Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 146 - Chương 146. Sóng Ngầm Bắt Đầu Khởi Động!

Chương 146. Sóng ngầm bắt đầu khởi động! Chương 146. Sóng ngầm bắt đầu khởi động!

Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

"Là ai, lại dám hô hào trong Thời Không Lâu?"

"Hơn nữa còn muốn lấy đi Thời Không Lâu?"

"Ai to gan như vậy, không sợ đắc tội Thời Không lâu chủ sao?"

"Chúng ta đi qua xem thử!"

.....

Người bên trong Thời Không Lâu cũng chạy tới, họ phát hiện ra một tráng hán thân thể khỏe mạnh, mái tóc màu vàng, sắc mặt có chút hung hãn, người cũng cao gần hai mét rưỡi, tứ chi vai u thịt bắp, vô cùng có lực, sau lưng hắn ta còn đeo một thanh kiếm to.

"Hoàng Kim Đấu Sĩ Barnard?"

"Bây giờ hẳn phải tôn xưng hắn ta là Barnard tôn giả!"

"Hắn ta muốn phá hoại Thời Không Lâu?"

"Hắn ta không sợ chết sao?"

...

Thấy được người tới là ai, mọi người đều cảm thấy rất kinh ngạc.

Hoàng Kim Đấu Sĩ Barnard là thiện kiêu đã quật khởi ba mươi năm trước, đồng tu đấu khí cùng luyện thể. Nhờ có thiên phú dị bẩm, tốc độ tu luyện của hắn ta nhanh vô cùng, chưa đến năm mươi năm đã lên đến Siêu Phàm cửu giai, thực lực sâu không lường được.

Sau đó cách đây không lâu, vào lần thứ tư linh khí triều tịch, hắn ta lại đột phá một lần nữa, trở thành tôn giả.

Tức là trong các tôn giả, hắn ta thuộc về một người vô cùng trẻ tuổi.

Bây giờ hắn ta lại đến quấy rầy Thời Không lâu chủ, đây là do trẻ tuổi ngông cuồng hay đã có âm mưu từ sớm?

Rất nhiều người đến xem náo nhiệt.

Còn có những ánh mắt lóe lên như đang có chủ ý khác.

Được nhiều người chú ý như vậy, Barnard có phần đắc ý.

Xưa nay hắn ta vẫn luôn là tâm điểm của mọi người, là cao thủ Siêu Phàm cửu giai trẻ tuổi nhất, là người tiềm lực siêu cấp có thể trở thành tôn giả, là một trong số những trụ cột tương lai của nhân loại....

Vân vân mây mây, mọi người những vinh dự mà nhân loại gắn lên người hắn ta.

Nhưng mấy tháng trước, những vinh dự đó đã rời hắn ta mà đi.

Bởi vì có hai kẻ trẻ tuổi hơn hắn ta, đột phá Thiên Nhân cảnh giới sớm hơn hắn ta một bước, lại còn nhất cử phong thần, đánh bại Yêu Vương lúc Yêu Vương vây thành!

Bọn họ chính là Dạ Ma và Thần Ẩn Giả!

Từ đó về sau, không có ai nói về hắn ta nữa, không có ai chú ý hắn ta nữa.

Vậy nên mấy tháng nay hắn ta vẫn luôn nghẹn một hơi, cố gắng tu luyện, đoạt lại vinh dự thuộc về mình.

Rốt cuộc trời không phụ người có lòng, trong linh khí triều tịch, hắn ta đột phá trở thành một tôn giả.

Mặc dù còn yếu hơn hai người kia, nhưng hắn ta đã là tôn giả, tồn tại đứng đầu trong nhân loại, là một trong những trụ cột của nhân loại.

Thế nhưng đột nhiên lại xuất hiện một Thời Không lâu chủ đoạt mất hào quang của hắn ta.

Cho nên, hắn ta rất khó chịu với Thời Không lâu chủ.

Nếu Thời Không lâu chủ thật sự có uy năng thần bí khó lường như trong truyền thuyết, chắc chắn hắn ta không dám ló đầu.

Nhưng có người nói cho hắn ta biết, rằng rất có thể tất cả những thứ này chỉ là một trò lừa, căn bản không có Thời Không lâu chủ nào cả, thật ra sau lưng nơi này chỉ có Sinh Mệnh Chi Thụ thao túng. Nó chính là Thời Không lâu chủ, muốn mượn nơi này để kiếm được nhiều tài nguyên.

Barnard nghiêm túc suy nghĩ một chút, phát hiện ra rất có thể đây là sự thật.

Vì Thời Không lâu chủ đột nhiên nhô ra, thực tế người này có thật hay không cũng không biết, có phải từ thế giới khác tới không cũng không biết, từ đầu tới đuôi chỉ có Sinh Mệnh Chi Thụ thao túng, một mình nó nói suông, không có chứng cứ cụ thể.

Vậy nên, hắn ta động lòng.

Nếu hắn ta có thể vạch trần âm mưu của Sinh Mệnh Chi Thụ, sau đó thuận thế đoạt lấy Thời Không Lâu, vậy hắn ta có thể trở thành Thời Không lâu chủ, hắn ta không chỉ có thể hưởng thụ tài nguyên to lớn trong đó, còn được người khác kính ngưỡng, tại sao không thử một lần?

Coi như thất bại, hắn ta tin tưởng với thực lực tôn giả của mình, muốn bảo trụ bản thân là không thành vấn đề.

Vì vậy mới có chuyện ngày hôm nay.

Barnard kêu ba lần, phát hiện không có ai đáp lại, hắn ta càng khẳng định suy đoán trong lòng mình.

Lúc này có rất nhiều người đang thảo luận về hành động của Barnard.

"Các ngươi nghĩ Barnard có thành công không?" Lý Tầm Hoan uống một hớp rượu, thản nhiên nói.

"Rất nhiều người có suy đoán về Thời Không lâu chủ, nhưng không ai dám hành động. Bởi nếu thất bại, kết cục kia không ai gánh nổi!" Diệp Cô Thành cười: "Bây giờ vừa khéo có người muốn thử một lần, rất tốt!"

"Đúng là cần người thăm dò, nhưng không ngờ nhanh như vậy đã có kẻ không kìm được!" Tiêu Dao Tử cầm quạt lông, ngồi xem kịch hay.

"Ta hy vọng hắn ta không thành công, sự tồn tại của Thời Không lâu chủ càng có ích cho nhân loại!" Lý Tầm Hoan nói.

"A di đà phật!" Đạt Ma tổ sư chắp hai tay.

...

Lúc này, Sinh Mệnh Chi Thụ nhô lên từ dưới đất, giọng nói vô cùng khó chịu: "Ngươi là ai? La hét ồn ào cái gì, không biết ta đang ngủ sao? Ngươi còn muốn chiếm đoạt Thời Không Lâu của chủ nhân ta, chán sống rồi?"

"Ngủ? Ta thấy ngươi muốn trốn thì đúng hơn, cuối cùng vì bất đắc dĩ mới hiện thân!" Barnard cười lạnh: "Thời Không lâu chủ? Ngươi đang tìm một chỗ dựa “có lẽ có” sao? Người này có hay không còn chưa thể xác định!"

Sinh Mệnh Chi Thụ Bành Tiểu Soái đã hiểu. Thì ra hắn ta cho rằng Thời Không lâu chủ là giả nên mới không sợ.

Đã tìm ra được mấu chốt, Bành Tiểu Soái không căng thẳng chút nào, nhìn Barnard biểu diễn.

Barnard rút đại kiếm sau lưng, siết chặt hai tay: "Hôm nay ta phải thử! Đại kiếm cũng ta đã đói khát khó nhịn từ lâu! Một là ngươi lên, hai là Thời Không lâu chủ phía sau ngươi lên!"

Mặt Sinh Mệnh Chi Thụ không chút biểu cảm: "Ngươi tu luyện đến trình độ như vậy cũng không dễ dàng, ta cho ngươi một cơ hội, đi đi, ta sẽ không nhắc đến chuyện cũ! Bằng không chờ ta thỉnh pháp bảo của chủ nhân, ngươi muốn đổi ý cũng không còn cơ hội!"

Mặt Barnard không nao núng: "Ta cũng cho ngươi một cơ hội, nhận thua ngay bây giờ, giao Thời Không Lâu ra, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!"

"Nói vậy là ngươi khăng khăng muốn tìm chết?" Trước mặt Sinh Mệnh Chi Thụ xuất hiện mười tám tấm thiên linh phù.

Sinh Mệnh Chi Thụ nói: "Đây là hộ thân pháp bảo chủ nhân ta giao cho ta, đại biểu cho mười tám loại thủ đoạn của chủ nhân ta. Tổng cộng có mười tám kiểu tử vong, ngươi chọn một loại đi!"

Barnard dùng thần niệm cảm ứng khí tức của linh phù, nhưng hắn ta không cảm ứng được gì cả.

Lòng hắn ta càng thêm xác định đây là giả, mà không biết những tấm linh phù này đã đạt đến cảnh giới phản phác quy chân, nếu không đứng quá gần, căn bản không thể cảm ứng được.

Barnard cười lạnh: "Phô trương thanh thế, hôm nay ta sẽ vạch trần âm mưu của ngươi!"

Đại kiếm lóe lên một đạo đấu khí, đánh vào một tấm thiên linh phù trong đó.

Sinh Mệnh Chi Thụ nói: "Xem ra ngươi đã chọn xong kiểu chết, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi!"

Mấy tấm Thiên Linh Phù khác bị thu vào, chỉ còn lại tấm vừa bị đánh trúng kia là phát sáng, sau đó rách nát, một hắc động thật lớn xuất hiện, sau đó, từ trong hắc động có một bàn tay to lớn phù văn lóng lánh vươn ra.

Cuối cùng Barnard cũng cảm nhận được nguy cơ, hơn nữa còn là nguy cơ trí mạng.

Hắn ta trợn mắt, vung đại kiếm lên, hoàng sắc đấu khí phun ra như núi lửa bộc phát.

Barnard rống to: "Xem Phách Sơn Trảm Hải của ta!"

Đại kiếm hung hãn bổ xuống!

Đấu khí phá vỡ mấy ngàn thước hư không, chém vào trên bàn tay kia.

Kết quả lại như một làn khói xanh chạm vào vật cứng, lại có thể xuyên qua chung quanh, mà bàn tay lớn kia tốc độ không chậm, vẫn vươn về phía hắn ta như trước.

"Không thể nào!!!" Barnard kinh hô.

Bình Luận (0)
Comment