Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 149 - Chương 149. Ngày Giao Dịch Đầu Tiên Ở Thời Không Lâu!

Chương 149. Ngày giao dịch đầu tiên ở Thời Không Lâu! Chương 149. Ngày giao dịch đầu tiên ở Thời Không Lâu!

Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Lúc này, một người ở thế giới bên ngoài lại nổi trận lôi đình.

"Ghê tởm! Không nghĩ tới thật sự có Thời Không lâu chủ! Hơn nữa còn mạnh như vậy!"

"Về sau muốn làm chuyện xấu thì khó khăn rồi!"

"Thật sự ghê tởm!"

Thanh niên tức giận méo cả mặt.

Tên của hắn ta là Quang Minh, là một người có nụ cười vô cùng xán lạn quang minh, nhưng lại sở hữu Hệ thống Phản Phái, chuyên môn làm chuyện nhân vật phản diện thường làm, làm càng nhiều thực lực sẽ càng mạnh.

Lúc đầu hắn ta đã bày ra hành động cực lớn, nếu thành công có thể phá vỡ một tòa thành. Nhưng đúng vào lúc này Thời Không lâu chủ thần bí cường đại hoành không xuất thế, làm đảo lộn kế hoạch của hắn ta.

Vậy mà Thời Không Lâu lại có thể kết nối với các đại thành thị, có nghĩa mỗi một tòa thành không còn là hòn đảo cô lập nữa, tòa thành nào gặp nạn có thể triệu hoán cao thủ từ các tòa thành khác chạy tới trợ giúp.

Cho nên, kế hoạch của hắn ta chết từ trong trứng nước.

Từ nay về sau, hắn ta muốn làm chuyện xấu cũng khó khăn hơn nhiều, bởi vì Thời Không lâu chủ là vách ngăn hắn ta không cách nào bước qua được.

Hắn ta muốn làm chuyện xấu nhất định phải dọn sạch ngọn núi lớn Thời Không Lâu này đi.

Mà lại, đối với món bảo bối Thời Không Lâu này, hắn ta cũng rất muốn có, có nó hắn ta sẽ càng dễ làm chuyện xấu hơn.

Nhưng Thời Không lâu chủ không rõ tướng mạo, không rõ thực lực, không rõ lai lịch, nhất định phải thăm dò trước, sau đó mới có thể tiến hành kế hoạch tiếp theo.

Nhưng làm trùm phản diện, bảo mệnh là việc quan trọng nhất, đương nhiên hắn ta sẽ không đích thân xuất thủ, vì vậy tên thiên kiêu Barnard mắt cao hơn đầu, tự cao tự đại này đã biến thành đối tượng bị hắn ta lợi dụng.

Kết quả, Barnard bỏ ra đại giá là cả mạng sống mới thăm dò ra được một tia tin tức của Thời Không lâu chủ.

Đó chính là Thời Không lâu chủ rất thần bí, rất cường đại, cho dù là tôn giả cũng không thể khiêu khích, bởi vì một đầu ngón tay của người ta đã có thể bóp chết ngươi.

Cho nên hiện tại, Quang Minh sợ ném chuột vỡ bình.

"Ta không chỉnh được ngươi, ta cũng không có tự tin có thể chỉnh được ngươi! Cao thủ nhân tộc cũng không nhiều, nhưng yêu thú lại có rất nhiều!" Trên mặt Quang Minh lộ ra vẻ đau lòng, trên tay lại xuất hiện thêm một khôi lỗi hình người dáng dấp rất giống hắn ta.

Đây là khôi lỗi thần kỳ hắn ta phải hao tốn lượng lớn điểm phản phái để hối đoái từ trong hệ thống, có thể phục chế hoàn toàn tướng mạo, thực lực, năng lực… của hắn ta, thậm chí còn có thể chết thay hắn ta một lần.

Khôi lỗi này bị hắn ta khống chế hoàn toàn, có thể thay hắn ta chấp hành một vài nhiệm vụ mang tính nguy hiểm cao.

Lúc đầu hắn ta không muốn dùng tới khôi lỗi hình người này, nhưng hiện tại hắn ta sắp phải gặp đầu Yêu Vương thực lực cường đại, nguy hiểm quá lớn, hắn ta nhất định phải có chuẩn bị trước, bằng không chết không minh bạch thì thua lỗ.

"Đi thôi, khôi lỗi hình người của ta!" Quang Minh ném khôi lỗi xuống đất.

Khôi lỗi phát sáng, cuối cùng biến thành một người giống hệt hắn ta, nó hành lễ một chút, sau đó phóng lên tận trời.

Ngày giao dịch đầu tiên ở Thời Không Lâu chớp mắt đã đến.

Cùng ngày, nơi này hội tụ mấy chục vạn tu luyện giả tới từ mười mấy thành thị, nhân số nhiều gấp mấy chục lần so với bình thường, náo nhiệt hệt như một thành trấn. Cho dù cùng ngày thu phí giảm một nửa, nhưng lượng người tới tăng gấp mấy chục lần, tổng thu nhập ngược lại tăng lên.

Mọi người tới đây mục đích chủ yếu là đến phố thương mại để buôn bán, tiến hành đào bảo gì đó.

Dù sao bình thường mọi người cũng bị ngăn cách ở mấy chục tòa thành, muốn giao dịch buôn bán cực kì không dễ dàng, bây giờ có cơ hội tốt đẹp như vậy, đương nhiên bọn họ cũng muốn tới tham dự.

Có người tới buôn bán, có người tới tham gia náo nhiệt.

Ngay cả rất nhiều vị tôn giả cũng ló đầu, mọi người như người nhàn hạ chậm rãi đi dạo nơi này, chọn lựa đồ vật mình yêu thích.

"Lý ca, đóa hồng khói bảy màu này đẹp không?" Tôn Tiểu Hồng vui vẻ cầm lấy một đóa hoa muôn hồng nghìn tía, đặt trên trán của mình, hỏi nam nhân Lý Tầm Hoan của mình.

Mặc dù đã có hài tử, thậm chí hài tử còn đã trưởng thành hiểu chuyện, nhưng Tôn Tiểu Hồng vẫn duy trì vẻ rực rỡ.

Đây cũng là điểm Lý Tầm Hoan thích nhất ở nàng.

"Đẹp mắt! Thương gia, cái này bao nhiêu tiền, ta mua!" Lý Tầm Hoan không hổ là người tình trường lão luyện, lập tức muốn mua nó tặng cho lão bà mình.

"Lý ca, chúng ta qua bên kia nhìn một chút đi!" Tôn Tiểu Hồng đầu mang hoa hồng khói, hai tay ôm cánh tay Lý Tầm Hoan, vui vẻ nói.

"Đều theo ý nàng!" Lý Tầm Hoan cười.

"Hi vọng thời gian như thế này có thể kéo dài mãi!"

"Ta cũng vậy!"

...

Đối với chức nghiệp phụ trợ, ngày giao dịch này quả là thời cơ kiếm tiền tốt đẹp, rất nhiều người đều bày quầy hàng ở chỗ này.

Tiêu Viêm là một luyện dược sư, hắn ta định dùng đan dược mình luyện ra được để đổi lấy một vài thứ mình cần.

Sau đó, hắn ta đụng phải một người mới quen đã thân.

"Huynh đệ họ gì, nhìn ngươi lạ mặt như thế, không biết ngươi đến từ thành thị nào?" Tiêu Viêm chắp tay với người trẻ tuổi bày quầy hàng bên cạnh.

"Tại hạ Chu Nhiên, là một luyện khí sư. Tại hạ đang định thừa ngày dễ kiếm tiền này, trao đổi một chút vật liệu ta cần, thuận tiện kiếm lời ít tiền. Không biết huynh đệ là..." Chu Nhiên cũng chắp tay hỏi.

Tiêu Viêm cười híp mắt nói: "Tại hạ Tiêu Viêm, đến từ Giang Nam thành, là một luyện dược sư. Mục đích của ta cũng giống với Chu huynh đệ, ta cũng định bán chút đan dược ở chỗ này, trao đổi một vài dược liệu mình cần!"

"Thất kính thất kính! Vậy chúc Tiêu huynh đệ sinh ý thịnh vượng!"

"Ngươi cũng vậy, Chu huynh!"

Lúc này, hai người đều chú ý tới giới chỉ trên tay đối phương, giới chỉ còn được đeo ở vị trí giống nhau, trong lòng đều toát lên một suy nghĩ cổ quái: Chẳng lẽ trong giới chỉ của đối phương cũng có một linh hồn?

Hai người cười ha ha, bèo nước gặp nhau, không hề tiếp tục nói.

Đối với dạng thịnh hội giao dịch này, đương nhiên Lâm Bắc Phàm cũng tới.

Hắn bị hai nữ nhân lôi kéo tới, Lâm Vi Vi và Bạch Thanh Thanh, các nàng đặc biệt nghỉ một ngày để đi dạo phố với Lâm Bắc Phàm.

Dạo phố quả thực là thiên phú bẩm sinh của nữ nhân, vừa tiến vào phố thương mại, hai nàng đã đặc biệt hưng phấn.

Lâm Bắc Phàm hào khí mà nói: "Hai nàng nhìn trúng thứ gì cứ nói với ta một tiếng, ta mua cho hai nàng!"

"Cảm ơn Tiểu Phàm ca, thế nhưng những thứ kia rất đắt!" Lâm Vi Vi cầm một sản phẩm luyện kim đặc thù lên —— trâm gài tóc lấp lánh, phát hiện giá cả nơi này vậy mà đắt gấp ba bốn lần so với Giang Nam thành.

"Bán đắt cũng bình thường, dù sao thì muốn tiến vào Thời Không Lâu cũng phải trả giá không ít!" Bạch Thanh Thanh nói.

"Hôm nay không cần để ý đến giá cả, chỉ cần các nàng vui vẻ là được!" Lâm Bắc Phàm cười ha hả nói, từ sau khi mở Thời Không Lâu, tài phú hiện tại của hắn đã nhiều tới mức hắn chẳng muốn đếm, dù sao cũng chỉ cần biết hắn rất có tiền, rất rất có tiền là được rồi.

Lúc này, một tiểu tinh linh lớn vỗ đôi cánh trong suốt hưng phấn bay tới.

"Đại nhân, rốt cuộc ngài cũng đến!"

Sau đó nó dùng đôi mắt to ngập nước tràn ngập khát vọng nhìn Lâm Bắc Phàm.

Lâm Bắc Phàm nghe huyền ca biết nhã ý, lập tức móc một linh quả ngon miệng ra giao cho nàng.

"Đa tạ đại nhân, đại nhân tốt nhất!"

Tiểu tinh linh dùng hai tay ôm linh quả, két két két két bắt đầu ăn, nhìn đặc biệt ngon miệng.

Bình Luận (0)
Comment