Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 139 - Chương 139. Bắt Được Một Viên Sinh Mệnh Chi Thụ!

Chương 139. Bắt được một viên Sinh Mệnh Chi Thụ! Chương 139. Bắt được một viên Sinh Mệnh Chi Thụ!

Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Bành Tiểu Soái không ngờ mình đang ngủ thật ngon thì xuyên việt.

Xuyên việt cũng không sao, dù sao đây cũng là đãi ngộ của nhân vật chính, đã sớm đọc nát tất cả tiểu thuyết trên Internet, hắn ta biết không xuyên việt một lần thì ngươi không thể xưng là nhân vật chính. Sau đó là có thêm ngón tay vàng với bật hack gì đó, cuộc sống dị thế liền bay lên.

Lòng Bành Tiểu Soái tràn đầy hy vọng, dù sao ở thế giới khác hắn ta cũng chỉ là một trạch nam mập ú bình thường, uống coca tới mập, chỉ có thể dựa vào vài thước phim để sống qua ngày, cả đời cũng không có cơ hội chuyển mình.

Nhưng xuyên việt lại không giống vậy.

Bành Tiểu Soái khẩn cầu trời xanh, thái độ hết sức thành kính: "Lão thiên gia, ngài chính là cha ruột của ta! Ta không mong gì nhiều, chỉ hy vọng sau khi xuyên việt, ngài có thể cho ta một vẻ ngoài đẹp trai kinh thiên động địa, còn cả thực lực cường đại không có gì sánh kịp, các muội tử đều phải quỳ dưới quần bò của ta, chỉ vậy ta đã cảm thấy hài lòng."

Kết quả không ngờ hắn ta lại trùng sinh thành một gốc cây.

Trùng sinh thành một gốc cây...

Một gốc cây...

Cây...

Không có vẻ ngoài đẹp trai, cũng đừng nghĩ đến thực lực kinh thiên động địa, tiểu đệ không đến chém hắn ta đã không tệ, còn mấy tiểu muội muội...

Lòng Bành Tiểu Soái tràn đầy bi thương. Nếu hắn ta không mặc cả thì tốt biết bao?

Đời trước ta còn có ngũ cô nương, đời này ta cái gì cũng không có!

Chỉ có điều lão thiên gia vẫn rất chiều hắn ta, bởi hắn ta không phải một gốc cây bình thường, mà là Sinh Mệnh Chi Thụ, tương lai còn có thể lớn lên, trở thành một siêu cấp thần thụ.

Hơn nữa gốc cây này còn có thể thai nghén ra sinh mệnh, chỉ cần có đủ vật liệu là có thể tạo ra tinh linh khả ái xinh đẹp.

Bành Tiểu Soái rất thích thú: "A a, đợi ta nuôi được một đám tinh linh khả ái xinh đẹp, ta có thể thăng cấp làm vú em! Chỉ có điều, bây giờ ta vẫn chỉ là một gốc cây bình thường, phải hèn mọn phát dục, phải tận lực biến cường trước khi bị người khác phát hiện.

Ý tưởng rất đúng đắn, kết quả không ngờ một bàn tay xuất hiện ngay trên bầu trời, nhổ hắn ta lên mất.

Sau đó hắn ta bị kéo tới một không gian xa lạ.

Bành Tiểu Soái rất sợ hãi, bèn giả làm một gốc cây bình thường.

Trong lúc bất chợt, một giọng nói rất lớn truyền tới: "Chớ giả vờ, tất cả ngụy trang của ngươi không có tác dụng trước mặt bản tôn. Ngươi là Sinh Mệnh Chi Thụ còn non có được linh hồn nhân loại, hơn nữa ngươi còn đến từ một thế giới khác, bản tôn nói có đúng không?"

Lòng Bành Tiểu Soái tràn đầy kinh hãi.

Không ngờ hắn ta chưa trưởng thành đã bị phát hiện!

Đây không phải trong tiểu thuyết võ hiệp!

Chẳng lẽ ta xuất sư chưa kịp đánh đã tử vong?

Bành Tiểu Soái lo lắng bất an: "Đại nhân anh minh! Không biết ngài gọi tiểu nhân đến là có gì phân phó? Hiện tại tiểu nhân chỉ là một cây non, không có bản lĩnh gì, không thể có thể giúp gì được ngài. Xin đại nhân rộng lượng thả tiểu nhân đi!"

Bành Tiếu Soái ôm chút hy vọng, mong tồn tại vĩ đại trước mắt không phải kẻ đại ác.

"Ha ha, ngươi yên tâm, ta tìm ngươi đến chẳng qua chỉ muốn ngươi làm chút chuyện giúp ta. Nếu làm tốt, ngươi sẽ được thưởng lớn! Bằng không, ta sẽ bổ ngươi ra làm củi đốt!"

"Không dám không dám..." Bành Tiểu Soái hết sức lo sợ.

Nhưng lòng hắn ta lại thở phào nhẹ nhõm, chí ít vẫn còn giữ được mạng, giữ được mạng đồng nghĩa với còn có tương lai.

"Thực lực của ngươi quá yếu, không giúp được ta, trở nên mạnh mẽ trước rồi nói sau!"

Đột nhiên chung quanh Bành Tiểu Soái xuất hiện vài tòa linh sơn, linh khí tràn ngập, linh hoa lưu chuyển.

Trong thân thể Bành Tiểu Soái có khát vọng to lớn dâng trào, sau đó hắn ta không kìm được mà hít, hình thành vòng xoáy linh khí, linh sơn đang giảm thiểu với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, mà Sinh Mệnh Chi Thụ cũng đang dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được mà lớn lên.

Lâm Bắc Phàm vừa quan sát vừa thầm khen: "Không hổ là Sinh Mệnh Chi Thụ, một trong những kỳ vật của thiên địa, tiềm lực to lớn!

Quá trình này kéo dài suốt một tháng.

Một tháng sau, linh sơn xung quanh đã biến mất không thấy, Bành Tiểu Soái cũng lớn lên thành đại thụ che trời cao nghìn mét.

Nếu dựa theo cấp bậc của yêu thú, hiện tại đại thụ này đã là đại yêu quái.

Thực lực có thể tính là cường đại phi thường, dù là cao thủ Siêu Phàm thất giai trở lên, muốn đối phó với hắn ta cũng có chút khó khăn.

Trên đại thụ che trời còn có mấy trái cây tươi mọng trong suốt lung la lung lay, trong trái cây thai nghén những tinh linh, không lâu sau sẽ xuất thế, trở thành thuộc hạ của hắn ta.

"Chỉ một tháng mà ngươi có thể lớn đến trình độ này, rất không tệ!" Giọng của Lâm Bắc Phàm truyền tới.

"Đa tạ đại nhân tác thành!" Sinh Mệnh Chi Thụ khẽ rung lắc thân mình.

Bành Tiểu Soái đã thông suốt, vị đại nhân trước mắt này có thực lực sâu không lường được, hầu như biết hết tất cả về hắn ta, tốt nhất hắn ta nên ngoan ngoãn, không chọc giận hắn, tránh để đối phương giận dữ mà bổ hắn ta ra.

Bành Tiểu Soái truy hỏi: "Còn chưa biết tục danh của đại nhân?"

"Ngươi có thể gọi ta là Thời Không lâu chủ!"

Bốn chữ "Thời Không lâu chủ" vừa ra khỏi miệng, thiên địa núi sông đều rung chuyển.

Bành Tiểu Soái kinh hãi, chỉ nói ra tên đã có thể khiến thiên địa rung chuyển.

Hắn ta chỉ cảm thấy vị Thời Không lâu chủ này quá đáng sợ, có một vị đại nhân vật cường thế như vậy làm chỗ dựa, sau này chắc chắn hắn ta không có gì phải sợ nữa.

Nhưng sợ rằng đời này hắn ta phải làm việc cho vị đại nhân này.

Bành Tiểu Soái không biết bản thân nên vui hay nên buồn.

"Chuyện ta cần ngươi làm là..."

Giao việc xong cho Bành Tiểu Soái, thân thể Lâm Bắc Phàm chợt lóe, xuất hiện ở tầng cao nhất của Thời Không Lâu, sau đó hắn nhẹ nhàng vung tay lên, xung quanh lập tức xuất hiện vô số linh tề, số lượng có thể đạt tới mấy trăm ức.

Đây gần như là toàn bộ giá trị con người hắn, hắn dùng hết để sửa Thời Không Lâu.

"Không bỏ được hài tử không thể bắt được lang, Thời Không Lâu biến cho ta!"

Toàn bộ Thời Không Lâu đất rung núi chuyển, không gian nhanh chóng mở rộng, thế giới nhanh chóng biến hóa.

Nếu đám người Kim Bất Hoán có quay lại nơi này, cũng sẽ không nhận ra.

Cùng lúc đó, trong sở nghiên cứu Giang Nam, đột nhiên Truyền Tống Trận sáng lên, một màn này hấp dẫn đám người chạy tới.

"Đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Truyền Tống Trận lại sáng lên?"

"Ai đã khởi động Truyền Tống Trận?"

"Không ai cả, chính nó tự khởi động!"

"Tại sao lại có chuyện này?"

...

Tất cả lão đầu vây tới, chỉ trỏ thảo luận nhưng cũng không thu được kết quả gì.

Ngay cả Giang Trường Thanh có thực lực Thiên Nhân cũng bị lực lượng của không gian làm kinh động, nhanh chóng xuất hiện trong sở nghiên cứu. Hắn ta nhìn Truyền Tống Trận đang sáng lên, hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"

Đổng Chính lão gia tử lắc đầu: "Ta không biết, Truyền Tống trận đột nhiên khởi động, không rõ nguyên nhân cụ thể!'

"Nhất định đã có chuyện lớn xảy ra, mau báo mọi người chuẩn bị sẵn sàng, đối phó bất trắc!" Giang Trường Thanh nhíu mày, dùng Truyền Tấn Phù để gọi ba vị tân tôn giả tới, thỉnh cầu họ đến giúp đỡ.

Ở bên ngoài, Lâm Bắc Phàm quan sát trong phạm vi học viện, Truyền Tống Trận bọn họ nghiên cứu cũng sáng lên, tạo ra náo động.

Bình Luận (0)
Comment