Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 162 - Chương 162. Là Ai Đánh Tráo Bất Tử Dược Của Quả Nhân?

Chương 162. Là ai đánh tráo Bất Tử Dược của quả nhân? Chương 162. Là ai đánh tráo Bất Tử Dược của quả nhân?

Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

"Nhanh bảo hộ Thủy Hoàng bệ hạ!" Vương Tiễn hô to.

"Hây!" Thanh âm đinh tai nhức óc.

Thế là, 8000 binh tượng đã phân tán ra lập tức xông trở lại. Còn có Vương Tiễn và Mông Điềm cầm đao phân ra đứng hai bên, cẩn thận nhìn chằm chằm các tu luyện giả xung quanh.

Các tu luyện giả cũng cẩn thận đối địch, vây đám người Thủy Hoàng vào giữa.

Chiến đấu hết sức căng thẳng!

Cuối cùng, vẫn là Thủy Hoàng quyết định thật nhanh, bá khí vung tay lên: "Giết cho quả nhân!"

"Hây!" 8000 binh tượng lại một lần nữa xông tới giết.

Nhưng là, tám ngàn binh tượng sao có thể là đối thủ của mấy vạn tu luyện giả?

Vừa rồi đã thí nghiệm qua, cho dù binh tượng có thể bảo trì bất tử, nhưng thực lực vẫn bày ở đấy, không cách nào đánh đồng với Siêu Phàm cảnh giới. Nhất là mấy vị tôn giả, mặc cho thực lực bị hạn chế, nhưng mỗi chiêu mỗi thức đều có uy năng lớn lao, vì vậy tám ngàn binh tượng rất nhanh đã bị đánh lui về, vòng vây càng ngày càng nhỏ.

Nhưng, Thủy Hoàng tuyệt không hề sốt ruột, trên mặt vẫn bảo trì không thay đổi, mặt không biểu lộ mà nói: "Không ngờ quả nhân ngủ say hơn 2000 năm, người nơi này đã tu luyện đến Thiên Nhân cảnh trong truyền thuyết! May mắn quả nhân đã sớm chuẩn bị!"

Thủy Hoàng từ trong ngực móc ra một cái hộp ngọc nho nhỏ, mở ra, bên trong có một viên đan dược màu trắng mượt mà không tì vết. Hắn ta dùng ngón tay nhẹ nhàng kẹp ra, say mê nói: "Chờ quả nhân ăn Bất Tử Dược, không chỉ có thể trường sinh bất tử, thực lực còn có thể nâng cao một bước, nhất định sẽ giết sạch đám loạn thần tặc tử các ngươi này, lần nữa quân lâm thiên hạ!"

"Bệ hạ uy vũ!" Hai vị tướng quân hô to.

Một vị tôn giả hô to: "Mau ngăn cản Thủy Hoàng!"

"Đừng cho hắn ăn Bất Tử Dược!"

...

"Không còn kịp rồi!" Thủy Hoàng cười ha ha một tiếng, sau đó bỏ đan dược vào trong miệng, nhanh chóng nuốt xuống.

Thế nhưng ngay tiếp sau, hắn ta lại nhanh chóng nôn ra, sắc mặt hết sức khó coi: "Vậy mà Bất Tử Dược này cũng là giả? Hơn nữa còn khó ăn như vậy... Là ai, là ai đánh tráo Bất Tử Dược của quả nhân!

Lúc này Thủy Hoàng vô cùng tức giận!

Trước nay chưa từng phẫn nộ đến vậy!

Hắn ta hận chết người đã đánh tráo Thủy Hoàng Kiếm và Bất Tử Dược của hắn ta!

Thủy Hoàng bệ hạ tức giận đến toàn thân phát run: "Quả nhân thề, đời này kiếp này nhất định phải tìm tới tên tiểu tặc kia, rút gân lột da, ngũ mã phanh thây, tọa cốt dương hôi..."

Nhìn thoáng qua binh tượng tan tác, còn có hai vị tướng quân đã thụ thương, hắn ta không cam lòng nói: "Chúng ta đi!"

"Bọn hắn muốn chạy trốn, nhanh cản bọn hắn lại!"

"Hình như trên thân Thủy Hoàng có rất nhiều bảo bối, không thể để cho bọn hắn đi!"

"Phong tỏa cửa ra!"

...

Các tu luyện giả cấp tốc chặn đường.

"Quả nhân biết một lối đi bí mật, các ngươi cùng đi theo!" Thủy Hoàng tay cầm một thanh lợi kiếm, oanh mở một thông đạo.

Không sai, cái thông đạo này chính là cửa sau Chu Dịch lưu lại.

Kết quả, đột nhiên cửa đường hầm bên cạnh bị phá tan, ba tên luân hồi giả bạo lộ ra, nhìn đại quân của Thủy Hoàng, ngẩn ngơ.

"Vì sao đột nhiên nơi này lại bị phá?"

"Gặp quỷ!"

"Các ngươi muốn ngăn trở quả nhân?" Thủy Hoàng cầm đao mà đứng.

Một vị luân hồi giả yếu ớt giải thích: "Kỳ thật, chúng ta chỉ là trùng hợp trốn ở chỗ này..."

"Ngươi cho rằng quả nhân sẽ tin sao, ngây thơ!" Thủy Hoàng giơ lên kiếm, trùng điệp vung xuống: "Giết cho quả nhân!"

"Không!!!"

Cuối cùng, ba tên luân hồi giả chết dưới tay bất tử đại quân của Thủy Hoàng.

Bao quát người chỉ dẫn Bôn Lôi khốn khổ.

Sau khi giết chết ba tên luân hồi giả, Thủy Hoàng suất lĩnh 8000 đại quân của mình từ trong đường hầm chạy ra ngoài, không biết tung tích.

Sau khi Thủy Hoàng đào tẩu, mọi người tiếp tục chém giết trong lăng mộ, tranh đoạt bảo bối tiếp theo.

Trong đó, vẫn là Diệp Phàm kinh khủng nhất, dưới sự vây công của mấy vị tôn giả, hắn ta giành lại được thanh đồng quan.

Thu hoạch của Tiêu Viêm cũng không tệ, hắn ta đã cướp sạch tất cả đăng hỏa trong này, dung nhập vào Dị hỏa của mình, thực lực được tăng lên.

Ngô Tà lợi dụng tri thức trộm mộ len lén đào đi một chút tài bảo.

Cuối cùng, toàn bộ lăng mộ bị móc tới cái gì cũng không còn sót lại.

Ngược lại Thủy Hoàng Kiếm và Bất Tử Dược trên đất không ai đoạt, bởi nó đã được chứng minh là hàng giả.

Lại là trời tối người yên, lăng Thủy Hoàng người đi nhà trống, một người lén lút bò vào, nhặt Bất Tử Dược dính đầy bùn đất trên mặt đất, còn có Thủy Hoàng Kiếm vẫn còn đang phát sáng.

"Mặc dù quá trình có chút khúc chiết, nhưng kết quả vẫn tốt!" Chu Dịch vui vẻ vô cùng.

Lúc đầu hắn ta cho rằng cuối cùng bản thân sẽ không lấy được Bất Tử Dược và Thủy Hoàng Kiếm, không nghĩ tới phong hồi lộ chuyển, hai bảo bối bị đám người ghét bỏ quanh đi quẩn lại lại về tay mình.

Mà lại, qua việc Thủy Hoàng khôi phục, hắn đạt được đủ điểm não động.

Chu Dịch thống khoái cười một tiếng: "Hệ thống, hiện hóa Thủy Hoàng Kiếm và Bất Tử Dược ra cho ta!"

Hai bảo bối lóe lên, rốt cục cũng biến thành bảo bối chân chính.

Chu Dịch kích động cười to.

Đúng lúc này, đất bằng cuốn lên một trận gió, Chu Dịch dùng tay che mắt.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên trước mặt hắn ta vỡ ra một cái lỗ đen, một bàn tay do linh khí tạo thành vươn ra từ bên trong lỗ đen, nhanh chóng bắt lấy Thủy Hoàng Kiếm và Bất Tử Dược trong tay Chu Dịch.

Khi hắn ta lại mở mắt ra, phát hiện bảo bối đã biến mất.

"Bất Tử Dược và Thủy Hoàng Kiếm của ta!" Chu Dịch bi thiết kêu lên.

Dưới sự đại hỉ đại bi, Chu Dịch hôn mê bất tỉnh.

Lúc này, Lâm Bắc Phàm đang ước lượng Bất Tử Dược và Thủy Hoàng Kiếm, cười nói: "Mọi người giằng co chỉ vì hai thứ này, kỳ thật chẳng qua cũng chỉ như thế! Vị sở hữu hệ thống tùy thân kia cũng thật không đủ cố gắng..."

Lâm Bắc Phàm phát hiện, cái gọi là Bất Tử Dược, xác thực có tác dụng gia tăng tuổi thọ, cải thiện thiên phú và tăng cao tu vi, nhưng với hắn, nó lại không có tác dụng gì, thậm chí còn kém Vạn Niên Linh Nhũ.

Mà Vạn Niên Linh Nhũ lại bị Lâm Bắc Phàm coi như nước mà uống.

Về phần Thủy Hoàng Kiếm, đúng là một kiện thần binh lợi khí hiếm có, có uy hiếp rất lớn đối với Thiên Nhân cao thủ, nhưng là cường độ kém hơn so với nguyên khí trong cơ thể hắn, chỉ cần hơi sử dụng nguyên khí là có thể làm cho kiếm bị ăn mòn.

"Vẫn là cho hai nữ nhân của ta đi, một người một kiện, vừa vặn phù hợp!"

Hai kiện bảo bối này không có tác dụng gì với hắn, nhưng cho hai nữ nhân của hắn lại thích hợp không gì bằng.

Một người cần ăn các loại đồ ăn mới có thể mạnh lên, đương nhiên Bất Tử Dược rất phù hợp với nàng.

Một người thực lực tăng trưởng quá nhanh, cần một thanh thần binh lợi khí, Thủy Hoàng Kiếm cũng không tệ.

"Nhưng hiệu quả của hai bảo bối này vẫn quá kém, cần cải thiện thêm chút..."

Tay phải của Lâm Bắc Phàm nắm lấy Bất Tử Dược, sau đó vừa dùng lực đã biến nó thành bột phấn. Tay phải hắn nắm lấy Thủy Hoàng Kiếm, nguyên khí trong suốt toát ra, ăn mòn tới Thủy Hoàng Kiếm chỉ còn lại một cục sắt.

Sau đó, hắn mang theo hai thứ đồ này đi tìm người.

Bình Luận (0)
Comment