mắt.
Lần này chắc chắn không thể trang bức có tiền, nhưng nếu trang bức có thực lực...
Thật giống như cũng không có tác dụng gì.
Trong trận đại chiến mấy ngày trước, người ta hất tay một cái đã có thể triệu hoán ra trên trăm thổ cự nhân, đánh ngã hầu như tất cả yêu quái. Đối với trên trăm thổ cự nhân kia, chút thực lực này của hắn ta thì có tác dụng gì?
Hắn ta nhìn sáo trang kim quang lấp lánh của mình, mị lực bắn ra bốn phía như vậy, Kim Thiểm Thiểm hiểu ra. Vậy thì trang bức có mị lực!
Với mị lực của Kim Thiểm Thiểm ta, chẳng lẽ còn không chinh phục được ngươi?
Lúc này, trên trời lại xuất hiện một đầu yêu thú hình điểu.
Kim Thiểm Thiểm thầm nói, tới đúng lúc lắm!
"Lâm lão sư chờ một chút, ta đi một hồi sẽ trở lại!" Kim Thiểm Thiểm nói với vẻ oai phong lẫm liệt.
Vội vã trang bị rồi chạy!
Nhạc nền tẩu khởi!
Trong tiếng âm nhạc sôi động, còn cả hiệu ứng sáng lóa, Kim Thiểm Thiểm rút đại kiếm sáng lấp lánh ra, phóng lên cao, giọng khí phách hào hùng: "Yêu thú, nhận lấy một kiếm của ta!"
Sau đó, hắn ta xuất hết khí lực bú sữa mẹ phát ra một kiếm kinh khủng nhất, cũng là một kiếm xinh đẹp nhất, kiếm khí xông thẳng lên trời.
Yêu thú loại điểu bị dư quang của đạo kiếm khí này quét trúng, rốt cuộc cũng phân thây.
Dưới lớp lông chim bay tán loạn, Kim Thiểm Thiểm chậm rãi giữ vững tư thế, quần áo trên người sáng chói hệt như đèn chỉ đường, nhạc nền không ngừng vang lên.
Khi chiếc lông chim cuối cùng đã rơi xuống đất, hắn ta vẫn chưa bay xuống.
Một màn này rung động lòng người như vậy.
Một đám muội tử đáng yêu vọt tới, kích động hô to.
"Mọi người mau nhìn xem, anh hùng ở nơi đó!"
"Mọi người mau tới đây, nhanh lên một chút, chúng ta đi hoan nghênh anh hùng của thành phố!"
"Anh hùng anh hùng, ký tên cho ta!"
"Hào hứng aaaaaa!"
...
Rốt cuộc Kim Thiểm Thiểm cũng đổi tư thế khác, hắn ta dang hai cánh tay ra, để lộ một nụ cười đẹp trai: "Mọi người không nên gấp gáp, mỗi người đều có phần, ta tuyệt đối sẽ thỏa mãn yêu cầu của tất cả những người ái mộ!"
Đồng thời hắn ta còn lén nhìn Lâm Bắc Phàm, phát hiện Lâm Bắc Phàm đang trợn mắt há mồm, trong lòng lại càng thêm mấy phần đắc ý.
Khiếp sợ chưa?
Hâm mộ chưa?
Còn không mau ngoan ngoãn giao toàn bộ điểm trang bức ra?
Bàn về trang bức, ta chính là chuyên gia, còn chưa bị ai đánh bại!
Ngay lúc này, mấy muội tử đáng yêu chạy đến bên cạnh, nụ cười trên mặt Kim Thiểm Thiểm càng nhiệt tình hơn, cũng càng thêm mê người hơn.
Kết quả đám muội tử chạy phần phật tạt qua người hắn ta, tới bên cạnh Lâm Bắc Phàm, kích động hết sức.
"Chính là hắn, Lâm Bắc Phàm lão sư! Lúc ấy hắn vừa vung tay lên đã quăng ra trên trăm tấm siêu linh phù, gọi ra trên trăm thổ cự nhân trấn áp yêu quái, khốc muốn chết! Hắn ngang ngược không giải thích!"
"Đúng vậy! Lúc ấy Lâm lão sư vừa ra sân chiến cuộc đã thay đổi, ngoài Dạ Ma và Thần Ẩn Giả ra, hắn là người đẹp trai nhất!"
"Hơn nữa Lâm lão sư đã đẹp trai lại trẻ tuổi còn có thiên phú, đúng là mẫu hình bạn trai lý tưởng trong mơ của ta, ta yêu ngươi chết mất!"
"Hắn còn là lão sư đức cao vọng trọng, làm người lại rất chừng mực, ta thích người có nội hàm như vậy!"
"Không chịu nổi nữa, sao trên thế giới lại có người hoàn mỹ như vậy?"
"Lâm lão sư ký tên cho ta được không? Ký vào ngực ta đi!"
...
Kim Thiểm Thiểm cứng ngắc quay đầu lại, nhìn Lâm Bắc Phàm đang được đám oanh oanh yến yến bao quanh, lòng đầy mê muội.
Không phải các ngươi bị tư thế oai hùng của ta hấp dẫn tới sao?
Không phải các ngươi sùng bái ta sao?
Tại sao toàn chạy đến chỗ Lâm Bắc Phàm?
Thấy mấy muội tử oanh oanh yến yến trước mặt, Lâm Bắc Phàm rất khó xử: "Mọi người đừng như vậy, ta chỉ làm chuyện khả năng cho phép thôi. Ta là lão sư, có trách nhiệm bảo vệ đất nước, chuyện này cũng không có gì lớn."
Đám muội tử lại kinh hô một lần nữa.
"Lời này thật có bức cách, ta thích nhất nam nhân có trách nhiệm như vậy!"
"Khó trách trẻ tuổi như thế đã có được thành tích khổng lồ, ta rất thích lão sư!"
"Lâm lão sư ngươi có yêu ta không? Dù làm thiếp ta cũng nguyện ý!"
"Có thể cho ta một cái ôm nhiệt tình không?"
"Kiss cũng được!"
...
Kim Thiểm Thiểm thấy mà muốn ói máu. Đây không phải đãi ngộ của hắn ta sao?
Lâm Bắc Phàm nhìn thời gian, bất đắc dĩ nói: "Được rồi các đồng học, ta còn phải vào lớp, hiện không thể dành thời gian cho các ngươi. Nếu các ngươi muốn sùng bái anh hùng, có thể tìm Kim Thiểm Thiểm. Mấy tháng qua, vì bảo vệ trật tự an ninh Giang Nam thành, hắn ta đã bỏ ra không biết bao nhiêu cố gắng, hắn ta mới là anh hùng của thành phố!"
...
Lời này nói rất đúng!
Kim Thiểm Thiểm lập tức bày ra tư thế đẹp trai, chờ mấy muội tử đáng yêu nhào tới ôm.
Kết quả trên mặt đám muội tử toàn ý chê bai.
"Hắn ta? Ăn mặc vớ vẩn, bay tới bay lui cả ngày, không có việc gì lại đi đánh chim, không lẽ con chim kia có thù oán gì với hắn ta sao? Ngược đãi động vật, đúng là một tên đần độn!"
Kim Thiểm Thiểm: "..."
"Đúng vậy, quần áo trên người hắn ta cũng khiến người ta rất khó chịu! Nhất là vào buổi tối, ta còn tưởng bản thân gặp quỷ đây, bị hắn ta dọa nhiều lần! Nếu không phải ta không đánh lại hắn ta, ta đã sớm muốn đánh hắn ta một trận!"
Kim Thiểm Thiểm: "..."
"Âm nhạc kia cũng rất khó nghe, ồn ào muốn chết, làm hại ta mất ngủ nhiều lần!"
Kim Thiểm Thiểm: "..."
"Mấu chốt nhất là đầu óc hắn ta không bình thường. Nghe nói mấy ngày trước, trong trận đại chiến, cả Giang viện trưởng cũng không đánh lại Kiếm Xỉ Yêu Vương, vậy mà hắn ta lại không biết tự lượng sức mình xông lên. Nếu không phải Thần Ẩn Giả đến kịp, hắn ta đã sớm bị giết chết!"
Kim Thiểm Thiểm: "..."
"Thần Ẩn Giả tới trễ một chút thì tốt biết bao nhiêu?"
Kim Thiểm Thiểm: "..."
"Thật hy vọng Dạ Ma bắt hắn ta lại, như vậy cuộc sống của chúng ta cũng được yên bình!"
Kim Thiểm Thiểm: "..."
"Đinh! Chúc mừng ký chủ trang bức "nhân tăng quỷ yếm bức", trừ 100 vạn điểm trang bức, trước mặt ngươi đang có -60 vạn điểm trang bức, xin ký chủ bù lại trong vòng ba ngày, nếu không sẽ bị xóa bỏ!"
Mặt Kim Thiểm Thiểm lại một lần nữa tái xanh.
"Nhắc nhở túc chủ: Trang bức có nguy hiểm, lúc trang bức cần cẩn thận!"
Kim Thiểm Thiểm: "..."