Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 129 - Chương 129. Người Sở Hữu Hệ Thống Sinh Hoạt Đến Rồi!

Chương 129. Người sở hữu Hệ thống Sinh Hoạt đến rồi! Chương 129. Người sở hữu Hệ thống Sinh Hoạt đến rồi!

Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Lúc này, có một chiếc phương chu phi hành xẹt qua chân trời, đi tới Giang Nam thành.

Còn chưa hạ xuống, một đám người đã từ trong phương chu đi ra, nhìn chiến trường vạn dặm xa xa, trong mắt đầy thất thần, trong lòng tràn ngập kinh hãi.

"Phản ứng năng lượng thật khủng khiếp, không ngờ cách xa vạn dặm vẫn có thể cảm thụ được!"

"Một kích đã có thể hủy thành, may mắn cách khá xa!"

"Là Yêu Vương tới sao? Chẳng phải chúng ta tới không phải lúc?"

"Sắp xong rồi!"

...

Một đám người buồn rầu.

"Mọi người không cần nói mò, càng đừng tự rối loạn trận cước, đó là bốn vị tôn giả của Nhân loại đang so tài!" Trong đó có một lão đầu tử thoạt nhìn tuổi tác khá lớn, dáng người khôi ngô lớn tiếng nói.

"Đức thúc, ngươi nói thật sao? Thật là bốn vị tôn giả của Nhân loại?" Trong đó có một người vóc dáng thướt tha yểu điệu, khuôn mặt vũ mị vội vàng hỏi, thoạt nhìn như thủ lĩnh đám người này.

"Đó là đương nhiên, lão phu còn chưa mù, đôi mắt này vẫn thấy rất rõ ràng, đúng là tôn giả Nhân loại, trong đó một vị ta còn có may mắn gặp qua một lần, đó chính là lâu chủ Thiên Cơ Lâu Tiểu Lý Phi Đao Lý Tầm Hoan!"

Lão đầu tên Đức thúc cười cười, giọng nói phóng khoáng: "Mà ba vị khác, các ngươi xem chiêu thức của bọn họ, theo thứ tự hẳn là Kiếm Thần Tây Môn Xuy Tuyết, Bạch Vân thành chủ Diệp Cô Thành, còn có viện trưởng Giang Nam học viện Giang Trường Thanh! Cuối cùng các ngươi lại nhìn biểu hiện của người trong thành, bọn hắn không hoảng hốt chút nào, nếu thật là Yêu Vương đến, bọn hắn đã sớm chạy."

Tất cả mọi người nhẹ gật đầu, nhìn đại chiến phương xa, trong mắt lộ ra ước ao.

Nếu bọn hắn cũng có thể trở thành tôn giả như vậy, có được thực lực vô địch cái thế như vậy thì tốt biết bao nhiêu?

"Nói vậy, trong Giang Nam thành có sáu vị tôn giả?" Nữ nhân thướt tha vũ mị kia kinh hỉ nói.

"Hẳn là vậy." Đức thúc vui vẻ cực kì: "Cho nên tiểu thư, quyết định của ngươi là đúng! Đi vào tòa thành này sinh hoạt, an toàn sinh mạng của chúng ta sẽ được bảo hộ rất lớn!"

Nữ tử cao hứng gật đầu, gánh nặng trong lòng cuối cùng cũng được buông xuống.

Tên của nàng là Lý Tử Thanh, nửa năm trước nàng mới xuyên đến từ thế giới hiện đại, nhập thân vào nữ tử trùng tên trùng họ với nàng, thậm chí ngay cả tướng mạo cũng giống nàng, mang theo hệ thống Thiên Hoàng Cự Tinh.

Tác dụng chủ yếu của hệ thống này là bồi dưỡng nàng thành siêu sao cấp Thiên Hoàng đệ nhất thế giới.

Vừa mới bắt đầu nàng còn rất hưng phấn, đây chính là ngón tay vàng!

Đọc thuộc lòng nhiều văn học mạng như vậy, sao nàng có thể không biết diệu dụng của ngón tay vàng?

Đây chính là đãi ngộ của nhân vật chính trong truyền thuyết!

Chú định để nàng có thể phong sinh thủy khởi!

Thế nhưng đáng chết là, nàng xuyên qua đúng vào thời đại linh khí khôi phục, yêu thú vây thành cực kỳ nguy hiểm!

Trong thời đại này, tất cả mọi người đều vội vàng tu luyện, vội vàng biến cường, chỉ vì sống sót mà hao phí không ít khí lực, nào còn ai có tâm tình đi làm hoạt động giải trí?

Còn có một điểm quan trọng nhất, Hệ thống Thiên Hoàng Cự Tinh này chỉ có thể bồi dưỡng nàng thành siêu sao cấp Thiên Hoàng, không thể bồi dưỡng những thứ khác.

Mà nàng đã sớm bị phán định là không có thiên phú tu luyện, đã chú định sẽ trở thành nhân vật tầng dưới chót.

Trong lòng Lý Tử Thanh tràn đầy bi thương, chẳng lẽ đây là đãi ngộ của nhân vật chính trong truyền thuyết sao?

Còn không bằng để ta trực tiếp chết đi cho xong!

Cuối cùng cân nhắc liên tục, nàng vẫn muốn sống sót, chỉ có sống sót mới có hi vọng, nàng không tin mình chỉ là một người bình thường. Ngay cả việc xuyên qua và có hệ thống nàng cũng gặp được, nàng còn bình thường kiểu gì được?

"Liệu có khi nào, đây là sự bắt đầu của củi mục lưu trong truyền thuyết?"

Nàng cũng chỉ có thể ôm hi vọng này.

Cuối cùng Lý Tử Thanh phát hiện mình vẫn có chút đãi ngộ của nhân vật chính, bởi vì nàng phát hiện lão đầu tử Đức thúc mà bản thân mình cứu được hôm trước lại là một đại cao thủ Siêu Phàm thất giai, trong lúc quyết đấu với một đầu đỉnh cấp đại yêu đã bị thương nặng, vừa lúc được nàng cứu về trị liệu.

Sau khi hắn ta thanh tỉnh, vì báo đáp ân cứu mạng, hắn ta nhất định muốn làm bảo tiêu của nàng, bảo vệ nàng cả đời.

Cứ như vậy, khi thành trì nàng sinh sống bị Yêu Vương đẩy ngã, sau một trận tử thương thảm trọng, một nữ tử yếu đuối bình thường như nàng lại có thể sống tiếp như kỳ tích, mang theo người hầu còn sót lại trốn thoát.

Cuối cùng đau đớn thì đau đớn, nàng vẫn quyết định tìm một thành thị an toàn khác để dừng chân.

Thông qua Thiên Cơ Lâu, nàng thăm dò được, trong tất cả thành thị, chỉ có Giang Nam thành tổn thất nhỏ nhất, bởi nơi này có hai vị tôn giả mới, hoành không xuất thế mà đánh bại Yêu Vương, chính là Thần Ẩn Giả và Dạ Ma.

Trong đó Dạ Ma thực lực ngập trời, trực tiếp trấn áp một đầu Yêu Vương, còn có thể giết chết một đầu Yêu Vương khác chỉ trong vài hiệp, được xưng là đệ nhất thiên kiêu đương đại của Nhân tộc, xếp hạng thứ hai trên Thiên Nhân Bảng.

Không thành thị nào an toàn hơn Giang Nam thành, cho nên bọn họ quyết định không ngại cực khổ không ngại vạn dặm xa xôi đến Giang Nam đặt chân.

Kết quả vừa đến, bọn họ phát hiện nơi này lại nhiều thêm bốn vị tôn giả, càng lấy làm vui vẻ.

"Chúng ta tìm một nơi ở lại trước, có chuyện gì lại bàn sau!"

Một đỉnh núi cách Giang Nam thành không xa, hai thanh niên và một tiểu nữ hài đứng ở chỗ cao nhất nhìn qua đại chiến xa xa.

Trong đó một thanh niên phong thái cái thế, linh hoa ngập tràn, toàn thân trên dưới tràn đầy mị lực khiến người tin phục, hắn ta đứng chắp tay nhìn đại chiến phía xa: "Thời đại linh khí khôi phục, quả nhiên cường giả như rừng! Thật muốn đọ sức với bọn họ một phen!"

Trên vai hắn ta có một tiểu nữ hài phấn điêu ngọc trác đang ngồi, đặc biệt đáng yêu.

"Bọn hắn có lợi hại hơn nữa cũng kém Diệp ca!" Thanh niên bình thường bên cạnh vuốt mông ngựa.

"Vuốt mông ngựa, xấu hổ xấu hổ..." Tiểu nữ hài phấn điêu ngọc trác ngồi trên vai thanh niên tên Diệp ca kia, làm mặt quỷ với thanh niên bình thường vừa vuốt mông ngựa.

Thanh niên bình thường không phục: "Tiểu Niếp Niếp, chẳng lẽ ca ca ngươi không lợi hại sao?"

Tiểu nữ hài đáng yêu tên Tiểu Niếp Niếp nghiêng đầu nghĩ nghĩ một chút, cuối cùng chăm chú gật đầu: "Ngươi nói đúng, ca ca ta lợi hại nhất, hắn sẽ một mực bảo hộ Tiểu Niếp Niếp!"

"Cũng thuận tiện bảo hộ cả ta, ta là tiểu đệ trung thành của Diệp ca!" Thanh niên bình thường thốt ra.

Thanh niên cười lắc đầu: "Hai người các ngươi..."

Cuối cùng hắn ta nhìn Giang Nam thành, nói: "Sắp tới mục tiêu, chúng ta đi nhanh đi, trước khi trời tối phải tiến vào trong thành!"

"Diệp đại ca, ta là người bình thường , chờ ta một chút..."

Thanh niên bình thường nhanh chóng đuổi theo.

Hắn ta tên Sở Vân Phi, là một xuyên việt giả, đồng thời cũng là người sở hữu Hệ thống Văn Hào.

Lúc đầu hắn ta cho rằng sau khi xuyên việt, bản thân có thể nhờ Hệ thống Văn Hào này trở thành nhất đại văn hào, trải qua thời gian ngợp trong vàng son, thế nhưng không nghĩ tới vậy mà hắn ta lại đi tới thời đại nguy hiểm như vậy.

Hắn ta không có thiên phú tu luyện, hệ thống cũng chỉ là hệ thống bình thường, không có năng lực nghịch thiên cải mệnh, đời này đã chú định sẽ trở thành người bình thường. Nhưng hắn ta không nhận mệnh, hắn ta muốn nhờ vào Hệ thống Văn Hào để kiếm tiền, kiếm tài nguyên.

Bình Luận (0)
Comment