Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
"Các ngươi vốn không hiểu. Ở thời đại linh khí hồi sinh này, cái gì cũng có thể phát sinh!"
An Khả Hân thần thần bí bí nói: "Hơn nữa ai có thể chắc chắn 2000 năm trước chỉ là thời cổ đại thông thường, mà không phải thế giới thần thoại trong truyền thuyết? Dẫu sao cả chuyện linh khí hồi sinh cũng xuất hiện trên tinh cầu này, còn có thể hấp dẫn thiên kiêu ngoại giới, bản thân ngươi vốn không phải tầm thường, có phát sinh chuyện gì cũng không lạ!"
Hai người gật đầu. Những chuyện xảy ra trên tinh cầu này đã sớm đánh vỡ năng lực tiếp nhận của bọn họ, chuyện có quá đáng hơn họ cũng có thể chấp nhận.
An Khả Hân tiếp tục nói: "Chúng ta có thể giả thiết, thật ra 2000 năm trước, tinh cầu của chúng ta là một tinh cầu tu luyện, khắp nơi đều là tu luyện giả phi thiên độn địa, sau đó không biết vì nguyên nhân gì khiến linh khí biến mất, tinh cầu này cũng biến thành một tinh cầu bình thường.. Nhưng 2000 năm sau, lại vì nguyên nhân nào đó mà linh khí hồi sinh, khiến thế giới một lần nữa ưu việt..."
Mọi người gật đầu, giả thiết này hợp tình hợp lý.
"Ở thời đại tu luyện giả tụ họp, chắc chắn Thủy Hoàng có thể thống nhất lục quốc cũng không đơn giản, rất có thể hắn ta cũng là một tu luyện giả cường đại! Hắn ta có thể thôn thổ thiên địa ý chí, thần uy khó lường, nói không chừng hắn ta đã sớm dự liệu được 2000 năm sau linh khí hồi sinh, lo trước tính sau mà giả chết, chìm vào giấc ngủ đông, chờ đợi linh khí hồi sinh!"
"Đúng lắm, nói không chừng Thủy Hoàng cũng là nhà tiên tri giống ngươi, có thể mơ thấy tương lai!" Lâm Bắc Phàm nói.
Trùng sinh giả An Khả Hân: "..."
Nàng tức giận trừng Lâm Bắc Phàm, luôn cảm thấy những lời này có ám chỉ gì khác!
Bạch Thanh Thanh cũng rất đồng ý: "Thật ra các triều đại đều có người như An Khả Hân, ví như Gia Cát Khổng Minh, Lưu Bá Ôn, còn cả những bộ thư tịch biết trước tương lai như Thôi Bối Đồ, Thiêu Bính Ca, chắc chắn Thủy Hoàng cường đại cũng có biện pháp biết trước tương lai!"
"Nhưng vì sao hắn ta không xuất hiện ngay lúc linh khí hồi phục, mà phải đợi hơn 300 năm?"
"Nói không chừng hắn ta đã thức tỉnh từ sớm, hấp thụ thiên địa linh khí, bây giờ đại công cáo thành, cho nên muốn đi ra thống trị thế giới lần nữa!"
"Dựa theo giả thiết đó, khẳng định người như Thủy Hoàng không chỉ có một, nói không chừng bọn họ cũng đang ngủ say, mà tương lai chúng ta còn có thể gặp thêm càng nhiều cổ nhân?"
"Có thể người trong truyền thuyết, thần thoại cũng xuất hiện?"
...
Thấy hai người bắt đầu não bổ, trùng sinh giả An Khả Hân thở phào nhẹ nhõm.
Thật ra thì nguyên lý cụ thể là như thế nào nàng cũng không biết, kiếp trước nàng chỉ là một con tôm nhỏ, có quá nhiều thứ nàng không tiếp xúc tới.
Nàng chỉ biết sau lần linh khí triều tịch thứ tư, quả thật có rất nhiều cổ nhân đã chết và những nhân vật thần thoại trong truyền thuyết từ từ sống lại, hoặc nói đúng hơn là thức tỉnh.
Bọn họ nói 2000 năm trước, Lam Tinh Cầu đã là thời đại tu luyện phồn vinh, sau đó vì một vài nguyên nhân mà linh khí dần dần biến mất. Không có linh khí, tu luyện giả cũng không có biện pháp tu luyện, chỉ có thể chờ chết.
Người có chút cường đại trốn khỏi tinh cầu, đến sống ở những tinh cầu khác.
Lúc ấy, có người hao hết khí lực suy diễn ra, 2000 năm sau linh khí sẽ hồi phục, hỏa địa đại biến, vì vậy bọn họ sử dụng các loại phương pháp khiến mình rơi vào trạng thái ngủ say, đợi 2000 năm sau tỉnh lại.
Bọn họ thức tỉnh có thể nói là mang đến ảnh hưởng rất lớn cho thời đại này.
Nhưng may là cũng không có nhiều người sống lại, nếu không sợ rằng thế giới này đã trở thành thế giới thần thoại.
Người siêu quần bạt tụy trong số đó không hề thua kém thiên kiêu vạn giới.
Nhưng nói cho cùng, thế giới này đã phát sinh biến hóa, có Dạ Ma và Thời Không Lâu Chủ, thời đại đã đi lệch, nên nàng cũng không dám khẳng định cổ nhân có thể sống lại một lần nữa hay không.
Mãi đến khi nàng thu được một tin tức quan trọng từ Thiên Cơ Lâu, nàng mới có thể khẳng định nhân vật đứng đầu thời cổ đại - Thủy Hoàng - sắp sống lại.
An Khả Hân lấy một phần tài liệu ra, nói: "Các ngươi nhìn nơi này, hệt như tình cảnh ta thấy trong mơ, hẳn Thủy Hoàng sắp sống lại ở chỗ này!"
An Khả Hân chỉ rõ một nơi, phát hiện đúng là rất xa, cách Giang Nam 3300 vạn cây số.
Nếu không có Thời Không Lâu, bọn họ cần ít nhất một năm để đến được nơi đó, đến nơi rồi, có thứ gì tốt cũng lỡ mất.
An Khả Hân tiếp tục nói: "Có người đã từng thấy nơi này có một tòa cổ thành lơ lửng như ẩn như hiện trên không trung, cổng thành huy hoàng rộng lớn, điện vũ khí thế khoáng đạt, có nhật nguyệt tinh thần làm bạn, có ngân hà xuyên suốt, còn cả 8000 tượng binh mã thủ vệ, mà chính giữa thì có một quan tài đồng to lớn.... Các ngươi nhìn xem, nơi này có giống lăng mộ của Thủy Hoàng trong truyền thuyết không?"
Hai người kia gật đầu: "Quả thật rất giống!"
An Khả Hân tự tin nói: "Đây mới chính là biểu hiện Thủy Hoàng sống lại!"
"Mặc dù Thủy Hoàng không chết, nhưng nơi hắn ta ngủ say được thiết kế như một lăng mộ, có rất nhiều trân bảo được chôn cùng, ví dụ như kiếm của Thủy Hoàng, truyền thuyết có thể chém rơi ngôi sao, thanh đồng mã xa ngày đi được mười vạn cây số... Quá nhiều bảo bối, nếu chúng ta có thể tìm được lối vào lăng mộ, như vậy tất cả bảo bối bên trong đều là của chúng ta!" Hai mắt An Khả Hân sáng rực.
"Nhưng với thực lực của Thủy Hoàng, nếu chúng ta quấy rầy hắn ta, nói không chừng chúng ta sẽ bị ngũ mã phanh thây!" Bạch Thanh Thanh rầu rĩ nói: "Lịch sử ghi lại, vị Thủy Hoàng kia là hoàng đế lãnh khốc vô tình! Vì xây trường thành và lăng mộ mà lệ binh mạt ngựa, huy động 1/10 dân số cả nước, cuối cùng lại giết sạch bọn họ. Hình như hắn ta còn đốt sách chôn người tài, giết hết mấy trăm ngàn người..."
"Yên tâm, thật ra lúc hoàng đế mới sống lại thực lực không hề mạnh! Dù hắn ta có khôi phục thực lực, cùng lắm cũng chỉ là Siêu Phàm cửu giai. Chúng ta có Lâm Vi Vi, Huyết Sắc Vi, Bạch Thanh Thanh, còn cả Kim Bất Hoán, chẳng lẽ còn không đối phó được hắn ta?" An Khả Hân cười đắc ý.
Ở kiếp trước, kiếm của Thủy Hoàng bị một tên thiêu kiêu trẻ tuổi tên Chu Dịch cướp đi.
Cả thanh đồng mã xa kia cũng rơi vào tay Chu Dịch.
Sau đó, trong lúc rất nhiều thần thoại sống lại, tên Chu Dịch này xung phong đi đầu, cướp được rất nhiều bảo bối.
Cũng chính bằng những bảo bối này, Chu Dịch nhanh chóng quật khởi, trở thành thiên kiêu cái thế không kém gì Thần Ẩn Giả.
Vậy nên nếu đời này đã có cơ hội, nàng nhất định phải cướp hết đống bảo bối vào tay.
Lâm Bắc Phàm dùng ngón tay kéo nàng: "Sao ban nãy ngươi không nhắc tới ta? Ta cũng rất mạnh, dưới siêu linh phù của ta, ngưu quỷ xà thần gì cũng tan thành mây khói!"
An Khả Hân liếc mắt: "Ngươi là đòn sát thủ của chúng ta, không tới lúc mấu chốt sẽ không dùng, như vậy được chưa?"
Cuối cùng Lâm Bắc Phàm cũng hài lòng: "Nói rất hay, ta thích nghe lời này!"
Sau đó hắn xoa xoa tay, hưng phấn nói: "Vậy khi nào chúng ta lên đường cướp bảo bối?"
"Xem tình huống này, Thủy Hoàng sắp thức tỉnh, càng nhanh càng tốt!"