Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 157 - Chương 157. Luân Hồi Giả Đang Hành Động!

Chương 157. Luân hồi giả đang hành động! Chương 157. Luân hồi giả đang hành động!

Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Nhìn phục trang đẹp đẽ tràn đầy cung điện, một luân hồi giả tham lam hỏi: "Người chỉ dẫn, bảo bối nơi này đều có thể lấy đi sao?"

Người chỉ dẫn Bôn Lôi nói: "Không thể mang đi. Nhưng trong thời gian làm nhiệm vụ có thể tùy tiện sử dụng, nếu như muốn mang về Luân Hồi Điện, nhất định phải sử dụng luân hồi điểm tiến hành hối đoái."

Lòng các đại luân hồi giả tràn đầy thất vọng, không có khe hở có thể chui.

Lại có một luân hồi giả lo sợ bất an mà hỏi: "Người chỉ dẫn, thực lực của người nơi này đã đạt tới cấp bậc nào?"

Bôn Lôi nói: "Người nơi này thực lực cao nhất đạt đến Thiên Nhân cảnh, nói một cách đơn giản, bọn hắn có năng lực bạo tinh."

Các luân hồi giả phát ra từng tiếng kinh hô.

Năng lực bạo tinh, là chỉ năng lực đánh nổ tinh cầu. Tinh cầu này chỉ lớn chừng Địa Cầu, trong các đại thế giới, người có được năng lực như vậy đều thuộc về hạng nhân vật tương đối đỉnh cấp.

Cho dù đặt trong Luân Hồi Điện, cũng thuộc về hạng người vô cùng đỉnh cấp.

Bôn Lôi cười: "Mọi người không cần lo lắng, đúng là người nơi này có thực lực rất mạnh, nhưng lăng Thủy Hoàng này đã bị hạ cấm chế, bất kỳ người nào tiến vào thực lực đều bị áp súc xuống dưới Thiên Nhân cảnh giới, cho nên thực lực của đối thủ cũng không mạnh."

Cuối cùng đám luân hồi giả cũng nhẹ nhàng thở ra.

Chỉ cần không phải đối mặt với cao thủ cấp bậc bạo tinh là tốt rồi, nếu không tất cả bọn hắn cộng lại cũng không đủ cho đối phương chặt.

"Đoán chừng ngày mai bọn hắn sẽ tiến vào trung tâm lăng mộ, cho nên chúng ta chỉ có thời gian một đêm để chuẩn bị. Hiện tại thời gian có chút gấp gáp, mọi người dựa theo kế hoạch hành động đi."

Các luân hồi giả phân tán ra, dựa theo kế hoạch đi hành động.

Nhìn đám luân hồi giả rời đi, Bôn Lôi nắm chặt hai tay, có chút kích động, nhưng đồng thời cũng có chút phẫn nộ.

Kích động là vì đây là lần thứ hai hắn ta chấp hành nhiệm vụ, hoài bão của bản thân lại có thể thi triển.

Phẫn nộ là vì hắn ta nhớ tới lần đầu tiên hắn ta chấp hành nhiệm vụ, đội ngũ mình dẫn một điểm cũng không mò được đã toàn quân bị diệt, đó là sỉ nhục cả đời này không cách nào rửa sạch, khiến hắn ta hận đến phát điên.

Mặc dù làm người chỉ dẫn, nhiệm vụ thất bại hắn ta cũng không bị trừng phạt gì.

Nhưng cảm giác đau đớn trước khi chết kia hắn ta đích thân cảm thụ, tận mắt nhìn thân thể mình bị đập thành thịt muối, cảm thụ được máu thịt của mình bị đánh thành huyết tương, loại đau đớn chạm đến linh hồn kia khiến hắn ta cả đời cũng không cách nào quên được.

Còn có ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn ta như nhìn kiến hôi của Dạ Ma, kích thích lòng tự tôn của hắn ta nghiêm trọng.

Hắn ta chưa từng hận một người như thế.

Đáng tiếc thực lực đối phương quá mạnh, hắn ta vô vọng báo thù.

Nhưng may mắn, sau lưng hắn ta là Chủ Thần không gì không làm được, còn có luân hồi giả trải rộng vạn giới, điều này cho hắn ta có cơ hội báo thù.

Chỉ cần làm tốt nhiệm vụ Chủ Thần tuyên bố xuống, như vậy hắn ta sẽ có cơ hội biến cường, còn có thể lợi dụng luân hồi giả đi xử lý Dạ Ma.

Đau khổ hơn mấy tháng, rốt cuộc cũng đợi được tới khi lại có nhiệm vụ.

Bôn Lôi nghiến răng nghiến lợi: "Dạ Ma, sớm muộn cũng có một ngày ta sẽ tìm ngươi tính sổ!"

Lúc này, tất cả tu luyện giả ở bên ngoài đều bị cánh cửa thanh đồng cực lớn chặn đường.

Cánh cửa thanh đồng này không chỉ lớn lại còn cứng rắn, cho dù tôn giả đánh ra một kích toàn lực cũng vẻn vẹn chỉ để lại một vết hằn trên cửa thanh đồng, nhưng so với cửa thanh đồng, vết tích này có thể bỏ qua không tính.

Tất cả tu luyện giả liên tục công kích một giờ mới chỉ phá hủy được tầng ngoài.

Trong đó một vị tôn giả lắc đầu nói: "Cánh cửa thanh đồng này quá cứng rắn, không biết được chế tạo từ tài liệu gì. Cho dù ta xuất toàn lực, cũng phải chặt liên tục mười ngày mười đêm mới có thể đánh vỡ!"

Vị tôn giả thứ hai hai mắt sáng lên nhìn cửa thanh đồng: "Đúng là rất cứng rắn, cánh cửa thanh đồng này tuyệt đối là vật liệu luyện khí vô cùng khó có được! Sau này ta nhất định phải mang một khối về chế tác vũ khí!"

"Hiện tại mấy vị tôn giả chúng ta cùng liên thủ, lại cộng thêm tất cả tu luyện giả ở đây, chỉ sợ cũng phải cần hai ngày mới có thể đánh vỡ cánh cửa thanh đồng này!" Vị tôn giả thứ ba lắc đầu: "Quá lâu, ta sợ xảy ra biến cố!"

Động tĩnh lớn như vậy, nếu khiến Yêu Vương chú ý thì vui.

"Đêm dài lắm mộng, ta trở về mời một ít lão bằng hữu tới hiệp trợ, tranh thủ ngày mai đánh vỡ!"

...

Một bên khác, người sở hữu Hệ thống Trộm Mộ Ngô Tà dẫn theo Diệp Phàm và Tiêu Viêm đi tới một rãnh sâu cách đó vạn km, sau đó, trong rãnh sâu, hắn ta tìm được một sơn động ẩn nấp.

"Hẳn là nơi này không sai!" Ngô Tà tay cầm thước tầm long điểm huyệt chăm chú quan trắc: "Thước tầm long điểm huyệt một mực chỉ nơi này, nói rõ xác suất rất lớn sơn động này có thể thông về phía chỗ sâu trong lăng Thủy Hoàng."

"Nơi này cách lăng Thủy Hoàng ít nhất vạn cây số!" Tiêu Viêm nhíu mày: "Ta có một nghi vấn, thiên địa đại biến nhiều lần như vậy, thương hải tang điền, một đường hầm dài như vậy tại sao chưa bị hủy đi?"

Ngô Tà yên lặng: ...

Diệp Phàm thúc giục nói: "Không nên nghĩ nhiều như vậy, mấy vạn tu luyện giả đang bận phá cửa thanh đồng, không biết lúc nào có thể phá ra, chúng ta vẫn nên đi vào trước rồi lại nói, muộn nữa sẽ không kịp!"

Thế là, ba người nối đuôi nhau mà vào.

Cuối cùng đã tới ngày thứ hai, màn đêm rút đi, dương quang phổ chiếu.

Cửa thanh đồng vết thương chồng chất, dưới một kích cường lực của một vị tôn giả, rốt cục nó cũng nổ tung, lộ ra một đường hầm nhân tạo cổ xưa đen như mực.

Tất cả tu luyện giả kích động.

"Rốt cục cửa thanh đồng cũng mở ra, lăng Thủy Hoàng sắp tái hiện nhân thế!"

"Theo truyền thuyết, trong lăng Thủy Hoàng có rất nhiều vật bồi táng trân quý, đây đều là bảo bối nhất đẳng!"

"Mọi người nhanh xông lên đi, bảo bối ngay ở bên trong!"

"Đây chính là cơ duyên của ta, ta đến đây!"

...

Mọi người đỏ mắt, nghĩ đến bảo bối bày ra bên trong dị tượng, bọn họ lập tức không để ý đến an nguy vọt vào.

Trong đó, các vị tôn giả hành động nhanh chóng nhất, trong nháy mắt khi cửa thanh đồng bị phá vỡ, bọn họ đã vọt vèo vèo vào.

Kết quả vừa mới xông vào bọn họ lập tức rớt xuống, muốn động đậy một chút cũng tốn sức, giống như bị một ngọn núi lớn áp chế.

Lại tìm tòi một hồi, phát hiện thực lực trong cơ thể bị phong tồn chín thành trở lên, chỉ có thể phát huy ra thực lực Siêu Phàm cửu giai, muốn bay lên cũng cực kỳ khó khăn.

"Không được! Trong lăng mộ có cấm chế!"

"Thực lực bị áp chế, thực lực Thiên Nhân không phát huy ra được!"

"Cấm chế thật mạnh, ngay cả tôn giả cũng có thể áp chế!"

...

Các tôn giả kinh hãi.

Sau đó lại nhìn các tu luyện giả khác xông về phía trước, phát hiện bọn hắn không bị ảnh hưởng, vẫn như thường xông về phía trước.

Tôn giả cười khổ: "Xem ra cấm chế này đặc biệt nhằm vào chúng ta!"

Bình Luận (0)
Comment